Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-01-2020] Học viên Pháp Luân Công – cô Triệu Tuấn Phương 58 tuổi sinh sống ở trấn Ngưu Trang, thị xã Hải Thành, thành phố An Sơn, tỉnh Liêu Ninh. Ngày 17 tháng 11 năm 2015, cô đã bị công an của phân cục thị trấn Tây Liễu thuộc thị xã Hải Thành, tỉnh Liêu Ninh bắt bóc trong khi đang phát lịch chân tướng về Pháp Luân Công và cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với môn tập này. Sau đó, cô bị kết án và bị bức hại trong 4 năm tại Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh. Đến ngày 16 tháng 11 năm 2019, cô trở về nhà sau khi mãn hạn tù.

Trong thời gian cô Triệu bị giam giữ bất hợp pháp tại trại tạm giam An Sơn, sau khi cô hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”; quản ngục trại giam đã còng tay cô vào lan can cạnh nhà vệ sinh trong suốt một ngày. Đồng thời, cô cũng thường bị các tù nhân khác đánh đập và mắng nhiếc.

Dưới đây là những hình thức bức hại mà cô Triệu đã phải chịu đựng khi bị giam ở Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh, cô tường thuật lại như sau:

Vào ngày 1 tháng 8 năm 2016, tôi đã bị bắt cóc đến Khu giám sát số 4 của Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh. Ban đầu, tôi đã bị một tiểu đội giam giữ phi pháp, gồm: Trưởng khu giam giữ Trương Diên Đồng, đội trưởng: Dương Nhất và Trương Minh Huệ.

Vào ngày 3 tháng 8 năm 2011, họ bắt đầu cưỡng chế “chuyển hoá” tôi, tù nhân Tống Thu Hoa và Loan Thanh Xuân đã thay phiên bức hại tôi. Ban ngày, tôi bị giam trong một căn phòng không có người giám sát tại một phân xưởng. Đến tối, tôi bị giam ở một nhà kho sản xuất đồ da cho đến 10 giờ đêm mới được trở về trại giam. Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày tôi đều bị những phạm nhân khác xúc phạm, lăng mạ. Họ hàng ngày đọc những lời phỉ báng Pháp Luân Công và Sư phụ Lý để công kích tôi.

Có hai lần họ muốn đánh tôi nhưng đều bị chặn lại. Một lần, họ đè tôi xuống đất và cưỡi lên người tôi. Khi tôi có triệu chứng co giật toàn thân, họ đã sợ hãi và đi tìm đội trưởng Trương Minh Huệ. Tôi đã tố cáo phạm nhân Tống Thu Hoa đánh người, nhưng đội trưởng Trương đã không nói một tiếng nào và rời đi ngay sau đó. Trong thời gian này, tôi bị tra tấn đến mức huyết áp lên rất cao. Tống Thu Hoa nói: Phó đội trưởng Trương {Trương Lộ Lộ} đã nói cho dù huyết áp của cô lên tới 240 thì vẫn phải đọc sách chuyển hóa; nếu cô chết thì chúng tôi sẽ coi như cô bị bệnh mà chết. Tôi đã bị giam trong một căn phòng nhỏ trong suốt 5 tháng.

Vào ngày 3 tháng 1 năm 2017, tôi đã được thả ra khỏi căn phòng đó và bị giam giữ phi pháp ở tiểu đội số 4 thuộc khu giam số 4. Đội trưởng Lý Văn Bác cực kỳ tàn bạo và biến thái, cô ta dùng việc ngược đãi phạm nhân để mua vui cho mình. Cô ta đặc biệt thích bức hại học viên Pháp Luân Công, thủ đoạn ra tay vô cùng hung bạo. Hầu như tất cả các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ bất hợp pháp ở tiểu đội số 4 đều bị cô ta ngược đãi. Phạm nhân Trương Nguyệt Ba và Vương Thuý Điều thay phiên nhau chuyển hoá tôi.

Vào ngày 23 tháng 1 năm 2017 trong phân xưởng, phạm nhân Trương Nguyệt Ba đã đánh tôi. Ngày hôm sau, đội trưởng Lý Văn Bác tìm người làm chứng để nói dối rằng Trương Nguyệt Ba không hề đánh tôi. Trước mặt tôi, đội trưởng Lý còn có vẻ như khuyến khích hành động Trương Nguyệt Ba đánh tôi là đúng, làm rất tốt, tiếp tục phát huy.

Vào ngày 16 tháng 4 năm 2017, họ chuyển hoá phi pháp học viên Pháp Luân Công – Lưu Diễm Bình. Chúng không cho phép cô ấy ngủ, tôi đã đến để phản đối hành động này. Kết quả là ngày hôm sau (đúng vào ngày cuối tuần), dưới sự chỉ đạo của phạm nhân Tưởng Phương; 7-8 phạm nhân khác cùng quây vào đánh tôi. Phạm nhân Lưu Huy ném đệm và tất cả những vật dụng khác trên giường của tôi xuống đất. Những phạm nhân đánh tôi bao gồm: Vương Thuý Bình, Lưu Huy Kiệt, Trương Nguyệt Ba, Tào Lệ, Nguỵ Viên Viên, Lý Na, cùng các phạm nhân khác.

https://www.minghui.org/mh/article_images/2004-10-20-heizuizi-06.jpg

Minh hoạ hình thức tra tấn của Trung Cộng: Đánh đập tàn bạo

Ngày hôm sau, tôi đã tố cáo sự việc này lên lãnh đạo cấp trên nhưng tôi đã bị chặn đứng lại ở tất cả các phòng ban. Đến tối khi tôi trở về phòng giam, phạm nhân Lưu Huy Kiệt và Vương Thuý Bình đã lập tức đánh tôi. Lúc đó lại đúng vào giờ trực ban của trưởng khu giam giữ Trương Diên Đồng, tôi nhân cơ hội này chân trần chạy đến và nói với trưởng khu Trương về sự việc các phạm nhân đánh tôi. Cô ta gọi tôi đến văn phòng và không hề đề cập đến việc tôi bị đánh mà chỉ bắt tôi đọc tà thư (sách chuyển hóa) đến tận 12 giờ đêm. Cách thức chuyển hoá giống với Lý Văn Bác, muốn dùng tà thư để đầu độc tư tưởng rồi chuyển hoá tôi. Cô ta không cho phép tôi rửa mặt trong khoảng 5 ngày liên tiếp. Sau đó, huyết áp của tôi lên đến 220, vì sợ rằng tôi sẽ chết nên cô ta đã ngưng cách thức tra tấn này.

Vào ngày 23 tháng 5 năm 2017, gia đình tôi đã đến thăm tôi. Tôi đã đem toàn bộ câu chuyện bị bức hại kể lại với người nhà, đến chiều tôi lại tiếp tục bị phạm nhân Lưu Huy Kiệt và Vương Thuý Bình đánh đập dã man. Ngày hôm sau, tôi tìm đến Trương Diên Hồng để báo cáo sự việc này, nhưng cô ta lại nói rằng: Việc tôi kể lại cho người nhà việc bị bức hại là đang “tạo nghiệp”. Người nhà tôi đã đến tìm họ để nói lý lẽ và muốn kiện bọn họ. Dưới sức ép này, Lý Văn Bác đã phải phạt Lưu Huy Kiệt và cô ta đã phải xin lỗi tôi. Nhưng việc tôi bị bức hại vẫn tiếp tục tiếp diễn, bọn họ vẫn cưỡng chế bắt tôi đọc tà thư và muốn nhân cơ hội này để chuyển hoá tôi. Viện cái cớ gọi là đôn thúc tôi “học tập” mỗi ngày, họ đã tăng cường thêm một nhóm phạm nhân đến để gây sức ép cho tôi. Bọn họ đối xử với tôi ngày càng tệ, cả ngày mắng nhiếc và không cho tôi đi vệ sinh.

Vào lúc hơn 6 giờ sáng ngày 29 tháng 7 năm 2017, vì một sự việc nhỏ mà Vương Thuý Bình đã ra tay đánh tôi rất mạnh. Cô ta giữ chặt cổ tôi, đập đầu tôi vào thành giường và tát tôi hơn mười cái tát. Mặt và cổ tôi đầy viết trầy xước, tôi bị chảy máu ở tai phải và mặt tôi sưng lên. Tất cả các phạm nhân khác trong khu vực giam giữ đều tức giận và bất bình trước hành động đánh đập này, nhưng họ lại không dám lên tiếng. Dưới sức ép, Trương Diên Hồng đã chuyển tôi đến tiểu đội số 3.

Lý Văn Bác lại tiếp tục vươn bàn tay tà ác của mình đến tiểu đội số 3, cô ta không ngừng thì thầm to nhỏ với đội trưởng Triệu Tiếu Hồng của tiểu đội số 3 để khuyến khích đội trưởng Triệu ra tay bức hại tôi và bắt tôi đọc tà thư, nhưng tôi đã từ chối. Các tù nhân Khúc Quân và Địch Giai Giai đã ra tay đánh tôi. Triệu Tiếu Hồng đã không cho tôi tắm, rửa mặt và mua đồ trong suốt 4 tháng.

Vào đầu năm 2019, chức vụ trưởng khu giám sát số 4 đã đổi thành Thăng Yến (số hiệu: 2105269). Vì chúng tôi từ chối lao động khổ sai nên họ đã kiểm soát chặt chẽ chúng tôi hơn, còn hạn chế tiền lương của chúng tôi. Mỗi tháng chỉ cấp cho chúng tôi 50 nhân dân tệ và chúng tôi chỉ có thể mua những vật dụng hàng ngày, không được phép mua đồ ăn.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/31/400511.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/11/183189.htm

Đăng ngày 01-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share