Bài của Thạch Hữu

[MINH HUỆ 1-5-2006] Sư phụ nói rất nhiều lần về trường hợp của nhiều học viên những người có những hiện tượng như bệnh tật trong “Giảng Pháp tại Pháp Hội Los Angeles:

Khi chính niệm của chư vị vững mạnh, chư vị có thể giải quyết mọi vấn đề”
Các đệ tử Đại Pháp có chính niệm vững mạnh và lòng thành tín cao độ sẽ tu luyện tinh tấn hơn sau khi họ hiểu được nguyên lý của Pháp và sẽ vượt qua bất cứ thử nghiệm nào
Bây giờ, tuỳ thuộc vào chư vị vượt qua những khảo nghiệm đó bằng chính niệm

Mới đây, tôi đã trải qua những khảo nghiệm như thế.

Vào tối ngày 19 tháng 4, tự nhiên tôi cảm thấy bị sốt và toàn thân của tôi bị đau nhức. Tôi không đi đứng được và cảm thấy rất yếu. Tôi cứ buồn ngủ liên tục, không mở mắt được và khi nào tôi ngả lưng, tôi ngủ liền. Khi tôi thức dậy, tôi bị lạnh cóng, mặc dầu tôi đắp cả 2 tấm mền. Tôi không đi tiểu tiện được. Tôi cảm thấy đau nhức trong bộ phận sinh dục, và đi tiểu bị ra máu.

Tôi thầm nghĩ “Tôi trải qua 10 năm khổ nạn từ năm 1996, với rất nhiều khảo nghiệm khi tôi mới đắc Pháp. Những gì mà tôi đang gặp phải, chắc chắn không phải là bệnh tật. Nhưng tại sao tôi lại bị trường hợp nguy kịch như thế này? Có phải là tôi có nhiều khe hở trong tu luyện của mình nên cựu thế lực lợi dụng phải không? Những kẽ hở đó là gì? ”. Theo lời dạy của Sư phụ, tôi tự xét trong thâm tâm của mình, xem xét những kẽ hở dò xét theo những khe mối và đào sâu trong chúng. Cuối cùng tôi tìm ra rằng tôi có chấp trước vào tự mãn khi mọi việc được trôi chảy tốt đẹp khi tôi cố gắng giúp mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc, một chấp trước khác về tính phàn nàn khi tôi bị trở ngại, chấp trước vào thời gian khi tôi muốn thời Chính Pháp kết thúc nhanh chóng, tinh thần ganh đua, tinh thần khoe khoang khi muốn dùng công năng để trừng phạt kẻ xấu, tinh thần bị thu hút vào những luật lệ, thơ văn hay những thứ cổ điển khác, thay vì học Pháp chuyên cần hơn, và tinh thần người thường khi tôi nghi ngờ rằng tôi bị bệnh khi thân thể của tôi ốm đi hay cảm thấy khó chịu, tất cả các chấp trước này là ví tính ích kỷ.

Vậy tôi phải làm gì? Sư phụ dạy rằng:
Trong những trường hợp như thế, chỉ có 2 chọn lựa: Hoặc là đi bệnh viện và không chịu vượt qua khảo nghiệm, hay chư vị hoàn toàn bỏ tất cả mọi thứ, cư xử như là một đệ tử Đại Pháp đứng dắn, nghiêm chỉnh, những người không có thù hận hay chấp trước, và để đó cho Sư phụ dàn xếp mọi thứ cho chư vị để cho chư vị đi hay ở lại. Khi chư vị có thể làm được điều đó, thì chư vị là thần thánh rồi” (Giảng Pháp tại Pháp Hội Los Angeles)

Tôi đã thề rằng “Cuộc đời còn lại của tôi, tôi sẽ đi theo đúng lời Sư phụ, học Pháp chuyên cần, bỏ hết mọi chấp trước, và không bị gì lay chuyển nổi. Tôi chỉ chấp nhận sự an bài của Sư phụ và không để cựu thế lực lợi dụng kẽ hở của tôi”. Tôi đọc những câu chú phát chính niệm mà cương quyết đẩy những quấy nhiễu ra ngoài. Ngày hôm sau, tôi không ăn uống gì cả. Không cần biết tôi ăn cái gì, tôi cũng muốn ói ra, và chỉ muốn uống nước.

Vợ tôi luôn luôn chống lại việc tu luyện của tôi. Cô ta càng tức giận khi biết rằng tôi đi ra ngoài để giảng rõ sự thật và phân phát tài liệu cho công chúng. Khi trở về nhà, và thấy tôi nằm lăn trên giường, cô ta nhào vào và la lớn với tôi, doạ rằng sẽ ly dị, hay cô ta sẽ tự vận. Thật là “hoạ vô đơn chí”, và đây là lúc vô cùng khó khăn. Mặc dầu cô ta la lớn đủ điều, tôi đọc thầm lời Sư phụ trong tâm:
Chư vị không thể chối bỏ lời xây dựng của người khác và thậm chí lời chỉ trích của họ. Chư vị không thể tiếp tục bỏ những chuyện này bên lề được. Từ hôm nay tất cả các chư vị bắt đầu bỏ đi chấp trước này

Vào ngày 21 tháng 4, tôi tham gia một buổi họp đúng giờ, mặc dầu tôi không thấy khoẻ trong người. Tôi nói chuyện chừng 15 phút trong buổi họp đó. Trong lúc nghỉ ngơi, tôi giảng rõ sự thật cho những người tham dự buổi họp và nhận được nhiều khen tặng. Khi tôi về nhà vào chiều hôm đó, vợ tôi có mời hai người chị của tôi đến nhà — họ dự định “khuyên can” tôi. Tôi lợi dụng cơ hội này giảng rõ sự thật cho họ, điềm tĩnh giảng giải sự thật, và lý luận rõ ràng với họ. Cuối cùng, họ không nói được lời nào cả.

Vào ngày 22 tháng 4 và là Thứ Bảy. Vợ tôi ra ngoài cả ngày, vì cô ta vẫn còn giận tôi. Tôi dùng thời gian này đi giảng rõ sự thật gần nhà. Từ lúc chúng tôi cưới nhau đã 40 năm, tôi biết cô ta rất rõ: phía “biết” của cô ta rất mạnh. Vào ngày chủ nhật, cô ta về nhà và nấu vài món mà tôi thích. Tôi hiểu cô ta nói gì và nói “Bữa nay nấu ăn ngon quá. Mặc dầu tôi ăn chưa ngon, nhưng tôi đã ăn rất nhiều”.

Cũng trong đêm đó, sau khi ngủ được chút ít, tất cả các triệu chứng bệnh tật cũng biến mất – không còn bị sốt, không đau, và tôi ăn ngon miệng trở lại. Tôi biết đây là nhờ Sư phụ giúp đỡ và các đệ tử khác đã phát chính niệm.

Với sự giúp đỡ của Đại Pháp và lòng thành tín và chính niệm, tôi đã vượt qua khổ nạn trong 4 ngày.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/5/1/126500.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/5/22/73620.html

Đăng ngày 3-6-2006; Bản dịch có thể chính sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share