Bài viết của Quân Sơn, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-04-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Trong suốt 20 năm tu luyện, tôi đã nhiều lần vấp ngã và trải qua nhiều thăng trầm trong xã hội người thường. Tôi biết thời gian là vô cùng trân quý trong những thời khắc cuối cùng này của tiến trình Chính Pháp. Là người tu luyện, chúng ta cần học Pháp, luyện công, phát chính niệm, và giảng chân tướng trong khi vẫn phải làm những việc của đời thường. Vậy nên, tôi đã lên kế hoạch sử dụng thời gian của mình hết sức cẩn thận.

Tôi tận dụng thời gian ngay cả khi tôi chỉ có ba hoặc năm phút rảnh rỗi. Một ngày của tôi bắt đầu với chuông báo thức lúc 3:15 sáng và kết thúc sau lần phát chính niệm lúc nửa đêm. Tôi không ngủ trưa. Nếu bị buồn ngủ trong khi học Pháp, tôi sẽ dọn dẹp nhà cửa. Dọn dẹp nhà cửa xong, tôi lại tiếp tục học Pháp. Đôi khi nếu cảm thấy mệt mỏi khi làm việc nhà, tôi sẽ học Pháp. Bằng cách này, tôi hoàn toàn có thể sử dụng thời gian của mình để vừa nghỉ ngơi vừa học Pháp. Tôi cũng luyện công hai tiếng rưỡi đồng hồ, phát chính niệm sáu lần mỗi ngày, học hai bài giảng và ghi nhớ ba trang của Chuyển Pháp Luân. Tổng số thời gian ít nhất là bảy tiếng mỗi ngày. Bên cạnh đó, tôi còn đi giảng chân tướng và làm việc trong các hạng mục chứng thực Pháp khác. Tôi quản lý thời gian của mình rất chặt chẽ, không bao giờ chùn bước. Tôi đã quản lý thời gian của mình như thế này suốt hơn mười năm qua.

Tôi có một chiếc TV ở nhà, nhưng không bao giờ xem nó. Mỗi sáng khi ở trong phòng tắm, tôi sẽ xem tin tức trên điện thoại. Tôi chưa bao giờ xem bất kỳ bộ phim truyền hình nào. Tuy nhiên, một hôm, tôi tình cờ nhìn thấy một đoạn phim quảng cáo của một bộ phim truyền hình mà tôi thích xem từ trước khi tu luyện. Tôi nghĩ xem cũng không vấn đề gì vì nó chỉ dài có ba phút. Vậy nên tôi đã nhấp chuột vào để xem nó.

Thật không thể ngờ, từ đó trở đi ngày nào tôi cũng xem bộ phim này. Càng xem, tôi nghiện càng nặng. Tôi vẫn tiếp tục học Pháp, luyện công, phát chính niệm và giảng chân tướng. Nhưng nếu tôi có thời gian rảnh từ 3 đến 5 hoặc 10 phút, tôi sẽ lấy điện thoại ra và bắt đầu xem phim. Vào buổi trưa, tôi sẽ lấy lý do nghỉ trưa để xem nhiều bộ phim khác nữa, thậm chí đôi khi tôi xem từ 30 đến 60 phút.

Cựu thế lực bắt đầu can nhiễu và khiến tôi gặp khổ nạn. Mẹ tôi, một học viên đã tu luyện được 20 năm, nói rằng tôi không đối xử tốt với bà, và bà sẽ không tiếp tục tu luyện nữa. Nếu bà ngừng tu luyện vì tôi, tôi sẽ phải gánh chịu tội nghiệp to lớn này! Tôi biết hoàn trả thế nào đây?! Tại thời điểm đó, tôi nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề này.

Tôi ngộ rằng do chấp trước vào điện thoại di động, những khổ nạn này đã xảy ra với tôi, vì vậy tôi không nên tiếp tục dùng điện thoại di động nữa. Ngoài ra, một học viên đã ghé thăm để chia sẻ kinh nghiệm của cô ấy và phát chính niệm cho mẹ tôi. Sáng hôm sau, mẹ tôi tắt chuông báo thức và bà không chịu thức dậy để luyện công. Sau đó, nó lại reo liên tiếp năm lần. Mẹ tôi nhận ra Sư phụ đang đánh thức bà dậy; nếu bà không bước ra khỏi giường, bà sẽ hối hận vì đã làm Sư phụ thất vọng. Ngày hôm sau, mẹ tôi đã tiếp tục luyện công buổi sáng.

Sau ma nạn này, tôi thầm nghĩ: Có lẽ vấn đề không nằm ở chiếc điện thoại di động của mình. Ngày hôm sau, khi vào phòng tắm, tôi lại bắt đầu xem bộ phim. Theo đó, tôi đã phải trải qua một ma nạn còn lớn hơn nữa: người mẹ 90 tuổi của tôi quyết định chuyển ra ngoài để sống một mình.

Mẹ tôi rất ngoan cố. Tôi biết dùng cách thức thông thường sẽ không giải quyết được vấn đề này. Tôi là người tu luyện, chứ không phải người thường. Tôi cần nghĩ ra một giải pháp vượt khỏi người thường. Sư phụ giảng:

“Yêu cầu đó là gì? Chư vị phải hướng nội mà tu, không thể hướng ngoại mà tìm” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi lập tức hướng nội và phát hiện ra những chấp trước sau: tính khí thất thường, nóng nảy, cáu kỉnh, khắt khe, an dật, tranh đấu, ích kỷ, và dục vọng. Tôi tăng thời gian phát chính niệm để thanh trừ tà ác trong các trường không gian khác đang thao khống mẹ tôi. Tôi quỳ xuống trước ảnh Sư phụ và xin Ngài tha thứ.

Hướng nội thực sự là một pháp bảo. Ngày hôm sau, mẹ tôi không còn ngoan cố nữa. Bà cư xử như thể không có chuyện gì xảy ra. Đây đúng là phép màu của người tu luyện.

Tôi đã đọc bài chia sẻ “Thực sự có những thứ xấu tệ đằng sau chiếc điện thoại di động và TV” trên Minh Huệ. Bài viết kể về một cô cháu gái nhỏ có thể nhìn thấy nhiều thứ bằng thiên mục của mình. Khi lên năm, cô bé đã bắt đầu nghe các bài giảng của Sư phụ và phát chính niệm, nhưng cô vẫn còn quá nhỏ để luyện công.

Sư phụ khai thiên mục cho cô, và cô bé có thể nhìn thấy những điều người thường không thể. Một buổi sáng khi đi vệ sinh, cô thấy ông mình đang xem TV trong phòng khách. Cô gọi lớn bà mình để phát chính niệm ngay lập tức, vì cô nói ông nội đang xem một cái đầu lâu. Cô bé ngồi xuống trong phòng vệ sinh, nhắm mắt lại, và phát chính niệm. Sau đó, cô nói: “Bà ơi, cháu đã dành rất nhiều công sức để tiêu diệt tà ác nhưng gần như thất bại.”

Mùa hè này, cô cháu gái đã đến chơi nhà bà trong ba tuần. Một hôm, cô muốn chơi với chiếc điện thoại di động mà mẹ cô đang sạc trong phòng ngủ. Cô nói: “Bà ơi, ngay khi mở điện thoại, cháu thấy một con cáo nhảy ra và chạy đến cửa sổ phòng tắm.” Vài ngày sau, cô nói: “Một con rắn trườn ra từ điện thoại di động của ông và bò ra ngoài cửa sổ.” Người học viên nói với cháu gái của mình: “Cháu đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, những con động vật đó sợ cháu, đó là lý do tại sao chúng bỏ chạy. Ngoài ra, Sư phụ đã cố nói với cháu rằng đừng chơi điện thoại di động vì nó có những thứ xấu tệ trong đó.”

Điện thoại di động và TV có những thứ không chỉ gây hại cho người thường mà cho cả người tu luyện nếu không sử dụng chúng một cách đúng đắn. Bản thân tôi là một ví dụ cho vấn đề đó. Có vẻ như đó là một việc nhỏ, nhưng nó thường dẫn đến những vấn đề lớn.

Tôi thực sự trải nghiệm sự nghiêm túc và siêu thường của tu luyện. Chúng ta cần phải bước đi cho chính và làm theo lời Sư Phụ. Sư phụ giảng:

“Chơi máy tính, đánh game ấy, cũng khởi tác dụng đồng dạng, cùng một đạo lý. ‘Ngươi cai bỏ đi, ngươi cai bỏ đi để ta chết à? Không được, ta nhất định cứ khiến ngươi xem. Không xem? [Thì] không cho ngươi làm việc, không để ngươi học tập, chính là khiến tư tưởng của ngươi muốn chơi nó; [ngươi] không xem thì ta khiến ngươi chơi cả trong mơ’.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)

Chúng ta cần làm theo lời Sư phụ để trở thành một người tu luyện chân chính. Sư phụ giảng bất kỳ điều gì cũng đều là Pháp và đều là thiên cơ. Nếu không nghe theo lời dạy của Ngài, thì ngay cả hối tiếc và sửa chữa sai lầm cũng là quá muộn.

Con xin tạ ơn Sư phụ! Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/14/403826.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/2/184302.html

Đăng ngày 20-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share