Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-11-2020] Hơn 10 cảnh sát, hầu hết là cảnh sát mặc thường phục, đã đột nhập vào nhà bà Trương Quế Hương, một cư dân thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm vào khoảng 6 giờ sáng ngày 20 tháng 10 năm 2020. Họ đã lục soát nơi ở của bà bắt giữ bà vì bà tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Ban đầu bà Trương bị giam trong Trại tạm giam Số 2 thành phố Trường Xuân. Cac nhà chức trách nói rằng họ sẽ thả bà trong 10 ngày tới, nhưng 10 ngày sau, khi gia đình đến đón bà, họ vô cùng sốc khi hay tin bà đã bị chuyển tới trại tạm giam Số 4 thành phố Trường Xuân và hiện gia đình không được phép vào thăm bà.

Bà Trương, 57 tuổi, từng mắc nhiều căn bệnh khác nhau, trong đó có bệnh tim, đau nửa đầu, tăng sản vú, viêm bao gân, vấn đề về cổ, căng cơ thắt lưng. Bà thường thức giấc lúc nửa đêm vì cơn đau giữ dội. Bà đã đi khám nhiều bác sỹ, nhưng tình trạng [bệnh tật] của bà vẫn dai dẳng. Sau đó, một đồng nghiệp đã giới thiệu Pháp Luân Công cho bà, và ba tháng sau khi tu luyện, hầu hết các chứng bệnh của bà đều biến mất.

Sau khi cuộc bức hại xảy ra, bà Trương bị bắt vào ngày 26 tháng 10 năm 2000 vì đi Bắc Kinh thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Pháp Luân Công. Sau 15 ngày bị giam giữ, bà đã bị kết án hai năm trong Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Hắc Chủy Tử.

Ở trong trại, bà bị cấm bà ngủ và sốc điện bằng dùi cui, và bị cưỡng bức viết một bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công trái với ý muốn. Bốn tháng sau, sau khi được thả, bà mới hay lãnh đạo đơn vị công tác của bà là Công ty Xuất Nhập khẩu Ô tô Trường Xuân đã sa thải bà.

Để kiếm sống, bà phải làm việc tại quán ăn của một người họ hàng. Cảnh sát liên tục sách nhiễu bà và gọi điện cho bà vào lúc nửa đêm.

Vào tối ngày 21 tháng 7 năm 2002, một nhóm cảnh sát đã đột nhập vào nhà bà, lục soát nơi này và tịch thu các sách Pháp Luân Công, một tấm ảnh của Nhà sáng lập Pháp Luân Công, một chiếc máy nghe nhạc mà bà sử dụng để mở nhạc luyện công. Cuộc đổ bộ của cảnh sát vào nhà bà đã khiến con gái bà sợ phát khóc.

Cảnh sát đưa bà tới tầng hầm của đồn công an, khóa bà vào một chiếc ghế kim loại và thẩm vấn bà. Khi bà từ chối trả lời các câu hỏi của họ, họ đã tát vào mặt bà và dùng một vật cứng đánh vào đầu bà, khiến bà ngất xỉu. Khi bà tỉnh lại, bà nhận ra sống mũi của mình đã bị gãy, và mặt, quần áo của bà dính đầy máu.

Sau 15 ngày giam giữ, bà bà lại bị chuyển tới Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Hắc Chủy Tử. Lính canh trại cưỡng ép bà xem các video phỉ báng công kích Pháp Luân Công suốt ngày mà không cho phép bà ngủ. Tinh thần và thể chất của bà gần như sụp đổ. Bà bị cưỡng chế viết một tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công khác khi đang vô cùng sợ hãi.

Khoảng bốn tháng rưỡi sau đó, lính canh tù bắt đầu cưỡng chế bà lao động không công, mỗi ngày làm việc thường kéo dài từ 5 giờ sáng đến 8 giờ 30 tối. Bà cũng bị bắt buộc viết báo cáo tư tưởng theo tuần, hoặc lính canh sẽ cho rằng bà không vượt qua “bài kiểm tra chuyển hóa” và đọa sẽ đưa bà tới các lớp tẩy não.

Lính canh cũng yêu cầu bà thuyết phục các học viên khác từ bỏ Pháp Luân Công, nhưng bà từ chối làm theo. Điều này đã khiến thời hạn giam giữ của bà bị kéo dài thêm 50 ngày.

Ngày 9 tháng 9 năm 2003, khi bà được thả, chồng bà đã sụt cân nghiêm trọng và con gái bà đã bạc một phần tư mái tóc, bởi họ luôn phải sống trong nỗi căng thẳng tột cùng trong thời gian bà bị giam cầm.

Cảnh sát và nhân viên của ủy ban khu dân cư vẫn liên tục sách nhiễu bà Trương và yêu cầu bà ký tên vào các tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Gia đình bà luôn luôn khiếp sợ mỗi khi cảnh sát gõ cửa nhà họ. Từ năm 2003 đến 2007, bà đã buộc phải rời khỏi nhà sáu lần để trốn khỏi bàn tay cảnh sát.

Bài liên quan bằng tiếng Trung:

https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/25/349768.html


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/5/414662.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/9/188182.html

Đăng ngày 15-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share