Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông,Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-06-2020] Tôi là một nông dân 69 tuổi ở tỉnh Sơn Đông. Năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện thân và tâm cổ xưa còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp.

Tư tưởng “đọc sách là vô dụng” được cổ súy cao độ trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa. Do đó, tôi chỉ học đến lớp Ba và không học được nhiều thứ.

Khi tôi bắt đầu học Pháp Luân Công, tôi chỉ có thể đọc được vài từ trong cuốn Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Công). Tôi không thể làm gì khác ngoài việc ngồi nghe các học viên khác đọc trong các buổi học nhóm.

Lúc đó, nhờ con gái đang học cấp hai giúp đỡ, tôi đã học được cách sử dụng từ điển và cách đọc và viết từng từ. Sư phụ (nhà sáng lập Pháp Luân Công) đã ban cho tôi trí huệ trong quá trình này. Tôi không mất quá nhiều thời gian để có thể đọc được hầu hết mọi chữ trong cuốn Chuyển Pháp Luân và các bài giảng Pháp khác. Tôi không thể tin được rằng mình có thể làm được việc đó. Đó thực sự là một điều kỳ diệu. Tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ về việc này.

Học Pháp nhiều lên, tôi biết rằng một người tu luyện chân chính phải vượt qua tiêu chuẩn làm một người tốt. Tôi nỗ lực để đạt được tiêu chuẩn của người tu luyện và không tranh cãi với gia đình, người thân và bạn bè.

Sư phụ giảng:

“Đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney)

Chồng tôi ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp

Chồng tôi không phải là một học viên, nhưng anh hoàn toàn ủng hộ tôi tu luyện.

Nhà tôi là điểm học Pháp nhóm hàng tuần ở địa phương chúng tôi. Vào các ngày học Pháp, chồng tôi dậy sớm để giúp tôi làm ấm phòng học Pháp và chào đón các đồng tu với tâm thái vui vẻ.

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại năm 1999, tôi thường xuyên bị sách nhiễu, đặc biệt trong những ngày gọi là Ngày nhạy cảm. Chồng tôi luôn nhắc nhở tôi cẩn thận bởi vì anh biết ĐCSTQ rất tà ác. Khi cảnh sát gõ cửa nhà chúng tôi, anh đã luôn bảo vệ tôi.

Một ngày năm 2015, sau khi tôi đệ đơn kiện Cựu độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân, một cảnh sát đã đến tìm tài liệu Đại Pháp trong nhà tôi. Chồng tôi cương quyết chặn viên cảnh sát lại và nói: “Có gì sai khi tu luyện Pháp Luân Công? Tôi ước tôi có thể tốt được như các học viên Pháp Luân Công.”

Là một công nhân vệ sinh, chồng tôi thường gặp các học viên và nhận được rất nhiều tài liệu thông tin về Đại Pháp. Anh ấy đọc chúng trước rồi mang chúng về nhà cho tôi. Khi nhặt được bất kỳ biểu ngữ Đại Pháp nào bị ném xuống đất, anh sẽ treo chúng lên trên cây. Anh cũng ngăn một số người báo cáo các học viên đang phát tài liệu.

Sư phụ giảng:

“Chẳng phải tôi đã từng giảng rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia)

Gia đình tôi được thụ ích rất nhiều từ Đại Pháp. Tôi xin chia sẻ với các bạn câu chuyện chồng tôi khỏi bệnh ung thư gan giai đoạn cuối như thế nào.

Bệnh ung thư biến mất sau khi nghe các bài giảng Pháp

Tháng 6 năm 2019, chồng tôi bắt đầu chán ăn và có biểu hiện mệt mỏi. Anh cao 1m70 nhưng chỉ nặng 50 kg. Sau đó anh đi khám tại Bệnh viện Thanh Đảo và được xác nhận mắc bệnh ung thư gan giai đoạn cuối.

Chúng tôi đưa anh vào bệnh viện quận gần nhà cho tiện chăm sóc. Mười ngày sau, vào ngày 9 tháng 9 năm 2019, bác sỹ nói rằng chồng tôi sẽ không thể sống qua ngày Tết Trung thu (là ngày 13 tháng 9). Anh được xuất viện.

Các con chúng tôi xin nghỉ phép để dành nhiều thời gian hơn với bố ở nhà. Tôi cũng đau lòng khi thấy anh đang phải chịu đựng. Tôi chân thành nói với anh: “Anh đã chịu đựng căn bệnh này trong nhiều tháng nay. Em nghĩ chỉ có Sư phụ có thể cứu được anh. Tại sao không thử bằng cách nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ?” Anh ấy đồng ý.

Tôi bật các bài giảng Pháp của Sư phụ cho anh nghe mỗi ngày. Anh cũng nghe các câu chuyện tu luyện của các đệ tử Đại Pháp. Càng nghe, anh lại càng thích chúng.

Dần dần, anh có thể ngồi dậy và ra khỏi giường đi dạo. Vị giác của anh đã quay trở lại và dần dần gương mặt anh trở nên hồng hào. Các vết sưng tấy ở bụng và chân của anh đã biến mất. Căn bệnh ung thư gan giai đoạn cuối của anh đã biến mất một cách thần kỳ.

Anh tăng trở lại hơn 9 kg. Anh trở nên khỏe mạnh và đã có thể làm việc nhà.

Hôm nay, điều quan trọng nhất với anh là lắng nghe các bài giảng của Sư phụ mỗi ngày. Anh cũng thích đọc các câu chuyện thần kỳ về huyền năng chữa bệnh của Đại Pháp. Anh cũng thường niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Gia đình tôi đã chứng kiến một kỳ tích Đại Pháp khác. Chứng kiến tình trạng của anh hôm nay, mọi người trong làng chúng tôi đều cảm thấy khó tin và kỳ diệu! Tôi nói với họ rằng Sư phụ của Đại Pháp đã cứu sống anh ấy. Đại Pháp uyên thâm cũng cho tôi một gia đình hòa thuận.

Tạ ơn Sư phụ tôn kính vì lòng từ bi vô lượng của Ngài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/25/407291.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/13/185863.html

Đăng ngày 19-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share