Bài một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 25-4-2006] Ngày 17 tháng Tư 2006, nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi từ Đài Loan đi đến Washington DC. Chúng tôi mong phơi bày cuộc khủng bố tàn bạo các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc đến thế giới trong lúc Tổng thống Mỹ Bush và Chủ tịch Đảng Cộng sản Trung Quốc Hồ Cẩm Đào họp mặt nhau. Có một điều đã xảy ra trong thời gian đó, mà tôi viết xuống đây để chia sẻ với các bạn đồng tu về sự chăm sóc từ bi của Sư phụ ở khắp mọi nơi chúng ta đi đến.

Sau khi chúng tôi tham gia cuộc họp báo trước toà Capitol Hill tại DC ngày 18 tháng 4, chúng tôi lái một chiếc xe Van 10 người trở về phòng ngủ. Người lái xe của chúng tôi không thuộc đường, và chúng tôi vẫn chưa đến nơi sau hơn một giờ chạy trên một quãng đường xe 15 phút. Thay vào đó, chúng tôi đi càng lúc càng xa. Tôi ngồi bên cạnh người lái xe, và thình lình tôi thấy tốc độ của chiếc xe đạt gần 90 dặm một giờ. Lúc bấy giờ, tôi nghe một tiếng động lạ từ phía sau xe. Sau đó tôi nghe các đồng tu ngồi ghế sau xe khóc kêu Sư phụ cứu mạng. Tôi không hiểu sự gì xảy ra lúc bấy giờ, nhưng tự động tôi kêu người lái xe ngừng xe lại bên lề đường. Kế đó chúng tôi bước ra khỏi xe và kiểm soát chiếc xe Van, và tất cả chúng tôi đều sợ hãi khi nhìn thấy cái bánh xe sau phía trái đã biến mất.

Thông thường, khi một bánh xe bị tung ra khi xe đang chạy với một tốc độ mau như vậy thì chiếc xe sẽ phải lăn nhào ngay. Chúng tôi cũng thấy rằng mỗi bánh xe có bảy con ốc khoá, và rất khó mà bảy con ốc cùng tung ra một lúc. Lúc bấy giờ, có mười ba cái va-li to cộng thêm mười người ngồi trong chiếc xe van. Khi điều này xảy ra, chiếc xe van cả không bị rung động một chút nào và được lái đến cạnh lề đường đậu lại một cách an toàn. Tôi cảm thấy đó là một điều thật là không thể.

Khi sự việc qua rồi và chúng tôi trên đường trở về Đài Loan, một học viên trên chuyến đi nói với tôi rằng chị đã nhìn thấy trước rằng chiếc xe mà chúng tôi mướn sẽ găp tai nạn trong chuyến đi của chúng tôi tại Mỹ. Nhưng chị không nói ra điều đó với một ai trong chúng tôi. Chị phát chính niệm để tiêu trừ sự can nhiễu ở mỗi giờ. Khi sự việc xảy ra thì chị đang ngồi ở chiếc ghế gần nhất cái bánh xe bị tung ra. Lúc chị nhìn thấy cái bánh xe bị tung ra, thì chị cũng nhìn thấy Pháp thân Sư phụ đến lái chiếc xe cho chúng tôi. Đó là lý do vì sao tôi đã không cảm thấy một chút gì rung động nơi chiếc xe. Khi tôi suy nghĩ về đó, tôi chảy nước mắt. Chúng tôi cả không biết chúng tôi ở đâu giờ này nếu không có sự che chở từ bi của Sư phụ ở khắp nơi mà chúng ta đi đến.

Biết trân quí Đại Pháp là trân quí chúng ta. Sư phụ từ bi đã giáng trần để cứu độ chúng sinh, và sự kiện này sẽ không còn có xảy ra nữa. Chúng ta đệ tử Đại Pháp thật sự phải biết nó trân quí biết là bao!

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/4/25/126036.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/5/17/73377.html

Đăng ngày 7-6-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share