Bài viết của một phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-09-2020] Vào khoảng 4 giờ chiều ngày 27 tháng 8 năm 2020, anh Dương Chiêm Dân, một cư dân ở thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc, đã nhận được một cuộc gọi từ một nhân viên ủy ban dân cư, yêu cầu anh đến văn phòng của họ, vì cảnh sát đang tìm anh để trả lời một số câu hỏi.
Anh Dương đến đó. Một cảnh sát hỏi có phải anh vẫn tu luyện Pháp Luân Công không. Anh Dương khẳng định rằng Pháp Luân Công là một môn tu luyện tốt và chắc chắn rằng anh sẽ không từ bỏ.
Một cảnh sát mặc thường phục hỏi: “Anh có biết môn này không được chính quyền cho phép không? Nó được coi là tà giáo.” Anh Dương đã giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho các cảnh sát và nói rằng cuộc bức hại không có cơ sở pháp lý nào cả. Anh hỏi họ: “Anh có thể đưa ra tài liệu văn bản không? Tôi tin nếu anh có thể đưa ra tài liệu, thì trong 10 tà giáo được liệt kê không hề có Pháp Luân Công. Anh có biết tại sao Chu Vĩnh Khang, Bạc Hy Lai lại bị bắt không? Vì họ đã bức hại Pháp Luân Công.” Một cảnh sát khác nói: “Chúng tôi đến đây không phải để nghe mấy điều này.”
Anh Dương tiếp tục nói: “Hiện nay có quá nhiều thiên tai nhân họa. Tất cả đều có liên quan đến bức hại Pháp Luân Công.”
Trước khi rời đi, một cảnh sát chỉ vào anh Dương và nói: “Đừng có vi phạm luật!” Anh Dương đã nói với họ: “Tôi sẽ không phạm luật. Chính các anh mới đang phạm pháp. Chính các anh mới thật sự vi phạm pháp luật.”
Khi cảnh sát bước ra khỏi khu nhà và chuẩn bị lên xe, anh Dương đã nói với họ: “Tôi khuyên các anh đừng bức hại Pháp Luân Công, đừng bức hại các học viên Pháp Luân Công, vì điều đó sẽ không tốt cho các anh đâu.”
“Đừng có đùa với chúng tôi”, một cảnh sát đáp lại trước khi họ rời đi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/17/411904.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/21/187915.html
Đăng ngày 19-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.