Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nhật Bản

[MINH HUỆ 02-08-2020] Tôi tin rằng tất cả các học viên Pháp Luân Đại Pháp đều đã trải qua các khảo nghiệm trong quá trình tu luyện. Đôi khi tôi cảm thấy tuyệt vọng trong quá trình vượt quan. Trải qua nhiều quan khảo nghiệm khác nhau, tôi nhận ra rằng chỉ cần tôi thay đổi quan niệm người thường và giữ vững chính niệm thì mọi chuyện sẽ xoay chuyển, kể cả trong trường hợp tôi gần như đã tuyệt vọng vào thời điểm đó.

Thời gian đầu bước vào tu luyện, tôi cảm thấy tu luyện là một việc quá khó khăn. Nhưng bây giờ tôi lại cảm thấy tu luyện thật là tuyệt vời. Chỉ cần tôi luôn coi mình là người tu luyện, tôi sẽ có thể vượt qua gian khổ và đón nhận một tươi sáng hơn.

Kiên trì luyện bài công pháp thứ hai

Có một hôm tôi cảm thấy chóng mặt, buồn nôn và tim đập nhanh khi tôi bắt đầu luyện bài công pháp thứ hai của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi vẫn kiên trì tiếp tục luyện trong 50 phút mặc dù vào lúc đó tôi có cảm giác như sắp bị ngất đi. Tôi tự nhủ với bản thân cho dù bản thân có không thoải mái thế nào tôi vẫn phải tiếp tục luyện công.

Tôi giơ tay lên rất khó khăn và cảm thấy như có một loại vật chất từ không gian khác đang đè nặng lên người. Tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu và bị kích động khi nhịp tim tăng lên, nước mắt tôi bắt đầu lăn dài trên khuôn mặt. Tôi tự nhủ: “Điều này không là gì so với những gì Sư phụ đã và đang phải gánh chịu cho tôi ở không gian khác. Chẳng nhẽ tôi lại không thể chịu được chút khổ này sao? “ Tôi duy trì tư thế tập luyện này trong cơn đau dữ dội suốt thời gian 55 phút, và cảm thấy bản thân có thể bị bất tỉnh bất cứ lúc nào. Nhưng tôi vẫn cố giữ nguyên tư thế thêm hai phút nữa.

Sau đó một điều kỳ diệu đã xảy ra! Mọi sự khó chịu của tôi tự nhiên biến mất ở phút thứ 57. Ngay cả khối vật chất đang đè lên tim tôi cũng thoát rời ra. Tôi thấy trải nghiệm này như một giấc mơ vậy. Những gì tôi đã vượt qua và được trải nghiệm trong lần vượt quan này như nhấc tôi lên một tầng thứ cao hơn trên con đường tu luyện.

Tôi rất biết ơn Sư phụ đã tiêu trừ nghiệp lực cho tôi và cho tôi cảm nhận được bản chất thực sự của nghiệp lực và tầm quan trọng của nhẫn.

Học thuộc Pháp

Tôi đã có một kỷ niệm không thể quên khi còn học ở trường cấp hai đó là tôi có thể trả lời đúng đến 97/100 câu hỏi cho một chủ đề chủ yếu yêu cầu phải ghi nhớ. Nhưng đó lại là một câu chuyện khác khi tôi cố gắng học thuộc Pháp trong cuốn Chuyển Pháp Luân.

Mấy năm trước, đã nhiều lần tôi cố gắng học thuộc Pháp. Mỗi lần tôi cố gắng học thuộc Pháp cũng chỉ thuộc được khoảng 20 trang thì lại dừng. Tôi muốn thay đổi tình trạng này sau khi đọc các bài chia sẻ của các học viên trên trang web Minh Huệ về việc học thuộc Pháp. Vì vậy tôi đã quyết tâm phải học thuộc nhiều hơn. Lúc mới bắt đầu, nghiệp tư tưởng đã cản trở tôi và làm tôi có cảm giác không thể tiếp tục học thuộc thêm được nữa. Ngay cả trong lúc tôi ngồi học thuộc Pháp, tâm trí tôi vẫn không thể tập trung. Tôi nghĩ đến việc cần phải làm gấp một cái gì đó hoặc có tin nhắn gửi đến điện thoại di động và khiến tôi muốn mở ra xem. Tôi biết đó đều là các can nhiễu, nhưng tôi đã không thể kiểm soát được bản thân. Kết quả là tôi chỉ có thể học thuộc được một đoạn Pháp ngắn trong suốt cả buổi chiều.

Để vượt qua được tình trạng này, tôi đã dừng xem tất cả các video kể cả những video do các học viên thực hiện. Tôi dành hết thời gian rảnh rỗi để học Pháp, đọc các bài chia sẻ trên trang web Minh Huệ và làm ba việc. Dần dần tâm trí tôi trở nên minh mẫn và sự can nhiễu giảm dần.

Tôi cố gắng học thuộc Pháp bằng cách đọc to với tâm trí thật tập trung. Một ngày tôi học thuộc khoảng năm trang. Điều này đã củng cố sự tự tin của tôi và giờ đây tôi có thể ghi nhớ một trang Pháp mỗi ngày.

Tôi nhận ra rằng không phải do “con người thật của tôi” đã ngăn cản tôi học thuộc Pháp hoặc khiến tâm trí tôi mất tập trung. Dù tình huống có như thế nào đi nữa, tôi sẽ vẫn không bỏ cuộc và Sư phụ sẽ giúp tôi tiêu trừ các vật chất xấu. Giờ đây tôi không còn cảm giác sợ học thuộc Pháp. Nhờ học thuộc Pháp, tâm tính của tôi đã được đề cao lên rất nhiều và tôi có thể giữ vững tâm tính khi phải đối mặt với các mâu thuẫn. Tôi cảm thấy rất vui khi được đề cao trong Pháp.

Kiên định vượt quan nghiệp bệnh

Có một lần tôi bị ho rất nặng kèm theo mặt đỏ và bị đổ mồ hôi, tôi cảm thấy cơn ho có thể khiến những người xung quanh khó chịu. Tôi đã cố gắng xem nhẹ nó nhưng nó không dễ dàng như vậy. Tôi hướng nội để xem liệu tôi có để ý quá nhiều đến nó không. Vì cơn ho dữ dội, sếp của tôi đã cố gắng thuyết phục tôi đi đến bệnh viện kiểm tra.

Tôi bắt đầu thấy lo sợ bị ho vì không muốn đồng nghiệp lo lắng cho mình. Tôi phát hiện ra sự xuất hiện của tâm sợ hãi và phát chính niệm thanh trừ nó. Tôi đã chia sẻ với một học viên và cảm thấy rằng tôi đã giải quyết được vấn đề. Tôi tự nhủ rằng mình phải duy trì chính niệm mạnh mẽ và xem nhẹ nó, không nên để bản thân bị dao động.

Tuy nhiên, đã hai tuần trôi qua mà tình trạng ho của tôi vẫn không được cải thiện. Tôi đã bắt đầu lo lắng vì tôi còn có một buổi phỏng vấn xin việc. Công việc có mức lương cao và môi trường làm việc tuyệt vời. Đó là một cơ hội hiếm có dành cho tôi. Đến ngày phỏng vấn, tôi vẫn không thể kiểm soát được cơn ho của mình. Cuối cùng tôi đã cầu xin Sư phụ giúp tôi, nhưng tình trạng của tôi vẫn không khá hơn chút nào.

Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu tôi: Tại sao Sư phụ không chăm sóc cho mình nhỉ? Ngay lập tức tôi nhận ra suy nghĩ này không phải là của tôi. Tôi nhớ đến câu chuyện về Đức Phật Milarepa. Mặc dù có lúc cảm thấy bất lực nhưng ông chưa bao giờ có một suy nghĩ xấu nào về Sư phụ của mình. Tôi cũng phải như vậy. Tôi không nên có bất kỳ ý nghĩ xấu nào về Sư phụ.

Khi tôi chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn của mình, tôi không có cảm nhận là Sư phụ đang ở bên cạnh tôi. Tôi có cảm giác bất lực. Chỉ còn năm phút nữa là đến lượt tôi phỏng vấn. Đột nhiên có một ý nghĩ đã thúc giục tôi niệm to chín chữ vàng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, nó như ánh nến trong bóng tối đang soi sáng con đường cho tôi. Ngay lập tức tôi đã đọc to chín chữ vàng, sau khi đọc xong tôi cảm thấy như có một dòng năng lượng mạnh mẽ di chuyển trong cơ thể tôi. Đó là sức mạnh của sự từ bi và tôi đã bật khóc. Tôi cảm thấy mình được an toàn và Sư phụ đang ở bên cạnh chăm sóc cho tôi. Đây là một quan khảo nghiệm để xem liệu tôi có thể kiên định đến cuối cùng hay không và tôi đã làm được điều đó nên Sư phụ đã chăm sóc và tịnh hoá thân thể cho tôi. Trong suốt cuộc phỏng vấn kéo dài một giờ, tôi đã không bị ho và các triệu chứng ho cũng dần biến mất sau cuộc phỏng vấn.

Tìm ra các chấp trước và tu bỏ chúng

Tôi luôn chủ động tìm ra các chấp trước của bản thân để loại bỏ chúng chứ không để cựu thế lực lợi dụng sơ hở mà dùi vào.

Có một lần, tôi phát hiện một chấp trước đã quấy rầy tôi rất nhiều, tôi tìm cách loại bỏ nó và bắt đầu phát chính niệm thanh trừ. Tôi có thể cảm thấy chấp trước này là một dạng tồn tại vật chất. Nó được gắn kết với cơ thể và trái tim của tôi và tôi cảm thấy khó khăn và đau đớn.

Khi tôi cố gắng thanh trừ nó, nó liên tục cho tôi thấy những hình ảnh sai lệch. Tuy nhiên tôi vẫn không dao động và tiếp tục phát chính niệm thanh trừ nó. Dường như nỗi đau vẫn còn đó và chính “con người thật của tôi” đang phải gánh chịu nỗi đau này. Tôi hạ quyết tâm thanh trừ nó, nếu không nó sẽ lại tiếp tục thao túng tôi. Nó trở nên điên cuồng khi tôi cố gắng hơn để thanh trừ nó và cơn đau xuất hiện xung quanh vùng tim của tôi khá dữ dội.

Tôi tự nhủ phải huy động hết công lực của mình, quyết tâm trừ sạch các chấp trước và can nhiễu của cựu thế lực. Tôi tiếp tục chiến đấu chống lại lực lượng này, nhưng dường như tôi đã không thể chiến thắng được chúng. Tôi tự nhủ rằng mình sẽ không bao giờ nhượng bộ. Ngay trước khi tôi gần như gục ngã, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ: “Sư phụ, xin Ngài hãy cử thiên binh thiên tướng đến giúp con. Con cảm thấy đã kiệt sức nhưng con quyết sẽ không lùi bước”. Tôi liên tục cầu xin Sư phụ giúp đỡ khi tôi cảm thấy mình không còn khả năng chống đỡ. Cuối cùng cơn đau và áp lực trong tim tôi cũng dần biến mất. Tôi biết sự kiên định của tôi đã chiến thắng. Sư phụ biết tôi có thể chịu đựng được bao nhiêu và Ngài đã an bài những gì tốt nhất cho tôi.

Trải qua nhiều quan khảo nghiệm, tôi nhận ra rằng dù khó khăn đến đâu, tôi cũng phải quyết tâm và kiên định thì mọi thứ sẽ có thể thay đổi vào giây cuối cùng.

Sư phụ giảng:

“Chỉ cần chư vị đề cao tâm tính, thì có thể vượt qua; chỉ e bản thân chư vị không muốn vượt qua, muốn vượt qua thì vượt qua được”. (Bài giảng thứ 4, Chuyển Pháp Luân)

Trong những lần vượt quan khảo nghiệm gay go, vào lúc tôi cảm thấy tuyệt vọng thì tôi phải có suy nghĩ như thế này: Sư phụ đang ở bên cạnh tôi và sẽ giúp tôi vượt qua. Chỉ cần tôi chân chính tu luyện Đại Pháp, tôi sẽ có được sức mạnh của Đại Pháp và cựu thế lực sẽ không dám can nhiễu tôi.

Sư phụ giảng:

“Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động đến chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này”. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Chúng ta đang trên con đường tiến đến viên mãn, những khảo nghiệm mà chúng ta gặp phải trong quá trình tu luyện đều là những khảo nghiệm mà chúng ta có thể vượt qua được. Chỉ cần chúng ta thay đổi cách nghĩ, coi mình là người tu luyện và kiên định đến phút cuối cùng thì tôi tin chắc mọi chuyện sẽ xoay chuyển ngay cả trong những tình huống tưởng chừng như vô vọng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/2/409929.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/19/186849.html

Đăng ngày 26-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share