Bài viết của một học viên phương Tây ở Canada
[MINH HUỆ 26-07-2020] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!
Tôi là một học viên phương Tây ở Canada, và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 13 năm. Tôi muốn chia sẻ với các đồng tu về một trong những khảo nghiệm lớn nhất trong tu luyện mà tôi từng đối mặt, và nó đã giúp tôi nhận ra chấp trước căn bản của mình như thế nào.
Trong hơn 10 năm, tôi làm việc cho tờ Epoch Times (ET) với nhiều vai trò khác nhau – từ quản lý phân phối và sản xuất đến phóng viên và biên tập viên. Trong phần lớn thời gian đó, tôi là nhân viên toàn thời gian. Nhưng sau khi sinh con đầu lòng, tôi chỉ làm việc bán thời gian, làm một số công việc biên tập hàng tuần. Tôi cũng làm bán thời gian một công việc người thường khác.
Đầu năm nay, tôi có cơ hội nghỉ công việc người thường của mình và trở lại làm toàn thời gian cho ET. Tôi nghĩ đã đến lúc thích hợp để tôi trở lại, vì đây là thời điểm quan trọng để cứu độ chúng sinh. Tôi biết đó là an bài của Sư phụ.
Khổ nạn bắt đầu
Khoảng một tháng sau khi trở lại làm việc cho tờ báo, kênh truyền thông của chúng tôi bị đài truyền hình của Canada tấn công bôi nhọ. Khi tôi đọc bài viết của họ, nó có nhiều vấn đề và rõ ràng là vi phạm các tiêu chuẩn báo chí. Nhiều người dân thường và các phương tiện truyền thông khác đã lên tiếng bênh vực ET.
Khi chồng tôi đọc bài viết nói xấu và thấy các bài báo khác công kích ET trên mạng, anh đã nổi cơn thịnh nộ. Anh yêu cầu tôi rời bỏ tờ báo. Trước đây, anh không ủng hộ tôi làm việc cho kênh truyền thông hay tu luyện Đại Pháp, nhưng trong nhiều năm anh không can thiệp và để tôi làm những gì tôi muốn.
Bây giờ, anh như trở thành một người khác. Anh nói nhiều điều xấu về Đại Pháp và kênh truyền thông của chúng tôi, và nói với tôi rằng anh thà ly hôn với tôi còn hơn là sống chung nếu tôi chọn làm công việc này.
Tôi bị sốc đến mức phải mất vài ngày mới vượt qua được. Tôi có suy nghĩ rất rõ ràng và mạnh mẽ rằng đây là can nhiễu. Tôi biết mình không làm gì sai, và anh không nên cố gắng ngăn cản tôi, nếu không sẽ rất nguy hiểm cho anh.
Giữ niệm này giúp tôi vượt qua thời điểm ban đầu, khi tôi có cảm giác như mọi thứ xung quanh đang sụp đổ.
Lần tiếp theo chúng tôi nói chuyện, anh đã bình tĩnh lại một chút. Trong suốt những tuần sau đó, anh tiếp tục chỉ trích kênh truyền thông của chúng tôi, và vài lần đe dọa ly hôn. Tôi cảm thấy thống khổ, suy sụp và sợ hãi.
Lúc đầu, tôi nghĩ đó là để khảo nghiệm quyết tâm làm việc toàn thời gian cho ET của tôi, và Cựu thế lực đang cố gắng ngăn ET mở rộng. Nhưng khi khổ nạn này kéo đến, tôi biết mình phải hướng nội.
Chấp trước căn bản bị phơi bày
Tôi nghĩ về điều chồng tôi liên tục nói – chỉ trích lập trường của ET về các sự kiện hiện tại, và buộc tội chúng tôi đưa tin “thiên vị” về một số vấn đề mà anh không đồng tình. Anh liên tục công kích mạnh mẽ một nhân vật chính trị có lập trường rất tốt trong các vấn đề Trung Quốc, điều mà tôi nghĩ là rất tốt.
Khi tôi thực sự nghĩ về điều đó, tôi nhận ra rằng mình đã quá bị chấp trước vào các sự kiện thời sự và nhân vật chính trị nào đó mà tôi nghĩ là đang làm việc tốt hay xấu trong thế giới người thường.
Tôi nhận ra mình rất chú ý đến tin tức người thường vì tôi liên tục tìm kiếm “những manh mối” về tiến trình Chính Pháp. Tôi bị chấp trước vào thời điểm Chính Pháp kết thúc. Trong thâm tâm, tôi luôn cảm thấy thiếu kiên nhẫn vì tôi muốn thống khổ của mình chấm dứt.
Khi nghĩ sâu hơn về điều này, tôi nhận ra mình có một chấp trước căn bản rất lớn mà không nhận ra trong nhiều năm: chấp trước vào viên mãn. Đây là lý do tại sao tôi bị chấp trước vào thời gian, các sự kiện người thường và thời điểm Chính Pháp sẽ kết thúc.
Nhưng khi hướng nội sâu hơn, tôi thấy một “quả cầu” khổng lồ các chấp trước khác được đan xen với nhau thành một nút lớn, nguồn gốc của nó và những chấp trước căn bản của tôi có liên hệ với nhau. Càng học Pháp và hướng nội, tôi càng gỡ được những nút thắt của quả cầu đó.
Tôi phát hiện ra rằng trước đây tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là vì Đại Pháp mang lại cho tôi “những lợi ích” hữu hình và trốn tránh thống khổ nơi người thường. Động cơ ban đầu này đã hình thành một số chấp trước căn bản và trở thành yếu tố cản trở sự đề cao của tôi trong tu luyện.
Sư phụ giảng:
“..điều người thường muốn được chính là lợi ích cá nhân, [sống] sao được tốt, được thoải mái. Nhưng người luyện công chúng ta không thế, mà hoàn toàn trái lại: chúng ta không mong truy cầu những gì người thường muốn được, nhưng chỗ mà chúng ta được thì người thường có muốn cũng không thể được, trừ phi [họ] tu luyện.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Trước khi bắt đầu tu luyện, cuộc sống của tôi đầy rẫy đau khổ, cô đơn và thất vọng, vì vậy tôi đến với Đại Pháp để tìm kiếm một cuộc sống yên bình và hạnh phúc trong thế giới người thường.
Lúc đó, tôi cũng không chắc chắn về mục đích cuộc sống của mình và không có hướng đi rõ ràng. Khi hướng nội sâu sắc, tôi nhận ra rằng ban đầu tôi quyết định tu luyện vì Đại Pháp đã ban cho tôi tất cả “những lợi ích” này: bao gồm ý nghĩa cuộc sống (tu luyện, cứu người, giảng chân tướng) và mục tiêu đời người (viên mãn, tìm được bình yên, hạnh phúc).
Tôi nhận ra rằng thực ra tôi đang lợi dụng Đại Pháp để đạt được những thứ tôi muốn trong xã hội người thường.
Chấp trước căn bản thể hiện trong tu luyện của tôi trên nhiều phương diện. Ví như tôi bị chấp trước vào việc làm các việc giảng chân tướng, nhưng xét sâu hơn thì việc cứu độ chúng sinh đã trở thành thứ yếu so với việc chứng minh rằng tôi là một học viên tinh tấn đủ tư cách để viên mãn.
Mặc dù đã tham gia nhiều hạng mục, nhưng tôi rất kém trong việc giảng chân tướng trực diện, ngay cả cho bạn bè thân thiết và gia đình. Tôi thường tránh hoàn toàn hoặc không làm điều đó một cách sâu sắc. Tôi bị chấp trước vào việc vượt qua điểm yếu này của bản thân để chứng minh rằng tôi xứng đáng viên mãn. Tuy nhiên, tôi tiến bộ rất ít và thường cảm thấy tuyệt vọng chán nản vì điều đó.
Tôi cũng thường xuyên cảm thấy buồn, mệt mỏi và lo lắng trong suốt nhiều năm tu luyện của mình. Tôi đã không trải nghiệm được “những lợi ích” và hạnh phúc của tu luyện như nhiều học viên khác đã nói đến. Tôi cũng cảm thấy sự tiến bộ của mình chậm lại và trong những năm gần đây tôi không ngộ được nhiều khi học Pháp.
Tôi nhận ra rằng tâm truy cầu hạnh phúc và lợi ích trong thế gian con người đang trở ngại mình. cựu thế lực đang cố gắng khiến tôi cảm thấy vô vọng và không xứng đáng, để khiến tôi từ bỏ tu luyện.
Sư phụ giảng:
“Con người tại thế gian mang những tâm theo đuổi truy cầu và nguyện vọng tốt đẹp như thế thì không có sai; nhưng là người tu luyện thì tất nhiên không thể được. Tuy rằng chư vị có thể từ tác dụng của những tư tưởng như thế mà nhập môn Đại Pháp, nhưng rồi trong quá trình tu luyện cần phải tự coi mình là người tu luyện; sau khi tinh tấn đọc sách và học Pháp thì nhận rõ được suy nghĩ nào của bản thân đã đưa đến tu luyện Đại Pháp vào lúc bản thân mình nhập môn Đại Pháp. Sau khi tu luyện một [giai] đoạn thời gian rồi, thì phải chăng vẫn còn là những suy nghĩ ban đầu, phải chăng là cái tâm ấy của con người vẫn lưu bản thân tại đó? Nếu như thế, thì không thể tính là đệ tử của tôi; chính vì tâm chấp trước căn bản kia chưa vứt bỏ, không thể ngay từ Pháp mà nhận thức Pháp.” (Tiến đến viên mãn, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Trong hai tháng sau đó, khi học Pháp và hướng nội, tôi liên tục lần lượt tìm ra những chấp trước mới. Lần này, mỗi khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi sẽ ngộ được điều gì đó trong bài giảng. Một số chấp trước mà tôi đã tìm thấy là:
Đố kỵ với các học viên mà tôi cảm thấy đang tu luyện tốt, hay các học viên mà thể hiện ra trạng thái hạnh phúc và tự tin, hay các học viên có một cuộc hôn nhân hòa thuận với vợ/chồng ủng hộ Đại Pháp.
Tâm hư vinh, tâm cầu danh, tâm tranh đấu và chứng thực bản thân. Điều này cũng thể hiện ở việc có lúc tôi vô cùng ngạo mạn trong một số sự việc, lúc khác lại tràn ngập bất an.
Tu luyện “có điều kiện” và mang theo tâm truy cầu, để tìm cách giải quyết mâu thuẫn và trở lại “cuộc sống hạnh phúc.” Điều này cũng thể hiện ở việc tôi chỉ nguyện ý bỏ đi chấp trước nào đó chứ không chịu bỏ đi những chấp trước đụng chạm đến chấp trước căn bản của tôi.
Tâm sắc dục thể hiện ở việc thích được nam nhân ngưỡng mộ. Thích người khác nói mình có sức hấp dẫn, khao khát được người khác chú ý.
Thích nghe các đồng khu khác nói mình có tài hoặc ưu tú, thích nghe thường nhân nói mình đặc biệt.
Tôi nghĩ vì chấp trước căn bản của mình đã bị che đậy quá lâu, nó khiến tôi có cảm giác bị xa rời Pháp, vì vậy tôi đã cố gắng sửa chữa sai lầm bằng cách tập trung quá mức vào những thứ bề mặt.
Bây giờ, tôi đã phát hiện ra rất nhiều chấp trước cố hữu của mình, tôi cảm thấy việc tu luyện của mình đang bắt đầu lại từ đầu.
Sau khi tìm ra rất nhiều vấn đề của mình, môi trường gia đình tôi một lần nữa lại trở nên hòa ái và chồng tôi đã thôi không can thiệp vào công việc của tôi. Anh ngừng chỉ trích tôi và mối quan hệ của chúng tôi trở nên tốt đẹp hơn nhiều.
Ngoài ra, lần đầu tiên tôi có thể dậy sớm để luyện công và học Pháp trước khi làm việc. Tôi cảm thấy bình tĩnh và tự nhiên hơn khi tôi giảng chân tướng cho mọi người.
Cuối cùng, tôi đã cảm thấy hạnh phúc chân chính đến từ việc buông bỏ chấp trước vào bản thân và đồng hóa với Đại Pháp. Nó lớn hơn rất nhiều so với hạnh phúc trên bề mặt mà tôi theo đuổi trong thế gian con người, bởi vì nó dựa trên chân lý vũ trụ thay vì lòng tham ích kỷ.
Tôi đã khóc khi viết ra những điều này, tôi không biết làm thế nào để bày tỏ lòng biết ơn đối với Sư phụ vì đã không từ bỏ tôi, và chỉ cho tôi những chấp trước căn bản của tôi ở giai đoạn cuối này.
Mặc dù vẫn còn một chặng đường dài phía trước và nhiều phương diện cần đề cao, nhưng cuối cùng tôi đã có một xuất phát điểm đúng đắn.
Xin hãy giúp tôi chỉ bất kỳ điều gì không phù hợp với Pháp.
Con xin hợp thập trước Sư phụ!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/26/409626.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/3/186162.html
Đăng ngày 23-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.