Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-07-2020] Mẹ tôi năm nay 90 tuổi, và cha tôi đã qua đời ba năm trước. Gần đây, em trai và em dâu tôi đều đang chiến đấu với căn bệnh ung thư, vì thế họ muốn mẹ đến sống với tôi. Con trai tôi sống ở ngoại ô, vì thế tôi đang sống một mình.
Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi đã không từ bỏ đức tin của mình, vì thế mẹ đã đánh và mắng tôi. Em trai tôi cũng đánh tôi và đe dọa sẽ trình báo tôi với cảnh sát. Kết quả là tôi không vui khi mẹ tôi đến sống cùng.
Tôi biết tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không có gì sai. ĐCSTQ đã sai khi phát động cuộc bức hại. Mỗi ngày tôi ra ngoài nói với mọi người về chân tướng cuộc bức hại. Tôi sẽ phải làm gì nếu mẹ tôi can nhiễu? Sau đó tôi nghĩ chăm sóc mẹ là điều nên làm.
Khi chuyển đến nhà tôi, sức khỏe của mẹ tôi rất yếu. Bà mắc nhiều bệnh tật và uống rất nhiều thuốc. Bỏ qua dù chỉ một liều thuốc chống tăng huyết áp cũng có thể khiến huyết áp của bà thay đổi đến mức nguy hiểm.
Ca phẫu thuật tăng nhãn áp của mẹ không có tác dụng, vì thế bà đã bị mù. Ở đầu gối và hốc đùi của mẹ tôi có hai khối u và bà đi tiểu ra máu. Hiện tại mẹ tôi vô cùng gầy và nằm liệt giường. Tình trạng này của bà đã kéo dài rất lâu.
Kể từ ngày đầu tiên mẹ tôi đến, tôi mở nhạc Đại Pháp cho bà nghe bất cứ khi nào tôi có thời gian: Phổ Độ, Tế Thế và các bài giảng của Sư phụ Lý. Tôi cũng giúp bà thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Một vài ngày sau khi mẹ chuyển đến, trong lúc tôi đang luyện công, mẹ hỏi tôi về thuốc chống tăng huyết áp. Tôi đặt thuốc vào trong tay mẹ và đưa cho bà một cốc nước. Khi tôi quay lại, thuốc đã biến mất. Tôi không thể tìm thấy nó ở đâu. Mẹ tôi nói: “Sư phụ của Đại Pháp đã điểm hóa cho mẹ. Mẹ không muốn uống thuốc nữa.”
Kể từ ngày hôm ấy, mẹ tôi không uống thuốc nữa. Đôi khi, mẹ tôi bị sốt. Khi tôi hỏi bà rằng bà có lo sợ không, mẹ tôi quả quyết nói rằng bà không sợ chút nào!
Mẹ tôi nói bà thường nhìn thấy Sư phụ. Bà nói Ngài rất đẹp, cao, mặc áo vàng và tóc xoăn xoăn màu xanh. Bà nói với tôi rằng một đêm khi bà ra ngoài, Sư phụ đã dạy bà các bài công pháp của Đại Pháp. Một lần mẹ tôi nhìn thấy rồng và sau đó các tiên nữ trải hoa trên giường của bà.
Sức khỏe của mẹ tôi cải thiện mỗi ngày và trạng thái tinh thần của bà tốt hơn nhiều.
Mỗi buổi sáng tôi ra ngoài để giảng chân tướng trực diện cho mọi người, kể cả trong đại dịch. Mẹ rất ủng hộ tôi. Buổi trưa, tôi học các bài giảng Pháp ở nhà và mở các băng ghi âm bài giảng của Sư phụ cho mẹ tôi. Bà ngồi trên ghế và lắng nghe Pháp một cách tôn kính trong gần ba giờ đồng hồ mỗi ngày.
Mẹ tôi nghe Pháp ngay cả khi bà bị sốt. Đôi khi nếu tôi muốn bà ăn trước, bà sẽ nói: “Mẹ không đói, mẹ muốn nghe Pháp của Sư phụ!” Không gì có thể lay chuyển được bà.
Bất cứ khi nào các học viên khác hỏi mẹ tôi rằng bà có thể nhớ các bài giảng của Sư phụ không, bà luôn luôn trả lời có. Điều trân quý hơn nữa là mẹ tuân theo các bài giảng của Ngài mà không có bất cứ thắc mắc nào.
Một lần mẹ nói với tôi rằng trong bụng của bà có một khối u lớn. Tôi chạm vào nó, và đúng như vậy, khối u to và cứng. Tôi hỏi mẹ có lo sợ không và bà trả lời là không.
Buổi sớm, tôi hỏi mẹ: “Mẹ còn đau không? Mẹ cần đến bệnh viện không?”
Mẹ tôi thốt lên: “Mẹ không đi bệnh viện. Mẹ không có bệnh. Sư phụ đang tịnh hóa cho mẹ!” Khi tôi sờ lại khối u lớn trong bụng mẹ thì nó đã biến mất. Đây quả là một điều kỳ diệu!
Mẹ tôi có hai khối u ở quanh đầu gối. Mủ dưới lớp da cứng ở xương mắt cá chân bên trái của mẹ tôi bắt đầu chảy ra. Mẹ nói rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho mình. Ngay sau đó, mủ ở chân mẹ đã hết và hai khối u cũng không còn.
Mẹ tôi không chỉ tin rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho bà khi thân thể bà bị khó chịu, bà cũng không quên những bài giảng của Sư phụ khi giải quyết những mâu thuẫn gia đình.
Nếu ai đó trong gia đình bất kính với bà, mẹ tôi sẽ bình tĩnh và nói với họ: “Mắng chửi người khác sẽ bị mất đức, con đang cấp đức cho mẹ. Mẹ sẽ không mắng lại con.”
Bây giờ, mẹ tôi đã hoàn toàn khỏi bệnh. Huyết áp của mẹ đã bình thường và bà tăng hơn 10kg. Sau hơn 20 năm bị mù, giờ đây bà đã thấy ánh sáng. Và mái tóc bạc của mẹ đã đen trở lại.
Ngoài ra, chiếc xe lăn mà mẹ đã sử dụng hơn 20 năm giờ không cần dùng đến nữa.
Tuy nhiên, điều tôi cảm thấy kỳ diệu nhất là mẹ tôi đã mọc răng mới, trong khi trước đó bà chỉ còn một chiếc. Mẹ thường nói bà vô cùng may mắn khi Sư phụ đã ban cho bà cuộc đời thứ hai và thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Mọi người quanh chúng tôi đều đã chứng kiến điều kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Em trai và em dâu tôi bây giờ cũng đang học Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/16/408977.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/29/186550.html
Đăng ngày 13-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.