Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-09-2020] Trong vài năm qua, tôi đã phải vật lộn với trạng thái tu luyện của mình. Mặc dù học Pháp thường xuyên, nhưng tôi không hoàn toàn nhập tâm. Chủ nguyên thần của tôi không đủ mạnh, và tôi có quá nhiều chấp trước người thường. Tôi cảm thấy thất vọng về bản thân mình.

Cách đây vài năm, tôi cũng học thuộc Pháp. Thời gian đầu tôi cảm thấy được rất nhiều lợi ích. Chấp trước sắc dục của tôi đã giảm đáng kể, và tôi có thể vượt qua các khảo nghiệm khác nhau trong tu luyện một cách dễ dàng. Tuy nhiên, sau khi tôi có thể đọc thuộc Pháp trôi chảy, tâm tôi bắt đầu bị nhãng đi khi đọc hoặc khi nhẩm thuộc.

Dường như tu luyện của tôi bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn tồi tệ. Phát chính niệm trở thành làm hình thức. Một mặt, tôi biết mình phải làm việc đó như một học viên, nhưng mặt khác, tôi thực sự không muốn. Kết quả là, tâm trí của tôi chạy loạn, trong khi đúng ra tôi phải thanh lý tư tưởng của mình và phát chính niệm. Ngay khi thời gian phát chính niệm kết thúc, tôi liền lập tức đứng dậy và làm gì đó. Dần dần, tôi cũng không còn hứng thú với việc đọc các bài chia sẻ của các học viên khác trên Minh Huệ về việc học thuộc Pháp, vì tôi không cảm thấy hữu ích đối với tôi.

Việc học Chuyển Pháp Luân hằng ngày của tôi vẫn tiếp tục. Trong ngày tôi thường phải bận rộn với công việc và việc nhà. Mỗi tối đến giờ học Pháp theo kế hoạch, thay vì học Pháp tôi lại bắt đầu lướt web. Sau khi xem qua bản tin chính, thì đã 10 giờ tối. Không lâu sau khi bắt đầu học Chuyển Pháp Luân, tôi lại cảm thấy rất buồn ngủ. Tôi liền cho phép bản thân nghỉ một lúc. Tuy nhiên một khi đã quyết định làm như vậy, tôi thường sẽ ngủ đến sáng. Như vậy, tôi không chỉ bỏ lỡ thời gian phát chính niệm lúc nửa đêm mà còn không có đủ thời gian để luyện công buổi sáng.

Theo thời gian trạng thái của tôi ngày càng tệ hơn. Tôi không thể đạt được trạng thái tĩnh khi luyện công. Tôi tự nhủ, được rồi hãy luyện phân nửa số bài công pháp. Tôi sẽ chỉnh lại trạng thái tư tưởng vào tối nay. Nhưng có thể đoán trước rằng, đêm đó cũng giống như những đêm trước.

Tôi đã cố gắng thay đổi. Thi thoảng, trạng thái của tôi tốt hơn, nhưng ngay sau đó tôi lại kém tinh tấn như trước. Vấn đề cơ bản là tôi thiếu kiên trì trong việc luyện công.

Tôi cũng cố gắng giảng rõ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người, tuy nhiên tôi hiếm khi có thể thuyết phục được ai. Cuối cùng tôi quyết định ở nhà và giúp mọi người in tài liệu giảng chân tướng.

Trong suốt thời gian đó, tôi biết mình không tu tốt và cố gắng hướng nội. Tại sao tôi lại không tu luyện tinh tấn? Tôi tự hỏi bản thân. Làm thế nào ước thúc bản thân để có thể tinh tấn?

Nhiều năm trôi qua. Tôi ước mình có thể tu luyện tinh tấn và luôn hối hận vì đã không làm tốt hơn. Tôi thậm chí đã thử điều mà tôi nghĩ là nỗ lực lớn nhất của mình: Tôi quyết định không ngủ, mà ngồi trước máy tính học thuộc Pháp vào ban đêm, chỉ ngủ gật khi cơ thể quá mệt mỏi không tiếp tục được nữa. Tuy nhiên, tôi chỉ có thể duy trì được một tuần. Tôi cũng đã cố gắng thử không ngủ trên giường bằng cách ngồi trên ghế dài hoặc lót chiếu ngủ trên sàn, nhưng cuối cùng tôi vẫn ngủ ngon. Em gái tôi nói rằng tôi đã quá cực đoan.

Vì không thể thực sự lĩnh hội được nội hàm khi học Pháp, nên tôi đã dành rất nhiều thời gian để lướt web. Năm 2013 bắp chân của tôi bị sưng. Các triệu chứng của tôi cuối cùng đã biến mất, nhưng chỉ sau khi tôi hướng nội và tìm ra được tâm chấp trước của mình. Năm ngoái, chân trái của tôi bị sưng tấy. Tôi biết đó là do trạng thái tu luyện không tốt của tôi gây ra: Tôi học Pháp không tốt, thường bỏ phát chính niệm toàn cầu lúc nửa đêm và dành quá nhiều thời gian cho việc lướt web, cho dù là đọc tin trên các kênh truyền thông của học viên. Tôi cũng có rất nhiều chấp trước của con người.

Tìm và loại bỏ các chấp trước

Tại sao tôi lại thành ra thế này? Chấp trước chính của tôi là gì? Tôi hướng nội thêm chút nữa. Cuối cùng, tôi xác định rằng cơ điểm tu luyện của tôi là vị tư. Tôi tự nhủ, mình sẽ loại bỏ tâm vị tư của mình một lần và mãi mãi.

Nhưng, nó không dễ dàng chút nào. Nghiệp tư tưởng khiến tôi không thể thanh tịnh trong lúc đang học Pháp. Tôi vẫn tiếp tục đọc Chuyển Pháp Luân mà không hoàn toàn hiểu được nội hàm của câu chữ. Hơn nữa, tôi có thể nhìn thấy tâm tật đố của mình rõ như ban ngày nhưng vẫn không loại bỏ được nó. Tại sao việc tu luyện của tôi lại khó khăn như vậy?

Tôi đã phát chính niệm một giờ đồng hồ mỗi tối trong vòng một tháng và tình trạng phù chân của tôi cuối cùng cũng giảm sau vài tháng. Để tiếp tục loại bỏ nghiệp tư tưởng của mình, tôi cũng bắt đầu học thuộc lòng kinh văn “Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004” của Sư phụ. Bài kinh văn này đặc biệt đưa ra hướng dẫn rõ ràng về cách loại bỏ những chấp trước. Tôi đã đọc đi đọc lại các đoạn tương ứng. Tuy nhiên, thông qua điều này, tôi biết rằng chìa khóa trong tu luyện của tôi là hiểu được Chuyển Pháp Luân.

Đầu năm nay, tôi đã đọc bài chia sẻ của một học viên. Đồng tu này nói rằng khi học Pháp, anh ấy không chú ý đến việc anh ấy đã đọc được bao nhiêu. Thay vào đó, anh tự yêu cầu từng chữ anh đọc phải xuất hiện trước mắt. Tôi đã ngộ ra khi đọc bài chia sẻ này và được truyền cảm hứng bởi những chia sẻ liên quan khác về việc đọc nhiều lần mỗi đoạn Pháp trong Chuyển Pháp Luân.

Nghiệp tư tưởng của tôi rất mạnh, nó cố gắng khiến tôi xa rời Đại Pháp và can nhiễu tôi nghiêm trọng khi tôi cố gắng học Pháp. Mặc dù tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân hết đoạn này đến đoạn khác, nhưng vẫn không đủ để loại bỏ nghiệp tư tưởng quá mạnh mẽ. Do đó, tôi thường không thể lĩnh hội được ý nghĩa của một chương dù đã đọc hết toàn bộ. Để chống chọi lại, tôi quyết định đọc lặp lại một đoạn cho đến khi tâm trí tôi không còn chạy loạn nữa, và để có thể nhập tâm từng câu. Sau đó, tôi mới tiếp tục đọc sang đoạn tiếp theo và cứ làm như vậy.

Khi tuân thủ điều này, dù ngồi hai tiếng tôi cũng chỉ có thể đọc được vài đoạn. Tuy nhiên tôi không bận tâm. Tôi không nhắm đến số lượng, và tôi biết rằng điều quan trọng nhất với tôi đó là thực sự lĩnh hội được ý nghĩa của Pháp. Khi cải thiện được mặt này, tâm trí tôi cũng bắt đầu tập trung khi phát chính niệm. Đôi khi, tôi còn có thể phát chính niệm được hơn 40 phút trong khi vẫn giữ được tập trung.

Hiện tại, tôi không còn bị can nhiễu khi học Pháp nữa, thay vào đó tôi cảm thấy thích thú. Thi thoảng trước giờ phát chính niệm tôi cầm Chuyển Pháp Luân lên và chọn một đoạn rồi đọc đi đọc lại.

Tuy nhiên, tôi vẫn chưa đạt được trạng thái tu luyện như mong muốn. Tôi cảm thấy vẫn có can nhiễu lớn tồn tại, và tôi có chấp trước sợ hãi rất mạnh khi đi phát tài liệu giảng chân tướng. Tuy nhiên, tôi đã tìm ra cách để vượt qua nhiều vấn đề cản trở tôi tiến về phía trước, tôi tin rằng bằng việc tinh tấn tôi sẽ tiếp tục tiến bộ.

Tôi rất cảm kích vì Sư phụ đã không từ bỏ một đệ tử như tôi, một đệ tử luôn không tinh tấn. Tôi biết ơn các đồng tu vì những bài chia sẻ của họ. Tôi viết ra bài chia sẻ này của mình, hy vọng sẽ mang lại lợi ích cho các học viên, những người có thể đang gặp phải những vấn đề tương tự vấn đề của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/17/411811.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/9/187746.html

Đăng ngày 10-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share