Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-11-2019] Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi mắc rất nhiều căn bệnh. Cả nhà tôi đã rất lo lắng về tình trạng sức khỏe của tôi.

Tôi mang thai tổng cộng 10 lần, nhưng chỉ có hai lần sinh con, tám lần kia là bị sẩy. Sau đó tôi bắt đầu mắc nhiều các căn bệnh khác.

Tôi bị nhiễm trùng tử cung và kinh nguyệt thất thường. Tôi bị đau lưng và đau chân phải, mất ngủ, chán ăn. Tôi thường xuyên bị nhức đầu và bị điếc lỗ tai trái. Dây thần kinh thị giác của tôi bị tổn thương gây cản trở tầm nhìn và nó khiến tôi luôn bị chảy nước mắt. Tôi cũng có vấn đề ở phổi nên mỗi lần nóng giận về một chuyện gì đó, tôi đều bị ho ra máu.

Tất cả các căn bệnh của tôi đều biến mất

Năm 1998, chồng tôi nghe nói rằng Pháp Luân Đại Pháp có hiệu quả chữa bệnh thần kỳ, nên đã nhờ hai người cố gắng thuyết phục tôi tu luyện. Một buổi tối, tôi đi cùng một người trong số họ đến điểm luyện công. Ngay khi đến nơi, tôi bắt đầu cảm thấy rất dễ chịu.

Tôi tập công theo mọi người, nhưng đến bài công pháp số 2 ở tư thế phải đưa tay quá đầu, tôi cảm thấy rất mỏi và muốn hạ tay xuống. Nhưng tôi cảm thấy ngại nếu như làm vậy vì không ai trong nhóm luyện công bỏ tay của họ xuống cả. Thế là tôi cố gắng đến hết bài, và sau đó cảm thấy rất thư giãn thoải mái.

Trên đường về nhà tôi bị thở dốc, nhưng sau đó nhanh chóng cảm thấy đỡ hơn. Người đưa tôi đến điểm luyện công nói: “Bạn thật may mắn, Sư phụ đang bảo hộ cho bạn.”

Tuy nhiên tôi không tin lắm những gì cô ấy nói. Tôi nghĩ tôi còn chưa gặp trực tiếp Sư phụ, làm sao Ngài có thể bảo hộ cho tôi?

Tôi không quay lại điểm luyện công trong một tháng. Tuy nhiên mỗi khi nghĩ về chuyện đó, trong tâm tôi vẫn luôn có cảm giác thật dễ chịu.

Một hôm tôi bị sốt, nên tôi uống thuốc và nước trà trong vài ngày. Trước đây khi tôi kết hợp cả hai thứ lại rồi uống thì hiệu quả khá tốt, nhưng lần này thì lại không công hiệu.

Khi quay lại điểm luyện công, tôi đề cập chuyện này với một vài học viên ở đó. Họ nói nó không công hiệu là vì các triệu chứng của tôi, kỳ thực là Sư phụ đang tịnh hóa cơ thể cho tôi.

Tôi hỏi điều đó nghĩa là gì và tại sao thì họ không trả lời. Khi tôi hỏi làm sao để biết câu trả lời thì họ đề nghị tôi tham gia nhóm học Pháp và tìm hiểu nhiều hơn về Pháp Luân Đại Pháp.

Tối hôm đó tôi tham gia nhóm học Pháp. Đó là một căn nhà đầy ắp các học viên. Lo rằng mình sẽ liên tục dùng nhà vệ sinh, nên tôi cố tình ngồi gần nó. Tuy nhiên, suốt cả buổi tối, tôi không hề phải dùng nhà vệ sinh.

Sau vài hôm, tôi cảm thấy như mình bị sốt. Nhưng lần này tôi đã nhớ rõ chính là Sư phụ đang tịnh hóa cơ thể cho tôi. Tôi không uống trà hay bất kỳ viên thuốc nào, và cơn sốt biến mất. Kể từ đó tôi không còn mắc bệnh nữa. Nhìn thấy tôi trở nên vô bệnh sau khi bắt đầu tu luyện, cả nhà tôi đều nhìn nhận Đại Pháp thực sự thần kỳ!

Bình an vô sự trong một vụ tông xe

Một hôm, tôi lái xe hơi đến thành phố Lianyang, khi chuẩn bị quẹo trái tại ngã ba, thì một chiếc xe tải kéo hàng đâm sầm vào tôi. Chiếc xe của tôi lộn nhào 180 độ và khung xe bị rời ra. Khoảnh khắc khi tôi nhận ra mình đang trong vụ tai nạn, tôi gọi lớn: “Sư phụ!”

Chiếc xe của tôi đã ngừng lại ngay lập tức và chiếc xe tải kéo hàng đâm vào con mương bên cạnh đường. Tôi sợ điếng người.

Nếu không có sự từ bi bảo hộ của Sư phụ, thì tôi không thể tưởng tượng được hậu quả sẽ ra sao.

Con gái út của tôi thoát khỏi tai ương

Năm con gái út của tôi được chín tuổi, cháu chở em họ bằng xe đạp của cháu. Khi chúng đang trên đường, thì một chiếc xe kéo tông vào chúng.

Thoạt đầu, nhìn thì giống như chiếc xe kéo đã cán qua chúng. Chồng tôi chụp lấy một cây gậy và chuẩn bị đánh người tài xế. Tuy nhiên, ngay khi đến nơi, anh thấy chỉ có đôi giầy là nằm dưới xe kéo, còn hai đứa nhỏ thì đang đứng bên vệ đường.

Con gái tôi nói rằng cháu cảm thấy bánh của xe kéo đã cán lên chân trái của cháu nhưng cháu không hề thấy đau. Một người qua đường chứng kiến vụ việc đã nói rằng ắt hẳn phải có Thần, Phật đã bảo hộ thì chúng mới có thể thoát được vụ tai nạn đó.

Căn bệnh hiếm gặp của cháu gái được chữa lành

Cháu ngoại của tôi được chẩn đoán mắc phải căn bệnh hiếm gặp khi cháu được một tuổi. Bác sĩ nói rằng trong toàn tỉnh Sơn Đông chỉ có rất ít trường hợp như thế này, và xác suất chữa khỏi căn bệnh là khá mong manh. Ông ấy cũng đề cập rằng thậm chí nếu chúng tôi có chi hết tiền của, cũng không có nghĩa là cháu sẽ khỏi bệnh.

Con gái và con rể của tôi tìm hiểu căn bệnh của cháu trên mạng Internet, và cũng rút ra kết luận tương tự.

Con gái tôi gọi điện báo cho tôi để cập nhật tình hình của cháu ngoại. Con gái nói: “Mẹ à, chẳng phải mẹ nói Đại Pháp có thể điều chỉnh hết thảy những trạng thái không đúng đắn của người ta hay sao? Mẹ có thể giúp con chăm sóc cháu được không ạ?”

Ngày hôm sau, con gái đưa cháu ngoại đến ở với tôi một thời gian.

Lúc đó tôi rất bận rộn, và hầu như quên cho cháu ngoại uống thuốc theo toa. Tuy nhiên, tôi luôn nhớ phải cho cháu nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Tôi cũng dạy cháu nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” và thường niệm cùng cháu.

Cháu thường ở bên cạnh tôi, nhẩm niệm cụm từ đó khi tôi ra ngoài dán biểu ngữ giảng chân tướng. Cháu cũng giúp tôi khi chúng tôi đi ra ngoài phát tờ rơi cho mọi người.

Sau tám tháng, chúng tôi nộp đơn cho cháu vào học ở một trường mầm non, và phải cho cháu đi kiểm tra sức khỏe. Tôi sợ khi nghĩ tới kết quả, nhưng hóa ra là sức khỏe của cháu bình thường. Sau này con gái tôi kể rằng cháu ngoại được đưa đến thành phố Thanh Đảo hai lần để kiểm tra sức khỏe, và cả hai kết quả đều cho thấy cháu không gặp vấn đề gì. Thậm chí kết quả còn khiến cho bác sĩ của cháu ngạc nhiên.

Con gái sinh hạ một em bé khỏe mạnh sau khi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Sau khi con gái tôi sinh mổ vào năm 2011, bác sĩ đã dặn cháu phải đợi ba năm trước khi mang thai lại. Tuy nhiên, hai năm sau, cháu bất ngờ mang thai và không muốn phá thai.

Một tháng trước khi sinh, con gái tôi đến hai bệnh viện để kiểm tra. Cả hai đều cho ra kết quả giống nhau. Cháu được thông báo sẽ gặp nguy hiểm nếu cháu sinh em bé.

Cháu gọi điện cho tôi vào tối hôm đó. Sau khi nghe tin, tôi nói: “Nếu con tin vào Phật Pháp thần thông, thì điều này có thể giúp con. Hãy niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Hãy nói gia đình con cùng niệm theo như vậy.” Cháu nghe lời tôi và dành cả đêm để niệm.

Hai ngày sau, con gái và con rể đến bệnh viện để kiểm tra. Chỉ có một bác sĩ nam trong khoa phụ sản. Sau khi kiểm tra, ông ấy bảo con gái tôi rằng tình trạng của cháu tốt. Con rể tôi có chút do dự, và nói với bác sĩ: “Bác sĩ có thể kiểm tra lại lần nữa được không?” Vị bác sĩ có vẻ không thích câu hỏi này, nên con rể tôi phải giải thích những gì các bác sĩ khác đã bảo hai vợ chồng cháu.

Vị bác sĩ tiến hành một cuộc kiểm tra toàn diện khác và đập tay lên bàn, nói: “Kết quả chẩn đoán của họ là sai. Tình trạng sức khỏe của cô ấy tốt. Vào ngày cô ấy dự kiến sinh, chúng tôi sẽ gọi cho anh.”

Con rể tôi tự hỏi làm cách nào mà vợ cháu có thể cải biến nhanh đến vậy. Con gái tôi kể lại những gì tôi đã nói với cháu và cháu làm theo lời dặn của tôi trong hai đêm. Con rể tôi cảm thấy điều này thực sự là phép màu.

Một tháng sau, con gái tôi hạ sinh một bé trai khỏe mạnh. Cả gia đình đều vô cùng phấn khởi, và thực sự công nhận rằng Đại Pháp thật siêu thường..


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/18/368494.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/11/183192.html

Đăng ngày 10-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share