Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-07-2020] Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào mùa hè năm 1997, gia đình tôi rất nghèo, cái đói cái rét khiến tôi ốm yếu. Sau này, cuộc sống được cải thiện, nhưng chồng tôi uống rượu nhiều, mỗi lần say xỉn lại bạo hành tôi. Việc bị chồng bạo hành khiến tôi càng thêm ốm yếu. Chưa đến 40 tuổi, nhưng sức khỏe của tôi ngày càng kém đi.

Ngay lúc đang tuyệt vọng, tôi đắc Pháp và tất cả các bệnh tật của tôi được chữa lành. Tôi trở nên tràn đầy sức sống. Chồng tôi chứng kiến những thay đổi ở tôi và cũng đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Sau đó, ông ấy không còn ngược đãi tôi sau khi uống rượu nữa.

Đánh thức lương tâm của người dân

Đầu năm 2002, tôi bắt đầu giảng chân tướng về Đại Pháp để thức tỉnh lương tâm của người dân. Ban đầu tôi không dám nói chuyện với người lạ, vì vậy tôi bắt đầu với người thân, bạn bè và các đồng nghiệp. Nếu tôi gặp họ trên đường đi làm hoặc trên đường về, tôi sẽ xuống xe và nói chuyện với họ về Đại Pháp. Tôi cũng viết thư cho những người tham gia vào cuộc bức hại mà làm việc trong chính quyền huyện, thành phố và thị trấn, khuyên họ hãy sống tốt.

Lúc đầu, bí thư Đảng tại đơn vị công tác của tôi (hiện đã qua đời vì bệnh nan y) đã quát mắng tôi và hai học viên Đại Pháp khác, đe dọa sa thải chúng tôi. Đồng nghiệp cũng có thái độ đối nghịch và nhìn chúng tôi một cách kỳ lạ. Thông qua nỗ lực của chúng tôi, hầu hết họ giờ đây đã minh bạch chân tướng về Đại Pháp, thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ, và bắt đầu ủng hộ chúng tôi.

Tôi mang tài liệu Đại Pháp đến nơi làm việc mỗi ngày, giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người mà tôi làm việc cùng, thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ, tặng họ tài liệu Đại Pháp. Đôi lúc có khoảng 10 người ngồi cùng bàn ăn. Họ hỏi tôi về Đại Pháp và về việc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, cho tôi cơ hội giảng chân tướng.

Quản lý của tôi từng nói trước mặt nhiều người: “Để đánh giá Pháp Luân Đại Pháp có tốt hay không, hãy nhìn vào cô ấy (ám chỉ tôi). Cô ấy khác hoàn toàn so với trước đây, cả về phương diện sức khỏe, tính cách, và hiệu quả công việc. Chúng ta không thể sánh được với cô ấy. Nếu mọi người đều cư xử như cô ấy, xã hội sẽ tiến bộ hơn.”

Sau đó, ông ấy nói rằng ông sẽ ngừng đóng Đảng phí, và muốn rút khỏi ĐCSTQ. Tôi đã nhân cơ hội này thuyết phục thêm hai người nữa thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Mọi người xung quanh tôi đã thay đổi thái độ của họ đối với Đại Pháp, từ sợ hãi lo lắng sang thấu hiểu và ủng hộ tôi. Họ không chỉ thoái xuất khỏi ĐCSTQ, mà còn giúp tôi bằng cách chép tay các bức thư giảng chân tướng và gửi chúng qua đường bưu điện, phát tài liệu Đại Pháp, và nói những lời tốt đẹp về Đại Pháp trước đám đông. Tất cả họ đều được phúc báo ở những mức độ khác nhau. Một số có sức khỏe tốt, một số được kéo dài tuổi thọ, và một số thậm chí còn trở thành triệu phú.

Tìm người hữu duyên

Sau khi nghỉ hưu vào năm 2007, tôi có nhiều thời gian hơn để cứu người. Tôi đã mang tài liệu Đại Pháp về quê, là nhà của một người họ hàng xa, và những nơi tôi từng làm việc. Tôi cố gắng thuyết phục mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi tặng tài liệu Đại Pháp và treo các khẩu hiệu nâng cao nhận thức của người dân về Đại Pháp. Đối với những người không có ở nhà hoặc những người tham gia bức hại các học viên Đại Pháp, tôi đã gửi cho họ những lá thư “khuyến thiện” khi tôi trở về nhà.

Có lần tôi leo qua hai ngọn núi để tìm một bí thư thôn. Khi đến làng thì trời đã tối. Nhà của những người khác đã lên đèn, nhưng nhà của ông ấy thì không. Hàng xóm nói rằng vợ của vị bí thư đã qua nhà con gái của họ, và ông thì đang dự một cuộc họp. Sau đó, tôi đi theo hướng mà tôi nghĩ rằng tôi sẽ tìm được ông ấy và cầu xin Sư phụ cho tôi gặp ông ấy. Bất ngờ, đến giữa đường thì một chiếc xe máy vượt qua tôi.

Tôi lớn tiếng hỏi xem ông có phải là bí thư thôn không. Ông trả lời rằng phải và quay lại gặp tôi. Ông nói với vẻ ngạc nhiên: “Chính là cô! Khuya thế này còn đi đâu vậy?” Tôi nói với ông: “Tôi đến vì ông. Chúng ta đã không gặp nhau hơn 10 năm rồi. Tôi có chuyện muốn nói với ông. Mời ông hãy ngồi xuống.”

Sau đó, tôi bắt đầu nói với ông ấy mọi thứ tôi muốn ông biết. Sau khi nói chuyện hơn nửa giờ đồng hồ, cuối cùng ông cũng minh bạch chân tướng và đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Ông cũng lấy một số tài liệu Đại Pháp và bùa hộ mệnh.

Trước khi đi, tôi nói với ông rằng: “Ông là bí thư thôn. Ông phải giữ an toàn cho mọi người. Nếu các đệ tử Đại Pháp đến làng của ông để giảng chân tướng về Đại Pháp hoặc treo biểu ngữ, ông phải bảo vệ họ.” Ông đồng ý và nói rằng ông sẽ làm như vậy.

Ảnh hưởng của việc tương tác với mọi người rất tốt. Hầu hết mọi người mà tôi gặp đều minh bạch chân tướng và thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi sẽ đi đâu tiếp theo? Tôi đã đến những nơi mình có thể đến và nói chuyện với nhiều người nhất có thể trong những năm qua.

Tạo một môi trường mới để giảng chân tướng

Tôi thuê một ngôi nhà và bắt đầu kinh doanh nhỏ. Tôi không có ý định kiếm tiền, tôi chỉ muốn kiếm đủ tiền để trả tiền thuê nhà và có cơ hội truyền chân tướng về Đại Pháp. Chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2003 và đã hỗ trợ tôi. Đôi lúc ông đi cùng tôi để phân phát tài liệu và nâng cao nhận thức của người dân về Pháp Luân Đại Pháp. Khi về hưu, ông làm tất cả các công việc nhà, vì vậy tôi có thể làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu.

Chúng tôi không có nhiều khách hàng trong năm đầu tiên, nhưng sau năm thứ hai thì có nhiều người hơn. Sau đó, nhiều người đến và thoái xuất khỏi ĐCSTQ, và hầu hết họ đều sử dụng tên thật của mình vì họ tin tưởng tôi. Tôi đưa cho họ cuốn tài liệu và bùa hộ mệnh Đại Pháp, đồng thời dặn họ chuyển thông tin cho người thân và bạn bè của mình. Một số người muốn xin một cuốn Chuyển Pháp Luân và một số muốn học các bài công pháp.

Hiện tại tôi sống tại một thành phố nhỏ, nơi có nhiều du khách đến du lịch vào mùa hè. Tôi và các đồng tu đến điểm du lịch để thức tỉnh lương tri của mọi người, và tôi gửi thư qua đường bưu điện. Khách du lịch thường có tâm trạng tốt. Vì vậy trước tiên chúng tôi nói những lời tốt đẹp khi gặp họ, và sau đó bắt đầu nói về Đại Pháp. Hầu hết mọi người đồng ý thoái ĐCSTQ và chấp nhận các lá bùa hộ mệnh, thậm chí một số du khách còn muốn mang tài liệu giấy về nhà. Chúng tôi khuyên họ hãy ghi nhớ chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” khi đối diện với nguy hiểm.

Tất nhiên, cũng có người không lắng nghe, và những người khác thì mắng chửi chúng tôi và đe dọa báo cảnh sát. Tuy nhiên, chúng tôi không nghĩ giống như người thường. Bất kể chúng tôi bị đối xử như thế nào, chúng tôi đều mỉm cười và giải thích về Pháp Luân Đại Pháp, sau đó rời đi.

Truyền chân tướng trong đại dịch

Mùa đông có ít người đến thăm các điểm du lịch hơn, nhưng có nhiều người đến các trung tâm mua sắm, vì vậy chúng tôi đã đến trung tâm mua sắm để giảng chân tướng. Mặc dù có ít người thoái xuất khỏi ĐCSTQ hơn ở điểm du lịch, nhưng chúng tôi vẫn giúp một vài người thoái mỗi ngày.

Sau Tết Nguyên đán, do virus Trung cộng, các trung tâm mua sắm đã phải đóng cửa, và người dân trong cộng đồng đều đóng cửa. Tôi nghĩ rằng các học viên Đại Pháp không nên ngừng giảng chân tướng, đặc biệt trong đại dịch. Mọi người thường bận rộn và không có thời gian đọc tài liệu, đặc biệt là khi họ lái xe. Thật khó để gặp được họ. Bây giờ họ ở nhà, không làm gì, và sợ vi-rút. Đây là thời điểm thích hợp để họ đọc thông tin về Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã in tài liệu “Phương pháp điều trị bệnh dịch”, “Thư gửi những người hữu duyên”, Tuần báo Minh Huệ, và các tài liệu liên quan khác trên giấy A4, gấp chúng lại, đặt tiêu đề bắt mắt lên trên và bỏ chúng trong túi có khóa zip. Một buổi tối, tôi và chồng mỗi người mang theo 20 bản trong túi áo và ra ngoài sau khi phát chính niệm. Người gác cửa dường như không nhìn thấy chúng tôi. Kể từ đó, chúng tôi đã thường xuyên ra ngoài phân phát tài liệu Đại Pháp. Người gác cửa không bao giờ yêu cầu chúng tôi đăng ký, kiểm tra thân nhiệt hoặc yêu cầu thẻ của chúng tôi.

Mới chưa đến 8 giờ tối mà trên phố hầu như không có người, nhưng hai bên đường chật kín xe. Chúng tôi đặt tài liệu trên kính chắn gió. Tôi đã kiểm tra vào ngày hôm sau và thấy chỉ có một chiếc xe không di chuyển, và tài liệu vẫn còn trên kính chắn gió. Các xe khác đều đã rời đi.

Tôi có thể tóm gọn hành trình tu luyện của mình trong hơn hai thập kỷ qua như sau: Bằng cách chiểu theo yêu cầu của Sư phụ, bạn có thể làm tốt ba việc. Bất kể sử dụng phương pháp nào, bạn phải có chính niệm thuần tịnh. Hiệu quả sẽ tùy theo nỗ lực của mỗi người.

Ví dụ, gửi thư giảng chân tướng có vẻ đơn giản, nhưng mỗi bước cần làm cẩn thận. Tôi đã gửi thư từ năm 2002. Ban đầu, tôi viết thư tay. Từ năm 2005, một số học viên đã in các lá thư theo mong muốn của tôi. Bây giờ tôi tự in các lá thư. Kết quả luôn rất tốt. Chỉ có một lần bưu điện không chuyển đi.

Trên đây là chút trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, có điểm nào chưa phù hợp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/2/40820

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/27/186950.html

Đăng ngày 26-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share