Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-02-2020] Bình từng là lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trong một ngôi làng. Anh nổi tiếng là người hào phóng và tốt bụng. Tháng 3 năm 2000 anh đảm nhận vị trí thay quyền giám đốc ở đơn vị của tôi. Tôi từng là một trong những vị lãnh đạo ở chỗ làm của tôi, nhưng sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, tôi đã bị loại khỏi vị trí lãnh đạo vì không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Đây là tình huống của tôi khi anh đảm nhận vị trí của mình. Tôi đã làm việc rất chăm chỉ và làm mọi thứ mà anh yêu cầu tôi làm. Nhưng không biết vì lý do nào đó mà anh luôn nổi giận với tôi và đối xử không tốt với tôi. Anh không những không lắng nghe khi tôi cố gắng giảng rõ sự thật về Đại Pháp mà còn bảo rằng tôi chống lại ĐCSTQ.

Có lần trong lúc đang trên đường quay lại sở làm, tôi tình cờ gặp anh và bị anh mắng chửi vô cớ. Chuyện xảy ra ở ngoài đường và có rất nhiều người đứng lại xem. Anh nói rằng anh sẽ đuổi việc tôi và đuổi tôi ra khỏi thị trấn. Tôi đã không tranh luận gì với anh, chỉ mỉm cười rồi quay lại làm việc.

Tháng 1 năm 2000, tôi bị bắt vì treo băng-rôn Đại Pháp và bị giam giữ hơn bảy tháng. Tôi bị đuổi việc sau khi được trả tự do. Tôi phải tìm cách kiếm sống để nuôi hai đứa con đang học đại học và chăm lo cho bố mẹ. Vì vậy vợ tôi và tôi đã phải đi đến một tỉnh khác để tìm việc. Sau đó Bình tuyên bố rằng anh đã đuổi việc tôi và buộc tôi phải rời khỏi thị trấn, nhưng thực ra thì ĐCSTQ phải chịu trách nhiệm cho chuyện này.

Tám năm trôi qua và tôi đã trở về nhà vào cuối năm 2009. Một ngày nọ tôi tình cờ gặp Bình trong một siêu thị nhỏ và chúng tôi đã trò chuyện về tình huống của nhau.

Anh ấy nói: “Không lâu sau khi anh nghỉ, tôi cũng rời khỏi công ty đó. Và tôi cũng không còn làm lãnh đạo ĐCSTQ của thôn nữa. Hiện nay tôi chỉ làm việc bán thời gian.“

Tôi kể cho anh nghe về mình và sau đó nói về chuyện thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để có một tương lai tốt đẹp hơn. Tôi nói cho anh nghe lý do tại sao nó lại quan trọng và tặng anh một tờ bướm cùng một đĩa DVD Cửu Bình. Tôi nói: “Hãy xem cái này đi. Nếu anh sẵn sàng thoái, thì mai gặp nhau lại ở đây vào giờ này.”

Ngày hôm sau Bình thực sự đã đến. Anh rất phấn khích và nói: “Tôi ước gì mình được xem cái này sớm hơn! Tôi biết ĐCSTQ là tà đảng nhưng tôi không biết rằng nó xấu đến vậy! Cửu bình quả thực đã cho thấy tất cả bộ mặt của nó. Xin hãy giúp tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ.” Khi tôi hỏi xem anh muốn dùng tên nào để làm tam thoái, anh đã nói: “Anh biết tên của tôi. Tôi sẽ dùng tên thực của mình.”

Tôi đã rất xúc động khi anh nói vậy. Anh đã hoàn toàn thay đổi nhờ an bài từ bi của Sư phụ. Tôi đã tặng anh thêm hai tờ bướm, hai đĩa DVD và một món quà lưu niệm đẹp của Đại Pháp.

Tôi nói: “Hãy giữ vật này để nó luôn nhắc nhở anh. Trong trường hợp khẩn cấp chỉ cần niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân–Thiện–Nhẫn hảo!’ Sau đó anh sẽ ổn! Anh cũng có thể chuyển thông tin này đến người thân trong gia đình, và bạn bè khi anh có dịp gặp họ. Bằng cách đó, họ cũng sẽ biết về điều này.” Anh hoàn toàn đồng ý.

Một hay hai năm sau gì đó chúng tôi lại vô tình gặp lại nhau. Anh ấy đã chụp lấy tay tôi và nói: “Tôi thực sự muốn cảm ơn anh. Tôi đã suýt chết!” Tôi hỏi anh xem chuyện gì đã xảy ra. Anh kể: “Chỉ nghĩ đến thôi cũng thật đáng sợ. Lần trước sau khi chúng ta gặp nhau, tôi đã nhận làm giám sát cho một công ty xây dựng.

“Tôi đang ở bên ngoài và bất chợt cảm thấy bị một lực lượng to lớn đẩy xuống, và rồi tôi thấy một thứ to lớn đang áp sát mình. Tôi biết nó là thứ xấu và nhớ đến điều anh đã bảo tôi, vì vậy tôi đã hét to lên ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân–Thiện–Nhẫn hảo!’ Sau đấy tôi cảm thấy như thể có một bàn tay thật lớn nhấc bổng tôi lên và nhẹ nhàng đặt tôi xuống lề đường cách đó khoảng 10 thước. Tôi nhìn thấy cái vật đó chính là một cái máy xúc lớn, nó suýt chút nữa đã nghiền nát tôi. Tôi thực sự cần phải cảm ơn anh!”

Tôi nói với anh ấy rằng: “Chính Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống anh. Anh nên cảm ơn Ngài. Sư phụ Lý đã dạy các đệ tử của Ngài nên nói cho mọi người về chín chữ này và anh đã chọn tin vào Đại Pháp, nhờ vậy mà anh đã được cứu.”

Anh nói: “Nhưng tôi vẫn cần phải cảm ơn anh. Chính anh là người đã nói cho tôi biết về nó. Đây là 200 nhân dân tệ, anh hãy cầm lấy mà mua ít thức ăn.” Anh ấy móc tiền ra và đút vào túi của tôi. Tôi bảo anh rằng tôi sẽ không nhận tiền của anh, vì là một đệ tử Đại Pháp tôi chỉ đang giảng rõ chân tướng để hoàn thành sứ mệnh của mình. “Nếu anh không muốn nhận tiền, vậy thì tôi có thể làm được gì cho anh?” Tôi nói: “Anh có thể nói cho người khác nghe về những trải nghiệm kỳ diệu của mình. Điều đó cũng sẽ tốt cho anh.”

Anh ấy đáp lại: “Chắc chắn tôi sẽ làm việc này rồi, nhưng tôi vẫn nghĩ rằng mình có thể làm được việc gì đó cho anh.” Anh ấy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh có thể đưa cho tôi xin một ít tài liệu và đĩa DVD được không? Tôi có thể đưa nó cho những người mà tôi biết và bảo họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.” Tôi nói: “Dĩ nhiên là được rồi, nhưng hãy cẩn thận.” Khi ấy tôi đang có trong tay khoảng chục tờ tài liệu cùng đĩa DVD, nên tôi đã đưa hết cho anh. Anh muốn lấy thêm, nên tôi bảo rằng anh hãy dùng hết đi rồi tôi sẽ đưa thêm cho anh. Anh rất vui mừng và rời đi.

Trải nghiệm của anh đã thực sự khiến tôi xúc động. Anh đã thay đổi từ một người không muốn nghe sự thật về cuộc đàn áp tới muốn thoái xuất khỏi ĐCSTQ, từ người phản đối Đại Pháp thành người biết ơn Đại Pháp và từ một người bị chôn vùi trong những lời dối trá của ĐCSTQ thành người muốn giúp đỡ những người khác rời khỏi ĐCSTQ. Để có thể thay đổi triệt để như vậy, hẳn anh đã phải suy nghĩ rất lâu và khó khăn để phân biệt thiện ác – và cuối cùng chọn cho mình một tương lai tốt đẹp. Anh ấy đã làm được!

Từ những gì đã xảy ra với anh Bình, tôi thấy được sự từ bi vĩ đại của Sư phụ và sức mạnh phi thường của Đại Pháp. Tôi thấy được những hiệu quả từ việc phát tài liệu và giảng rõ sự thật của học viên Đại Pháp. Tôi cũng thấy rằng mọi người có thể và đã thức tỉnh! Đặc biệt là ngày hôm nay khi đại dịch corona đang diễn ra phức tạp, tôi thực sự hy vọng rằng tất cả người dân Trung Quốc có thể tìm thấy sự thật và khi tuyệt vọng, họ chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân–Thiện–Nhẫn hảo!” Sau đó họ sẽ thấy hy vọng và có một tương lai tươi sáng!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/23/401474.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/18/184084.html

Đăng ngày 12-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share