Bài của một đồng tu Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Trường Xuân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-5-2005] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1992. Trong quá trình mười ba năm tu luyện cá nhân và trong Chính Pháp, Sư phụ đã từ bi che chở cho tôi, vì vậy tôi đã có thể vượt qua nhiều khó khăn và khổ nạn.

Vì sinh nhật của Sư phụ sắp đến, chúng con các đồng tu Đại Pháp từ thành phố quê hương của Sư phụ xin kính chúc Sư phụ một ngày sinh nhật vui vẻ! Trong những ngày này chúng con càng nhớ Sư phụ hơn nữa. Tôi thường tràn ngập trong ký ức những hồi tưởng những ngày tuyệt vời khi Sư phụ mới bắt đầu truyền Pháp Luân Đại Pháp cho công chúng. Trong khi chúng ta mừng kỷ niệm năm thứ mười ba Sư phụ truyền Pháp Luân Đại Pháp cho công chúng, tôi viết xuống đây những kỷ niệm để chia sẻ cùng các bạn đồng tu.

1. Sư phụ tìm một nơi tốt cho việc tập công

Trong lúc khoá học thứ tư giới thiệu Đại Pháp với công chúng tại Trường Xuân, một buổi sáng Chủ Nhật mùa thu năm 1992, Sư phụ đến khu rừng nơi chúng tôi đang tập công. Ông đi vòng quanh một hồi, sau đó ra khỏi khu rừng và đến một khu vườn nhỏ. Sư phụ nói, “Đây là một chỗ rất tốt để tập công.” Sư phụ cũng thanh hoá nơi đó cho chúng tôi.

Có những người đang tập các môn khí công khác trong rừng cây. Khi họ nhìn thấy Sư phụ trong khu vườn, họ liền chạy đến xin Sư phụ trị bệnh cho họ. Sư phụ nói: “Được rồi, tất cả chư vị hãy xếp hàng lại. Tôi chỉ lấy đi một bệnh cho mỗi người; bất kể bệnh gì chư vị muốn dứt hết, chư vị chỉ nghĩ đến nó trong trí là được rồi.” Mọi người đều bắt đầu xếp hàng. Sư phụ phải mất gần hai giờ đồng hồ để trị bệnh cho mỗi người đang xếp thành một hàng dài. Lúc bấy giờ có một bà già cố xếp hàng lần thứ hai, Sư phụ nói, “Tôi đã lấy đi một bệnh cho bà rồi, đây là lần thứ nhì.” Sau đó Ông nói lớn với tất cả chúng tôi, “Chấm dứt ngày hôm nay. Chúng ta có duyên gặp gỡ nơi này, vì vậy tôi đã trị một bệnh cho mỗi người trong chư vị. Kể từ nay, nếu chư vị muốn trị hết tất cả các bệnh, thì hãy đến cái vườn này mà tập luyện Pháp Luân Công!”

2. Sư phụ thực hiện khai quang cho một số tượng Phật đồng

Trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Công, tôi là một thầy tu trong chùa. Tôi đã khổ tu trong nhiều năm mà vẫn không hiểu Phật Pháp, và tôi thật muốn tìm hiểu nhiều hơn. Hơn nữa, tôi thật nhìn thấy rằng ngôi chùa không thanh tịnh. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bấy giờ mới hiểu luật của vũ trụ, và nguyên lý vũ trụ ‘Chân Thiện Nhẫn’ là Phật Pháp cao nhất. Ngày nay tôi vẫn còn ôm giữ nhiều tượng Phật, vì chúng là những tượng mà chính Sư phụ đã khai quang theo mong muốn của tôi. Sau đây là sự việc đã xảy ra.

Một ngày mùa Xuân 1993, Sư phụ cần đi Bắc Kinh để truyền dạy Đại Pháp. Trong khi đưa Sư phụ đến trạm xe lửa trên một chiếc xe tải nhỏ, tôi có nhiều tượng Phật bằng đồng trong bị, vì vậy tôi xin Sư phụ khai quang cho mỗi tượng. Mỗi lần một tượng, Sư phụ đặt mỗi tượng Phật trong lòng bàn tay của ông trong khi làm thủ ấn Đại liên hoa, và ông kết thúc trong ít hơn hai phút. Tôi để các tượng Phật trở lại trong bao bị và mang bị lên vai, đồng thời tôi cảm thấy một sức nóng phát ra từ cái bị và xuyên thấu toàn thân tôi.

3. Sư phụ luôn chào mừng chúng tôi một cách nồng ấm

Lúc bấy giờ, Sư phụ rất khó khăn truyền ban Đại Pháp. Ông phải đi xe lửa đi khắp mọi nơi tại Trung Quốc. Mỗi lần Sư phụ trở về, chúng tôi đều đi ra ga xe lửa đón chào Ông. Khi xe lửa đến gần trạm, kể cả từ xa, Sư phụ cũng đã dơ tay ra để chào mừng chúng tôi. Sau khi ra khỏi xe lửa, ông bắt tay từng người chúng tôi. Sư phụ luôn nói, “Thật là tốt quá gặp lại tất cả chư vị.” Một vài ngày sau, Sư phụ lại mau mau đi đến một nơi khác để truyền dạy Đại Pháp và cứu độ chúng sinh. Chúng tôi lại đi với Sư phụ ra đến ga xe lửa. Thấy rằng chúng tôi không muốn nhìn thấy Sư phụ rời đi, Sư phụ nói, “Mỗi người chư vị đều có Pháp thân của tôi ở sau lưng; hãy tu luyện cho tốt, tôi sẽ không rời chư vị.”

Khi xe lửa bắt đầu rời đi, đứng trước cửa xe lửa, Sư phụ vẫy tay để chào từ giã chúng tôi. Khi xe lửa vừa chậm chạp rời sân ga, chúng tôi đã chờ để đón Sư phụ trở lại. Khi Sư phụ đi ra ngoại quốc để truyền Đại Pháp, chúng tôi đi đến phi trường để tiễn đưa Ông. Phi cơ vừa cất cánh, chúng tôi đã bắt đầu chờ đợi Ông trở lại. Như vậy, chúng tôi nhìn Sư phụ về và đi và chúng tôi lại đón mừng Ông trở về hết lần này đến lần khác. Như vậy cho đến ngày 26 tháng 7 năm 1998 là lần cuối chúng tôi đưa Sư phụ ra phi trường. Chúng tôi từ đó chờ đợi nhìn thấy Ông trở về!

4. Sư phụ thay lốp xe hơi

Mùa hè 1994, Sư phụ đi xa để truyền Pháp. Ngày cuối cùng, sau khi Sư phụ trả lời tất cả các câu hỏi cho các đồng tu, thì đã chín giờ tối. Chồng tôi và một người tài xế đến để đón chúng tôi ngày cuối. Sư phụ, vợ Ông, con gái Ông và những người khác – tất cả hơn mười người – lên xe. Trong khi trên đường trở về Trường Xuân, xe hơi bị nổ lốp, và người tài xế rất thấp, gầy, và không có sức lực nhiều. Ông ta không tháo ra được cái bánh xe bể. Sư phụ đến lấy ra dễ dàng cái bánh xe bể và cũng mau mắn thay vào đó cái bánh xe phòng bị. Sau đó Sư phụ vỗ vào tay ông một vài lần và nói, “Mọi sự đều tốt đẹp. Chúng ta hãy lên lại xe hơi.” Đồng thời, tôi lẹ làng lấy ra một chai nước và hỏi Sư phụ để rửa tay của Ông. Sư phụ nói, “Chư vị thấy không, tôi chỉ vỗ hai tay tôi như thế này. Sau đó chúng đều sạch sẽ không một chút bụi dơ. Tôi không cần rửa chúng.”

Nghe những lời của Sư phụ nói, tôi còn nhớ điều mà một bạn đồng tu nói với tôi, “Chư vị có để ý áo quần của Sư phụ mặc không bao giờ dơ? Chúng luôn sạch sẽ và ngay ngắn. Nhìn cổ áo và cánh tay áo của chiếc áo trắng của ông. Chúng đều luôn sạch sẻ. Trong những năm đó, tôi nhìn thấy Sư phụ luôn mang một đôi giày da, chúng tôi luôn thấy chúng như mới toanh không một chút bụi dơ.” Đó là vị Thầy của chúng ta. Chúng tôi cảm thấy một niềm hạnh phúc vô biên và tuyệt diệu khi ngồi với Sư phụ của chúng ta trong chiếc xe. Để cho Sư phụ được nghỉ ngơi, chúng tôi không làm phiền Ông. Chỉ con gái Ông sợ người tài xế buồn ngủ, vì vậy nó thường hay nói chuyện với ông ta bằng một giọng nhỏ nhẹ.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2005/5/12/101651.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2005/6/1/61412.html

Đăng ngày 25-05-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share