Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 15-09-2020] Một người dân thành phố Nghi Xương, tỉnh Hồ Bắc đã bị giam giữ kể từ khi bà bị bắt vào ngày 25 tháng 8 năm 2020 do tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân cổ xưa đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc đàn áp từ năm 1999. Bà bị giam giữ hình sự vào ngày 8 tháng 9 năm 2020.
Bà Trần Phát Thúy, một y tá đã nghỉ hưu 58 tuổi đã tu luyện Pháp Luân Công từ năm 1997. Bà cho rằng môn tu luyện này đã chữa khỏi cho bà bệnh động mạch cảnh, viêm họng mãn tính, phì đại tuyến vú, viêm dạ dày ruột mãn tính, thoát vị đĩa đệm thắt lưng và đau khớp.
Vì không chịu từ bỏ đức tin của mình nên trong suốt hơn hai thập kỷ qua, bà Trần đã bị bắt nhiều lần. Bà đã phải nhận hai án tù một năm trong trại lao động cưỡng bức và bản án 4 năm tù giam, trong thời gian đó bà đã phải chịu sự tra tấn không ngừng.
Vào ngày 26 tháng 1 năm 2000, bà Trần bị bắt vì đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Bà bị giữ trong tầng hầm của một cơ sở giam giữ ở Bắc Kinh trong hai ngày và được đưa về Nghi Xương vào ngày 28 tháng 1. Cảnh sát đã treo bà lên bằng còng cổ tay với cánh tay bị kéo lên từ phía sau. Chiếc còng cứa sâu vào da thịt bà, để lại một vòng vết bầm tím trên cổ tay. Tay bà bị sưng tấy nghiêm trọng và trông giống như những chiếc bánh hấp.
Bắt đầu từ tháng 3 năm 2000, các lính canh tại Trại tạm giam quận Di Lăng bắt đầu buộc bà Trần lao động không công, bao gồm thu hoạch cam, làm việc trong trang trại và làm đường. Do không được đi giày, bà thường xuyên phải đứng chân trần trong nước khiến chân bà mưng mủ vì ngâm nước lâu.
Sau khi bà Trần tuyệt thực để phản đối cuộc bức hại vào tháng 8 năm 2000, các lính canh đã bức thực bà. Họ cũng treo bà lên bằng còng cổ tay và sau đó bất ngờ nới lỏng còng tay khiến bà ngã mạnh xuống đất. Sau đó, họ tiếp tục treo bà lên để gia tăng thêm sự đau đớn cho bà.
Hoàng Định San, người đứng đầu trại tạm giam, đã ra lệnh cho lính canh tra tấn bà Trần bằng cách đặt một chiếc lốp xe ô tô xuống đất, ép bà Trần và buộc chặt chân tay bà vào đó. Bà bị trói vào lốp xe trong 36 giờ, đây được gọi là phương pháp tra tấn “mang lốp”.
Trước khi bà được thả, các lính canh đã đưa bà đến Trung tâm tẩy não quận Di Lăng và giữ bà ở đó trong một tháng rưỡi.
Bà Trần bị bắt lại vào ngày 16 tháng 4 năm 2004, và bị giam một năm tại Trại lao động cưỡng bức Sa Dương vào ngày 20 tháng 5. Công an ra lệnh cho lính canh canh chừng bà suốt ngày đêm, không cho phép bà ngủ và buộc bà ngồi lên chiếc ghế đẩu nhỏ trong nhiều giờ. Bà mệt mỏi vì thiếu ngủ đến nỗi bà ngủ gật khi đang đứng. Vì bị tra tấn chân bà trở lên sưng tấy và chảy mủ.
Chỉ 5 tháng sau khi bà Trần được thả vào ngày 15 tháng 4 năm 2005, bà lại bị bắt vào ngày 24 tháng 9 năm 2009. Bà bị giam thêm một năm nữa tại Trại lao động cưỡng bức nữ Vũ Hán và bị giam ở đó cho đến ngày 23 tháng 9 năm 2006.
Bà Trần bị bắt lại vào ngày 7 tháng 8 năm 2008 và bị giam giữ tại trại tạm giam quận Di Lăng.
Tòa án quận Di Lăng đã kết án bà 4 năm tù sau khi bị bắt vào ngày 11 tháng 4 năm 2016. Bà bị đưa đến Nhà tù nữ tỉnh Hồ Bắc vào ngày 15 tháng 12 năm 2016.
Lần bắt giữ gần đây nhất của bà diễn ra chỉ 4 tháng sau khi bà được ra tù.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/15/411818.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/24/186912.html
Đăng ngày 04-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.