Bài viết của Thấm Vân

[MINH HUỆ 15-08-2020] Có một sức khỏe tốt là ước mơ của mọi người, nhưng nhiều người lại mắc phải những căn bệnh mà ngay cả y học hiện đại cũng không thể chữa khỏi. Tuy nhiên, Pháp Luân Đại Pháp đã giúp nhiều học viên của mình khỏi bệnh nan y. Vào ngày 13 tháng 5 năm 1992, Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn đã được giới thiệu ra công chúng. Trong 28 năm qua, các học viên ở hơn 100 quốc gia đã cải thiện sức khỏe thể chất và nâng cao đạo đức của họ, trở thành những công dân tốt hơn của xã hội.

Trở lại năm 1998, sáu năm sau khi Pháp Luân Đại Pháp được giới thiệu ra công chúng, Tổng cục thể thao Trung Quốc đã tổ chức cho các chuyên gia y tế tiến hành tổng cộng năm cuộc khảo sát về tác dụng chữa bệnh của Pháp Luân Đại Pháp. Gần 35.000 học viên ở Bắc Kinh, Vũ Hán (thủ phủ của tỉnh Hồ Bắc), Đại Liên (một thành phố lớn ở tỉnh Liêu Ninh) và tỉnh Quảng Đông đã tham gia vào năm cuộc khảo sát này.

Kết quả cho thấy 98% những người tham gia đã được cải thiện về sức khỏe thể chất và tiết kiệm trung bình khoảng 20 triệu nhân dân tệ (hoặc 3 triệu USD) chi phí y tế mỗi năm cho nhà tuyển dụng của họ.

Vào cuối năm 1994, cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp do nhà sáng lập, ông Lý Hồng Chí đã được xuất bản ở Trung Quốc. Hai năm sau, nó trở thành một trong mười cuốn sách bán chạy nhất ở Trung Quốc và đã được dịch ra hơn 40 thứ tiếng, đây là cuốn sách tiếng Trung được dịch ra nhiều thứ tiếng nước ngoài nhất.

Loạt bài này là tập hợp những trải nghiệm của các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã được thụ ích rất nhiều khi đọc cuốn sách và sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Bệnh liệt bảy năm biến mất trong một đêm

Bà Lưu Văn Quân bị sức khỏe yếu từ khi còn nhỏ, và bà đã bị liệt sau khi sinh đứa con thứ hai. Bà bị phát hiện mắc chứng hoại tử xương và cũng có số lượng vi khuẩn lao cao bất thường trong cơ thể. Bà Lưu đã trải qua một cuộc phẫu thuật, nhưng tình trạng của bà vẫn không được cải thiện. Ba năm sau, bà lần lượt bị mất cảm giác ở chân, khiến bà không thể trở mình trên giường. Vì thế bà bị lở ở lưng do nằm liệt giường và thường bị co giật.

Vào ngày 23 tháng 6 năm 1996, một người hàng xóm mang đến cho bà một quyển sách Chuyển Pháp Luân và bà bắt đầu đọc đoạn Luận Ngữ ở đầu cuốn sách. Bà rất ngưỡng mộ các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn được dạy trong cuốn sách và không ngừng suy nghĩ về cách sống theo những nguyên tắc này. Khi bà đang đọc, cơ thể của bà cảm thấy rất thoải mái. Mặc dù bị mất ngủ kinh niên nhưng đêm đó bà đã ngủ rất ngon.

Vào sáng hôm sau, bà Lưu thức dậy với cảm giác thân thể tràn đầy năng lượng. Đầu óc bà cũng rất minh mẫn và có thể nói chuyện bình thường. Các con của bà không thể tin vào những gì chúng nhìn thấy nên nhờ dì đến để xem mẹ của họ có chuyện gì không. Khi họ trở về nhà, họ thấy mẹ đứng bên cạnh giường của bà. Họ vui mừng khôn xiết và khóc. Bị thu hút bởi sự náo động, những người hàng xóm cũng đến xem. Vào thời điểm đó, chồng của bà Lưu trở về nhà và thấy nhiều người trong nhà nên ông nghĩ rằng vợ mình chắc đã chết. Không cần phải nói, ông ấy cũng cảm thấy kinh ngạc trước thần tích này.

Mẹ của bà Lưu đã rất vui mừng khi nhận thấy rằng bà đã hồi phục sau khi mới chỉ đọc phần đầu của cuốn Chuyển Pháp Luân. Bà ấy nói với chân dung của Sư phụ Lý trong cuốn sách: “Đây là điều mà con gái con đã luôn mong mỏi. Thật đội ơn Ngài!“. Đã hơn 20 năm trôi qua và bà Lưu vẫn khỏe mạnh. Cả gia đình và người thân của bà ấy đều đã chứng kiến sự hồi phục của bà, và họ biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt nhất.

Bệnh nan y bất trị trên đời

Bà Vương Vịnh Hoa đến từ thành phố Phủ Ninh, đảo Tần Hoàng, tỉnh Hà Bắc. Bà từng bị bệnh bạch cầu, bệnh tim và ung thư vú. Một phần cơ thể của bà phía dưới đầu gối và trên thắt lưng bắt đầu mưng mủ sau đó. Nó lây lan nhanh chóng, và chỉ trong vài tháng thì toàn bộ cổ của bà đã bị sưng tấy. Các bác sĩ của bà ấy không biết bà ấy bị làm sao và nói rằng đó là một căn bệnh “nan y bất trị trên đời này”

Vào thời điểm đó, có người đã đưa cho bà Vương một cuốn Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc nó trong vài ngày, bà ấy đã hiểu ra tầm quan trọng của việc trở thành một người tốt. “Chỉ bằng cách vị tha và quan tâm đến người khác, người ta mới có thể thoát khỏi đau khổ trên thế giới này,” bà nhớ lại, “Đó là, trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp có nghĩa là tập trung vào việc cải thiện tâm tính của bản thân trong khi bao dung với người khác.”

Trong vòng mười ngày, tình trạng mưng mủ khắp cơ thể bà ấy ngừng lại, và cơ thịt mới bắt đầu phát triển. Khi bà bắt đầu tập các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, mọi bệnh tật của bà ấy đều biến mất. Chồng bà, ông Quách Đạo Hữu, nói với bạn bè và người thân về phép màu của vợ và ông cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Vào tháng 8 năm 2008, vì đức tin của mình nên ông Quách bị bắt và đến tháng 9 năm 2009 bị đưa đến nhà tù Tế Đông. Tháng 2 năm 2017, ông chết ở tuổi 60 do bị tra tấn trong tù. Tháng 3 năm 2009, bà Vương bị bắt và sau đó bị kết án ba năm rưỡi tù giam. Vì đức tin mà cả cha và mẹ đều bị cầm tù, nên hai đứa con đang tuổi đi học của họ phải tự mình bươn chải để sinh sống.

Bệnh nhân tiểu đường giai đoạn cuối bị bệnh viện từ chối

Bà Thái Vĩ đến từ thành phố Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996 và đã trải nghiệm được rất nhiều kỳ tích. Vào năm 1999, sau khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp pháp môn này, bà ngừng tu luyện vì sợ hãi và đến năm 2007 được chẩn đoán tiểu đường giai đoạn cuối.

Tình trạng của bà trở nên tồi tệ đến mức các bác sĩ tại hai bệnh viện lớn, bao gồm Đại học Y Trung Quốc tại Thẩm Dương và Trung tâm điều trị huyết khối Liêu Ninh, đã từ bỏ bà. Họ cảm thấy rằng họ không có bất kỳ phương pháp điều trị nào có thể cải thiện những vấn đề sức khỏe mãn tính của bà Thái, gồm có không thể nuốt, điếc, mù và suy nội tạng.

Sau khi được đưa về nhà, hiểu rằng bản thân mình không còn hy vọng nào khác ngoài việc tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà lại lấy cuốn Chuyển Pháp Luân ra và đọc 40 trang đầu tiên trong khoảng hai giờ. Khi chồng bà đo lượng đường trong máu của bà vào sáng hôm sau, ông ấy đã thốt lên: “Thật không thể tin được!”. Lượng đường trong máu của bà ấy đã giảm xuống mức hoàn toàn bình thường. Bà đã có thể rời khỏi giường và đi xuống cầu thang như một người bình thường.

Gia đình và hàng xóm của bà đều rất ấn tượng trước những thay đổi này. Một trong số họ đã thốt lên: “Pháp Luân Đại Pháp quả thực rất tuyệt vời!”. Kể từ đó, bà Thái không cần dùng thuốc nữa. Làn da của bà cũng trở nên trắng hơn và mái tóc hoa râm cũng chuyển thành màu đen. Những người biết bà ấy nói rằng bà trông trẻ hơn ít nhất mười tuổi.

Một phụ nữ tàn tật bảy mươi tuổi

Bà Vương Tán Mỹ đến từ huyện Kỷ, tỉnh Hà Nam. Chân trái của bà bị tàn tật vì bại liệt thời thơ ấu. Sau một tai nạn, chân trái đó bị gãy xương và tổn thương thêm. Sau hai cuộc phẫu thuật lớn, nó hoàn toàn bị rối loạn chức năng khiến bà phải dựa vào cặp nạng để di chuyển.

Vẫn chưa hết, bà Vương còn bị bệnh tim nặng, máu không đủ cung cấp cho các mạch máu não nên bà bị tê nửa người bên phải. Bà cảm thấy tuyệt vọng và thường xuyên nghĩ đến việc tự tử.

Vào tháng 5 năm 1998, bà đã nhận được một quyển Chuyển Pháp Luân từ một người nào đó và thấy đó quả là một báu vật. Khi tiếp tục đọc cuốn sách, bà Vương bỗng ngộ ra mục đích của cuộc sống và lý do tại sao mọi người lại đau khổ trên thế giới này. Bà giải thích: “Cuốn sách dạy mọi người sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Bằng cách không ngừng đề cao tâm tính của mình, chúng ta sẽ có thể phản bổn quy chân.”

Theo hướng dẫn từ cuốn sách, bà Vương luôn hướng nội những khi xung đột với người khác. Và ngạc nhiên thay, tất cả các bệnh tật của bà đều biến mất và bà có thể đi lại bình thường, cũng như xếp chân đả tọa khi ngồi thiền kéo dài đến hai giờ.

Hồi phục từ bệnh phổi đen

Bà Liên Kim Xuân từng bị phổi đen do amiăng. Vào năm 1996, bà bị thấp khớp nghiêm trọng, căn bệnh này cũng làm ảnh hưởng đến tim của bà. Gia đình bà đã dành toàn bộ số tiền tiết kiệm được cho các hóa đơn y tế nhưng vẫn không tìm được phương pháp chữa trị bệnh. Hơn nữa tác dụng phụ của thuốc còn làm vỡ mạch máu của bà. Khi nghe các bác sĩ ở nhiều bệnh viện nói rằng bệnh của mình không thể chữa khỏi, bà đã chuẩn bị một tấm vải liệm cho cái chết của mình.

Vào thời khắc đó, một người bạn giới thiệu cho bà môn Pháp Luân Đại Pháp. Cảm động trước những lời dạy sâu sắc trong sách, bà Liên hạ quyết tâm tu luyện. Buổi trưa hôm đó, bà cảm thấy thân thể bất động khi có một bàn tay khổng lồ mang bà đến một nơi xa, ở đó có một cái ao lớn nước sạch. Sau đó, bà thấy mình đã được tẩy rửa và lau khô bằng khăn trắng.

Sau giấc mơ này, mọi nỗi đau của bà đã biến mất và bà có thể nấu ăn và làm các công việc gia đình khác như một người bình thường. Bà nói thêm: “Cả cơ thể và tâm trí của tôi đều thoải mái và hạnh phúc, cảm giác này không thể diễn tả bằng lời”.

Sáu tháng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, các khối u bắt đầu hình thành ở các khớp của bà. Ba ngày sau, các khối này vỡ ra và mủ cũng như thịt thối chảy ra. Nhờ việc học Pháp, bà Liên biết rằng căn nguyên của bệnh thấp khớp của bà đã bị đào thải và đẩy ra bên ngoài cơ thể. Sau đó, bà nhổ ra nhiều cục u to bằng hạt đậu, mà bà biết đó là nguyên nhân sâu xa khiến gây ra bệnh phổi đen của bà nay đã bị loại bỏ khỏi cơ thể.

Bệnh phổi đen của bà Liên nhanh chóng biến mất. Sức khỏe của bà ấy giờ tốt hơn bao giờ hết và công việc kinh doanh của gia đình vốn đã đóng cửa vì bệnh tật của bà, nay đã mở cửa trở lại.

Ghi chúBệnh phổi đen là một trong bốn loại của bệnh bụi phổi. Căn bệnh này được chia làm bốn loại: Không có triệu chứng bệnh, cấp tính, gia tốc và mãn tính trong đó mãn tính là loại thường gặp nhất, nó chỉ xuất hiện khi bệnh nhân phải tiếp xúc nhiều năm với bụi silica và còn có tên khác là bệnh phổi đen.

Dũng khí để nói lên chân tướng

Bất chấp những lợi ích trên của Pháp Luân Đại Pháp, các giá trị truyền thống mà pháp môn này thể hiện lại trái ngược với bản chất tàn bạo và dối trá của ĐCSTQ. Do đó vào tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ đã phát động một chiến dịch toàn quốc chống lại Pháp Luân Đại Pháp, và trong suốt 21 năm qua nhiều học viên đã bị bắt bớ, giam giữ và bỏ tù vì đức tin của họ. Những nỗ lực vạch trần cuộc bức hại của họ thường bị trừng phạt tàn bạo.

Ngày 17 tháng 3 năm 2016, bà Đổng Hiểu Lệ, nhân viên của Cục lâm nghiệp Sơn Hà Đồn, thành phố Ngũ Thường, tỉnh Hắc Long Giang bị bắt khi đang phát tài liệu về Pháp Luân Công gần nhà mình. Trong phiên tòa vào ngày 14 tháng 7 cùng năm, luật sư đã bào chữa bảo vệ tự do tín ngưỡng của bà và bà cũng kể lại những trải nghiệm của mình khi tu luyện.

Khi mới ngoài 20 tuổi, bà Đổng được chẩn đoán mắc bệnh ung thư máu. Bà cũng bị bệnh tim, suy nhược thần kinh, loét khắp người và thường xuyên đột quỵ. Khi dường như không còn chút hy vọng nào, bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong vòng hai tuần, tất cả các vấn đề sức khỏe của bà mà các bác sĩ tuyên bố là không thể chữa khỏi, đều biến mất.

Bà Đổng tự bào chữa ở tòa: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã hơn 18 năm qua. Nếu không nhờ môn tu luyện này, tôi đã chết nhiều năm trước rồi. Đây là thần tích của Pháp Luân Đại Pháp!”

Tuy nhiên, bà vẫn bị kết án 3,5 năm tù. Gia đình bà đã kháng cáo vụ việc của bà lên một tòa án cấp trung, nhưng bản án sơ thẩm được giữ nguyên.

(Còn tiếp)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/15/410491.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/18/186405.html

Đăng ngày 07-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share