Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Vương quốc Anh

[MINH HUỆ 27-08-2020] Học viên Doãn (bí danh) đã qua đời. Tôi cảm thấy buồn và tiếc nuối mỗi lần nghĩ đến giọng nói và nụ cười của cô ấy. Cô là một học viên lâu năm, vui vẻ, hào phóng và tốt bụng. Cô tham gia nhiều hạng mục và quen nhiều học viên. Sự ra đi của cô là một cú sốc đối với tất cả chúng tôi. Tuy nhiên, trong tu luyện không có gì là ngẫu nhiên. Là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, chúng ta học được gì qua sự việc này.

Tôi muốn chia sẻ một số suy nghĩ của mình.

Trạng thái tu luyện là điều then chốt

Sau khi học viên Doãn qua đời, một số học viên đã chỉ ra những nhân tố bên ngoài khác nhau có thể góp phần vào sự rời đi của cô ấy.

Theo quan điểm của tôi, những điều đó có thể góp một phần nhỏ trong tình huống của học viên Doãn, nhưng chúng không phải là nhân tố quyết định quan trọng. Trạng thái tu luyện của Doãn và trạng thái tu luyện tổng thể của nhóm chúng tôi có khả năng là nguyên nhân dẫn đến sự ra đi của cô ấy.

Sư phụ có thể đã cho cô ấy nhiều cơ hội để đột phá trong tu luyện, nhưng có lẽ cô đã gặp khó khăn trong việc buông bỏ chấp trước của mình. Chúng ta không thể chỉ đổ lỗi cho các nhân tố bên ngoài khiến cô ấy qua đời.

Chiểu theo sự chỉ dẫn của Pháp, chứ không phải người khác

Cô Doãn là người nhiệt tâm và tốt bụng. Nhiều học viên đã viết ra những hồi ức về tâm tính tốt của cô, như “một học viên gương mẫu”, “một học viên chân chính”, “một người tu Chân-Thiện-Nhẫn chân chính”. Một học viên nói rằng việc học viên Doãn qua đời có thể là do cô đã hoàn tất sứ mệnh trợ Sư Chính Pháp trước thời hạn. Cá nhân tôi không đồng tình với những suy đoán về lý do các đồng tu qua đời.

Sư phụ đã trả lời câu hỏi về việc qua đời của các học viên nhiều lần trong các bài giảng của Ngài. Ngài đề cập đến những tình huống phức tạp khác nhau, như không vượt qua khảo nghiệm, có ký kết với Cựu thế lực, và một số được xem là hình mẫu tu luyện. Kết quả là, cựu thế lực đã lấy đi mạng sống của những học viên hình mẫu này để khảo nghiệm những người đang sùng bái họ.

Mặc dù chúng tôi không biết lý do thực sự khiến học viên Doãn qua đời, nhưng đúng là một số học viên đã quá phụ thuộc vào cô ấy. Sự phụ thuộc như vậy có thể gây hại cho cô ấy.

Sư phụ giảng:

“Tôi nói người tu luyện là không có khuôn mẫu, lấy người khác làm mẫu thì chẳng phải việc chính mình nhận thức Pháp sẽ thành vấn đề. cựu thế lực có thể nhìn nhận rằng chư vị đang xem theo họ tu, chứ không tự bản thân nhận thức Pháp, thế thì rất có thể khiến họ qua đời.”

“cựu thế lực làm sự việc này thành ra như thế, chúng chính là dùng thủ pháp độc ác ấy để khảo nghiệm người khác, thông qua việc ấy để khảo nghiệm người ta. ‘Thế nào? Chư vị cho rằng [họ] tu được tốt, họ chết rồi, chư vị còn tin hay không tin?’ Những việc này phát sinh nhiều lần rồi, rất nhiều đệ tử Đại Pháp đều đã có kinh nghiệm, đều biết thủ đoạn của cựu thế lực.” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Không có việc nhỏ trong tu luyện

Một số học viên có thể thắc mắc tại sao học viên Doãn lại sớm qua đời, vì cô ấy rất tinh tấn. Sư phụ nói rằng không có việc nhỏ trong tu luyện. Học viên Doãn có thể có vướng mắc trong tu luyện, nhưng chúng tôi không biết về điều đó và không thể kết nối kịp thời với cô ấy để giúp cô loại bỏ chấp trước. Trên một phương diện nào đó, chúng tôi phải chịu một phần trách nhiệm về việc cô ấy qua đời.

Từ bây giờ, tất cả chúng ta hãy nhắc nhở nhau rằng trong tu luyện “việc nhỏ cũng không được bỏ qua”. Nếu chúng ta thấy bất kỳ chấp trước nào ở các học viên khác, chúng ta nên chỉ ra mà không nên lo lắng về việc làm tổn thương người khác hay sợ đối đầu. Nếu chúng ta không giúp nhau loại bỏ chấp trước, điều đó sẽ tạo thành sơ hở trong tu luyện của chúng ta và có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như học viên sớm qua đời.

Sư phụ đã giảng rõ rằng:

“Chúng ta có những học viên không vượt qua nổi quan [ải] nghiệp bệnh. Chư vị không cần nghĩ tới chỗ lớn. Chư vị bảo ‘Tôi không có sai lầm gì lớn, rất kiên định với Pháp’. Nhưng mà, chư vị không được coi những việc nhỏ thành những việc chẳng đáng kể. Tà ác sẽ chui vào sơ hở, rất nhiều học viên là vì việc nhỏ mà thậm chí đã ra đi rồi, cũng quả thực đều vì những việc hết sức nhỏ bé. Là vì tu luyện là nghiêm túc, là vô lậu, chư vị tại những việc đó qua thời gian lâu mà không tu [vượt] qua, tuy là nhỏ, chư vị thời gian lâu không coi trọng, thì chính là sự việc rồi, cho nên rất nhiều người là vì thế mà ra đi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015)

Một môi trường khó mở lòng

Học viên Doãn xem tôi là một trong số ít học viên mà cô ấy có thể mở lòng và trò chuyện với tôi về bất cứ điều gì. Cô ấy từng nói với tôi rằng cô ấy có thể nói cho tôi biết về những tư tưởng bất hảo của mình mà không lo lắng về việc bị chê cười hay chỉ trích. Cô ấy biết tôi sẽ hiểu và khích lệ cô ấy. Tôi rất biết ơn vì cô ấy đã tin tưởng, nhưng điều này đặt ra câu hỏi về môi trường nhóm của chúng tôi.

Trong số một số học viên Trung Quốc, các nhân tố văn hóa Đảng vẫn còn rõ ràng, chẳng hạn như chụp mũ người khác và nói sau lưng, điều này cản trở một số học viên hoặc học viên mới nói chuyện thoải mái.

Một học viên nói với một học viên khác về thói quen xấu mà cô ấy mắc phải trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, nhưng học viên kia đã không trân trọng sự tin tưởng đó và nói cho các học viên khác về chuyện đó, rồi nhận xét rằng ngay cả một người thường cũng không có thói quen xấu đó.

Tất cả chúng ta đều có những tư tưởng xấu cần loại bỏ trong tu luyện. Đó chính xác là tu. Nếu chúng ta đối xử khắt khe với người khác như vậy, sẽ không ai dám chia sẻ hoặc sẽ chỉ dừng lại ở mức độ hời hợt trong chia sẻ của họ.

Sư phụ giảng:

“Vì ở xã hội Trung Quốc, là sẽ chộp lấy chỗ yếu của người ta, túm tóc chụp mũ đập gậy, ở nước ngoài không có loại thuyết ấy, trong lịch sử xã hội nhân loại cũng không có thuyết ấy, chỉ có ở xã hội tà đảng Trung Cộng mới là như thế. Ở hải ngoại, hai người chưa ai biết nhau, khi gặp mặt thì cả chuyện ở nhà ra sao cũng lôi ra tán gẫu với người ta, rất cởi mở.” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Ban đầu tôi không muốn chia sẻ những suy nghĩ của mình về sự ra đi của học viên Doãn, vì lo rằng tôi có thể xúc phạm người khác hoặc gây ra những lời bàn tán không cần thiết. Tất nhiên, tất cả đều do sự ích kỷ của tôi. Học viên Doãn thường khuyến khích tôi chia sẻ những nhận thức của mình với nhóm khi tôi chia sẻ với cô ấy. Cô ấy luôn nghĩ cho người khác và chỉnh thể. Thật không may, hầu hết những lần đó tôi đã không làm theo gợi ý của cô ấy. Nhưng hôm nay, tôi viết ra nhận thức của mình để tưởng nhớ học viên Doãn, và cũng là một lời nhắc nhở nhóm chúng tôi hãy đề cao chỉnh thể.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/27/410960.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/13/186749.html

Đăng ngày 22-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share