Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 28-07-2020] Kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2004 và cùng chồng chuyển đến sinh sống tại Canada vào năm 2005. Lúc đầu chúng tôi không thể tìm được điểm luyện công nào. Thông qua một sự việc khiến tôi trải qua khảo nghiệm sinh tử, tôi đã đột phá những rào cản mà cựu thế lực sắp đặt và tôi đã có được môi trường tu luyện tập thể.

Việc này xảy ra khi chồng tôi về thăm Trung Quốc. Anh ấy bị trầm cảm vì cái chết của bà anh và những việc trái đạo đức ở Trung Quốc. Mẹ anh gọi cho tôi và nói rằng tình trạng của anh thực sự rất tệ. Anh chỉ có thể ngủ được một hoặc hai tiếng và không ăn được. Anh trở nên gầy gò và yếu ớt. Anh không dám quay về Canada và gặp tôi với tình trạng như thế. Tôi có một ý nghĩ: chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu anh ấy! Tôi gọi cho chồng tôi và nhất quyết rằng anh hãy quay về nhà. Tôi nói với anh ấy rằng chúng tôi sẽ cùng nhau đối mặt với điều này.

Chồng tôi đã thu hết can đảm để quay về Canada với con gái chúng tôi. Anh ấy khóc khi kể lại những gì đã xảy ra. Anh xin lỗi và xin tôi tha thứ. Khi đó, tôi thực sự bận rộn với công việc, và tôi phải chăm sóc cả con gái và chồng. Sống với người chồng trầm cảm nặng, tôi cảm thấy kiệt quệ cả tâm lẫn thân. Có nhiều ngày tôi cảm thấy mình sắp phát điên. Nhưng tôi quyết tâm học Pháp với chồng tôi hàng ngày. Tôi tin rằng Đại Pháp sẽ gột rửa những thứ xấu trong tâm của anh ấy. Lúc đầu, anh ấy có trải nghiệm cận tử, ảo giác và không thể ngủ được. Sau một tháng, anh ấy đã ngủ ngon. Tôi biết là uy lực của Đại Pháp đã mang lại những thay đổi tích cực này. Tôi cảm thấy như được tái sinh.

Một thần tích khác xuất hiện. Trong thời gian nghỉ trưa tại cơ quan, tôi giảng chân tướng cho đồng nghiệp. Một người đồng nghiệp khác nghe thấy cuộc nói chuyện của chúng tôi và theo chân tôi đến văn phòng của tôi. Cô ấy nói: “Tôi cũng là học viên Pháp Luân Đại Pháp.” Mắt tôi ngấn lệ. Tôi đã tìm đồng tu quá lâu rồi, và cuối cùng tôi đã tìm thấy cô ấy! Tôi cảm thấy thật biết ơn Sư phụ.

Từ đó trở đi, sau khi ăn trưa, chúng tôi học Pháp cùng nhau khi có thời gian rảnh. Cô ấy cũng đã giới thiệu tôi với nhóm học Pháp lớn. Cô ấy giới thiệu tôi với nhóm quảng bá Shen Yun. Chúng tôi dán poster và treo tờ rơi cùng nhau. Năm 2009, tôi đi xe bus đến Pháp hội New York lần đầu tiên, nước mắt cứ rơi mãi không thôi. Con gái tôi ngồi cạnh bên liên tục lau nước mắt cho tôi.

Không lâu sau khi trở về từ Pháp hội, tôi mơ thấy mình đang ngồi trên một chiếc xe bus. Sư phụ từ bi ôm con gái tôi và xoa đầu cháu. Sư phụ cũng mỉm cười với tôi. Tôi xúc động đến khóc. Mặc dù tôi không tinh tấn nhưng Sư phụ vẫn còn nhớ đến tôi và chăm sóc tôi. Tôi không có lý do nào để biện minh cho việc buông lơi nữa. Tôi phải tinh tấn hoàn thành thệ ước trợ Sư chính Pháp và theo Sư phụ trở về nhà.

Tu luyện tâm tính tại cơ quan

Không lâu sau khi đến Canada, tôi đã được một công ty lớn tuyển dụng. Tôi bắt đầu ở vị trí thấp nhất. Chưa đến một năm, tôi đã được thăng chức và trở thành người quản lý trẻ nhất. Qua nhiều năm, tôi đã tích lũy được nhiều kỹ năng trong lĩnh vực nghề nghiệp của mình và mọi việc tiến triển tốt đẹp. Ông chủ thường khen thưởng tôi, và thậm chí còn nói rằng bộ phận đó sẽ không thể hoạt động nếu thiếu tôi.

Đột nhiên, Trưởng văn phòng gửi một người mới đến giám sát công việc của tôi. Sau khi ông chủ mới của tôi đến, ông ta đã chỉ trích tôi trong suốt những buổi họp và trong những câu chuyện ông ấy với những đồng nghiệp cùng bộ phận với tôi. Thậm chí ông ấy còn đăng tuyển dụng nhân sự thay thế vị trí của tôi. Tôi cảm thấy cả cơ quan tôi thật là u ám. Phòng làm việc của tôi và ông chủ chỉ cách nhau một bức tường và tôi có thể nghe ông ấy nói chuyện, tôi cảm thấy chán nản. Tuy nhiên, vì tôi bị động tâm nên các đồng nghiệp liên tục cập nhật tin mới: nào là ông chủ hôm nay nói cái này về chị cái kia về chị…. Những lời nói này đánh thẳng vào chấp trước mà tôi không thể tu bỏ. Tôi nghĩ: quên nó đi, mình sẽ nghỉ việc. Chẳng phải là ông ấy (ông chủ) ép mình phải làm vậy là gì? Với kỹ năng của mình, cũng dễ dàng tìm một công việc khác.

Quả là nhà dột lại mắc mưa. Thời điểm khó khăn dồn dập này cũng chính là lúc chồng tôi được chẩn đoán mắc bệnh trầm cảm. Tôi cảm thấy như thể mình bị một cái chùy nặng giáng xuống liên hồi. Đột nhiên tôi nhớ lại rằng không có việc gì xảy ra là ngẫu nhiên. Tôi gặp những trắc trở này vì tôi đã buông lơi tu luyện bản thân, và không hướng nội khi gặp mâu thuẫn. Tôi cầu xin Sư phụ trợ giúp. Tôi thực sự mong muốn đề cao bản thân. Tôi muốn đối mặt với xung đột và bước qua khảo nghiệm này.

Hướng nội, tôi nhận ra những chấp trước đã phát triển khi công việc của tôi quá trôi chảy. Tôi có chấp trước vào làm việc, hiển thị, tật đố và tranh đấu. Mọi người chung quanh thường xuyên nói tốt về tôi hoặc tán đồng ý kiến của tôi. Khi bị ai khác chỉ trích, tôi trở nên lo lắng và nổi giận. Tôi tìm lý do bào chữa là do áp lực cao trong công việc để biện minh cho những hành vi này, và phàn nàn rằng đồng nghiệp không hiểu tôi.

Sư phụ giảng,

“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo.” “Tâm của đệ tử Đại Pháp nếu bất ổn, sẽ khiến hoàn cảnh chung quanh chư vị phát sinh biến hoá. Khi chư vị hoảng sợ, chư vị phát hiện chúng sinh đều không đúng như bình thường nữa. Khi chư vị biến đổi thần tình trở thành tươi tỉnh thảnh thơi, tấm lòng rộng mở, lạc quan, thì chư vị phát hiện rằng hoàn cảnh chung quanh cũng khác rồi. Trong khi giảng chân tướng, khi chứng thực Pháp, khi chư vị làm các việc mà phát sinh khó khăn, [hãy] điều chỉnh điều chỉnh bản thân, dùng chính niệm suy xét vấn đề, có thể sẽ rất hiệu dụng.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009–Giảng Pháp tại các nới IX)

Khi đã tìm ra vấn đề của bản thân, tôi nói chuyện với ông chủ. Tôi trầm tĩnh nói với ông ấy những suy nghĩ của mình, tôi nói rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tôi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi cám ơn ông ấy đã kiên nhẫn và thấu hiểu công việc của tôi và tôi nói rằng tôi sẵn sàng hợp tác với ông ấy.

Mọi việc tại cơ quan sớm trở lại như cũ. Khi đối mặt với những vấn đề, trước tiên tôi hướng nội xem liệu nó xảy đến có phải là do tôi chưa đạt đến tiêu chuẩn của một người tu luyện hay không. Tôi cố gắng buông bỏ hoàn toàn tự ngã bằng cách hạ thấp bản thân xuống, và nỗ lực cộng tác với những người khác. Thông qua hướng nội, môi trường làm việc của tôi trở nên hài hoài, và môi trường gia đình cũng được chính lại. Chồng tôi không còn phải uống thuốc điều trị trầm cảm nữa. Anh ấy đã hoàn toàn hồi phục trong một đoạn thời gian ngắn ngủi. Trưởng văn phòng cũng đột nhiên quyết định rằng ông chủ của tôi không còn phụ trách bộ phận của tôi nữa và cho ông ấy về hưu sớm.

Một ngày, đồng tu cùng cơ quan nói với tôi rằng cô ấy có kế hoạch rời đi. Tôi cũng đã nhận được một lời mời từ công ty khác với vai trò quản lý bộ phận. Lương của tôi sẽ được tăng gấp đôi nếu tôi nhận công việc này. Trong vòng một tháng, cả hai chúng tôi đã rời khỏi công ty đó. Tôi nhận ra rằng nhiệm vụ của đệ tử Đại Pháp ở đó đã hoàn tất. Nhiều đồng nghiệp của chúng tôi đã hiểu chân tướng và thoái ĐCSTQ. Mặc dù còn chút hối tiếc, nhưng tôi cần chuyển sang trải nghiệm tu luyện kế tiếp. Tạ ơn Sư phụ đã an bài chu đáo cho con!

Cơ hội tu luyện ở công việc mới

Ở chỗ làm mới, mọi thứ đều mới mẻ với tôi. Tôi dành nhiều thời gian để nhận biết công việc, và dần dần buông lơi trong tu luyện. Mỗi khi bận bịu với công việc, tôi không học Pháp, luyện công hoặc phát chính niệm. Vì thế, một khảo nghiệm lớn hơn đã âm thầm đến.

Dịp Pháp hội năm 2018, bà chủ của tôi đi công tác. Tôi nhận được bốn email được gửi bằng tên của bà, yêu cầu tôi thanh toán hóa đơn tổng cộng 1,8 triệu Đôla Mỹ. Vì là email từ bà chủ, tôi không nghĩ ngợi gì mà chuyển tiếp chúng cho bộ phận kế toán để xử lý. Khoảng mười ngày sau, bà chủ tôi về. Khi tôi báo cáo công việc cho bà ấy, chúng tôi phát hiện ra rằng bốn email đó là của bọn lừa đảo. Bà ấy không hề gửi những email này. Tuy nhiên, tiền đã được chuyển vào tài khoản của chúng mười ngày trước rồi. Lập tức bà chủ la hét với tôi, và cả phòng đều nghe thấy. Khi xung đột nổi lên, đó thực sự là khảo nghiệm lớn với tâm tính của tôi. Đầu tôi muốn vỡ tung, nhưng tôi cố gắng trầm tĩnh. Tôi nói với bà chủ: “Hãy cho tôi thời gian để giải quyết việc này. Tôi sẽ gọi cho ngân hàng.”

Khi lái xe về nhà, tâm tôi trống rỗng. Tôi không thể hiểu nổi tại sao việc này lại xảy ra với tôi. Đột nhiên, tôi nghe tiếng còi xe cứu thương, và nó lao qua tôi. Tôi lập tức nhận ra rằng đây là an bài của cựu thế lực. Làm sao mà cựu thế lực có thể thao túng đệ tử Đại Pháp được? Tôi phải phủ nhận những an bài này bằng chính niệm. Bất kể là tôi có làm gì sai thì cựu thế lực không có quyền khảo nghiệm tôi. Tôi chỉ nghe theo những gì Sư phụ nói mà thôi.

Sư phụ giảng,

“Mọi người đều lấy công tác [Đại Pháp] của mình kết hợp với sự đề cao của tự thân, công tác của chư vị và tu luyện của chư vị, là tuyệt không phân tách ra. Trong công tác chư vị gặp phải những phiền phức, bất đồng ý kiến, cho đến sự khuếch đại mâu thuẫn, đều là cho chư vị những cơ hội tốt nhất đề cao tâm tính.” (Giảng Pháp tại Pháp hội các phụ đạo viên ở Trường Xuân [1998])

Sau khi nhớ lại đoạn Pháp này, tâm tôi trở nên vững vàng. Khi tôi về nhà, tôi soạn một bức thư chi tiết giải thích sự việc xảy ra và những hành động kế tiếp để lấy lại tiền. Đêm đó, tôi dành thời gian học Pháp nhiều hơn. Tôi cũng phát chính niệm phủ nhận an bài của cựu thế lực.

Vài tuần sau, tôi nhận được một cuộc gọi từ ngân hàng. Thật kỳ diệu, ngân hàng thông báo rằng trong bốn giao dịch chuyển khoản, hai cái chuyển đến Hong Kong đã bị ngân hàng nhận từ chối và tiền đã quay về tài khoản công ty chúng tôi. Khoản thanh toán lớn nhất tới một quốc gia khác đã được ngân hàng thu hồi và nó đã được hoàn trả đầy đủ vào tài khoản ngân hàng của chúng tôi. Khoản thanh toán cuối cùng và nhỏ nhất được chuyển cho một quốc gia ở Châu Âu đã bị đóng băng trong tài khoản ngân hàng của người nhận. Vì chúng tôi đã gọi cảnh sát ngay lập tức nên người nhận vẫn chưa rút được tiền. Theo yêu cầu của ngân hàng địa phương, chúng tôi cần phải làm thêm một số thủ tục pháp lý, có nghĩa là chúng tôi sẽ mất nhiều thời gian hơn để thu hồi tiền. Tuy nhiên, không có rủi ro và tiền đã được trả lại. Giám đốc ngân hàng nói với tôi: “Điều này thật không thể tin được. Bạn thật may mắn. Tôi đã làm việc tại ngân hàng trong nhiều năm và hiếm khi nhận lại được tiền bị lừa.”

Vì sự việc này, công ty đã có buổi nói chuyện với tôi, và quyết định cắt một phần tiền thưởng của tôi. Tôi nhớ lời Sư phụ giảng:

“…những người tu luyện chúng ta giảng ‘tuỳ kỳ tự nhiên’; cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Bài giảng thứ bảy–Chuyển Pháp Luân)

Tôi tham gia vào một số hạng mục chứng thực Pháp và cần tiền để hỗ trợ những hạng mục này. Tôi sẽ không để cho cựu thế lực bức hại tài chính của tôi. Khi đến lúc phát thưởng, bà chủ nói rằng tôi đã thực sự làm việc vất vả. Công ty đang suy nghĩ về việc tăng tiền thưởng cho tôi. Tuy nhiên, vì vụ việc lừa tiền qua internet nên họ quyết định chỉ trả cho tôi tiền thưởng như thường lệ. Cuối cùng, tiền thưởng của tôi đã không bị cắt chút nào.

Lợi ích của việc ra ngoài giảng chân tướng

Đề cao trong tu luyện cá nhân của tôi có liên quan chặt chẽ với việc ra ngoài giảng chân tướng. Tôi cảm thấy mỗi ngày đều được đề cao nhanh chóng từ khi tôi bắt đầu ra điểm du lịch thường xuyên. Trước đó, tôi chỉ giảng chân tướng bằng điện thoại về Trung Quốc, và nói chuyện trực diện với những người hữu duyên. Sư phụ đã điểm hóa cho tôi khi tôi đọc được một bài chia sẻ trên Minh Huệ Net về việc giảng chân tướng tại thác Niagara. Nhìn vào màn hình máy tính, tôi cảm nhận được một trường không gian thuần tịnh, bình yên và từ bi. Mỗi bức ảnh trong bài viết đều tỏa ánh sáng vàng kim. Ngay lập tức, tôi quyết định liên lạc với điều phối để tham gia hạng mục giảng chân tướng tại thác Niagara.

Tôi cũng phối hợp với những học viên lớn tuổi để giảng chân tướng. Đôi khi, tôi tận dụng thời gian nghỉ phép để hỗ trợ cho hạng mục này. Tôi đi đến đó hai hoặc ba lần một tuần. Những học viên lớn tuổi này luôn nói: “Miễn là cháu đến, cháu sẽ đắc được thứ gì đó.” Tôi nhận thấy điều này là đúng. Trước đây, những học viên lớn tuổi đã trải qua nhiều khó khăn vì họ không nói được tiếng Anh và không thể giao tiếp với cư dân địa phương. Nhân viên bảo vệ ở đó cũng đuổi họ đi và không cho họ đến gần. Khi tôi đến đó, tôi bắt đầu giảng chân tướng cho nhân viên bảo vệ. Tôi nói với họ rằng Đại Pháp đang được phổ truyền khắp thế giới bởi vì mọi người trân trọng vẻ đẹp của nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi giải thích những học viên chúng tôi đã được hưởng lợi ích từ Đại Pháp ra sao, nhưng Đại Pháp đang bị bức hại tại Trung Quốc và ĐCSTQ còn đang thu hoạch nội tạng của học viên để bán kiếm lời. Từ đó về sau, nhân viên bảo vệ luôn tử tế chào hỏi chúng tôi, và còn mang thức ăn và nước uống cho những học viên lớn tuổi. Một bảo vệ thậm chí còn bảo với chúng tôi nhiều lần rằng cô ấy sẽ học Pháp Luân Đại Pháp với con trai của cô ấy. Cô ấy cho chúng tôi số điện thoại của ông chủ cô ấy và nhờ chúng tôi giúp giảng chân tướng cho ông ấy.

Mùa Thu năm 2019, trời trở lạnh, và đó là chuyến đi cuối cùng của chúng tôi tới thác Niagara. Khi tôi vào xe ô tô, một bác học viên lớn tuổi hỏi tôi: “Chúng ta sắp đến đồn cảnh sát địa phương để tặng lịch ShenYun. Cháu có thể viết một bức thư cám ơn họ vì họ đã liên tục ủng hộ Đại Pháp được không?” Trong khi học viên này nói, tôi ghi chú vào điện thoại của mình. Tôi đã ra khỏi nhà khá gấp, và hiện tại đột nhiên tôi nhận ra pin điện thoại của tôi chỉ còn lại 10%. Ngay khi chúng tôi đến nơi, tôi lấy điện thoại ra và nghĩ rằng tôi cần nhanh chóng chuyển nội dung sang giấy. Tôi đến một quán cafe gần đó. Khi tôi nhìn vào trong, tình cờ ở đó có một máy tính và một máy in. Tôi nhanh chóng đánh máy và in bức thư. Pin điện thoại của tôi chỉ còn lại 1% khi tôi làm xong. Tôi quay lại chỗ đồng tu và chúng tôi cùng nhau đi đến điểm dừng đầu tiên: đồn cảnh sát.

Vì hôm đó là cuối tuần nên có rất nhiều khách du lịch đỗ xe phía trước đồn cảnh sát. Vừa khi chúng tôi đang loay hoay tìm chỗ đậu xe thì một chiếc ô tô phía trước đồn rời đi. Ngay khi chúng tôi đậu xe xong và bước ra khỏi xe, hai cảnh sát đi về hướng chúng tôi, như thể họ đang định đến chào chúng tôi vậy. Chúng tôi bước về phía họ, và tặng cho họ hai quyển lịch Shen Yun đẹp đẽ và hai hoa sen. Họ rất hạnh phúc. Họ mỉm cười, cám ơn chúng tôi và nói rằng họ sẽ treo lịch ở nơi trang trọng nhất trong văn phòng của họ.

Sau đó, chúng tôi đến tòa thị chính. Khi chúng tôi đến đó, chúng tôi phát hiện rằng cửa đã đóng. Chúng tôi nhận ra rằng không có ai làm việc ở đó vào cuối tuần. Hai học viên nói, chúng ta sẽ quay lại vào lần tới. Tôi không muốn từ bỏ. Làm sao chúng tôi có thể rời đi mà không làm được việc chúng tôi đến để làm? Tôi và một học viên khác đi vòng quanh tòa nhà. Sau khi đi gần hết vòng, một chiếc ô tô có logo của thành phố đi tới, và đậu cạnh xe chúng tôi. Vị viên chức bước ra khỏi xe là người mà chúng tôi biết và có khá nhiều tương tác trước đó. Ông ấy nói chuyện với chúng tôi một cách vui vẻ rằng nhiều đồng nghiệp của ông đang lên kế hoạch xem Shen Yun cùng nhau. Chúng tôi tặng ông ấy bốn quyển lịch và ông ấy đồng ý treo ở nơi trọng yếu. Cuối cùng, chúng tôi trao đổi thông tin liên lạc cho nhau. Sau khi tôi vào xe và gửi tin nhắn chân tướng cho ông ấy, tôi thấy rằng pin điện thoại của tôi vẫn còn 1%.

Lời kết

Cuộc sống thường nhật của mọi người đã bị đảo lộn bởi virus Trung Cộng (coronavirus). Những học viên chúng tôi cũng cần phải điều chỉnh bản thân thích nghi tốt nhất với tình trạng này và làm tốt ba việc. Một số điểm du lịch hiện nay đã có ít hạn chế hơn. Trên quy mô nhỏ, chúng tôi đã bắt đầu luyện công và giảng chân tướng ở những địa điểm này. Đó là trách nhiệm và nghĩa vụ của mỗi đệ tử Đại Pháp trợ Sư chính Pháp. Hiện nay chúng ta đã sắp về cuối rồi.

Sư phụ giảng:

“Con đường một đệ tử Đại Pháp đi chính là một bước lịch sử thật huy hoàng, bước lịch sử ấy nhất đinh phải tự mình chứng ngộ mà khai sáng.” (Lộ-Tinh tấn yếu chỉ II)

Chúng ta hãy cùng nhau tinh tấn để hoàn thành thệ ước tiền sử, chứng thực con đường chúng ta đi, và trở về nhà với Sư phụ.

Vì tầng thứ có hạn, xin từ bi chỉ ra nếu có điều gì chưa phù hợp với Pháp.

Tạ ơn Sư phụ, cám ơn các bạn đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/28/409681.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/5/186196.html

Đăng ngày 27-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share