Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 19-09-2020] Tôi năm nay 88 tuổi, trước khi nghỉ hưu tôi là lãnh đạo của một cơ quan nhà nước. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 1 tháng 1 năm 2015. Nếu không có Pháp Luân Đại Pháp, sẽ không có tôi ngày hôm nay. Chính Đại Pháp đã cứu tôi. Đại Pháp không chỉ kéo dài cuộc sống của tôi mà còn giúp tôi nhận ra được bản chất tà ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Mục đích của thuyết vô thần của ĐCSTQ là tiêu diệt những giá trị cốt lõi của nền văn hóa Trung Hoa, ngăn cản chúng ta tin vào sự tồn tại của các vị thần, ngăn cản chúng ta tin rằng con người là con dân của thần, khiến chúng ta theo đuổi những ham muốn vật chất mà quên đi thần tính. Chính Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã khiến tôi nhận ra ý nghĩa thực sự của cuộc sống là trở về với bản nguyên của sinh mệnh.
Sự độc hại của thuyết vô thần
Tôi nhập ngũ vào tháng 6 năm 1948 và trở thành đảng viên khi 18 tuổi. 20 tuổi tôi được thăng cấp và phục vụ trong quân đội suốt 28 năm. Tháng 3 năm 1976, tôi chuyển nghiệp về làm công tác ở địa phương. Dưới sự ảnh hưởng liên tục của ĐCSTQ, tôi trở thành người vô thần và đã làm rất nhiều điều ngu ngốc.
Tôi đã đến thăm chùa Huyền Trung ở tỉnh Sơn Tây với một người bạn vào tháng 5 năm 1970. Trên đường lên núi, chúng tôi thấy những bức tượng Phật ở khắp mọi nơi đã bị phá vỡ. Tôi đá vào một chiếc đầu Phật đã bị gãy làm đôi để chứng minh rằng tôi là người vô thần. Từ cơn sốt khí công những năm 1970 đến việc phổ truyền Pháp Luân Công vào những năm 1990, với tư cách là một người vô thần, tôi nghĩ tất cả đều là mê tín phong kiến.
Năm 1994, vợ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tham dự lớp giảng Pháp 9 ngày tại thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang. Bằng cách nào đó, sau các lớp học, bà ấy đã khỏi một số căn bệnh trường kỳ và trở nên khỏe mạnh. Hơn nữa, diện mạo tinh thần của bà ấy đã khởi sắc hoàn toàn. Mặc dù vậy, tôi vẫn một mình một kiểu, bà ấy khuyên thế nào cũng không lay chuyển được tôi. Chủ nghĩa vô thần của ĐCSTQ đã thấm đẫm trong tôi và đã biến tôi thành một khối đá.
Con gái út của tôi đã trở thành một học viên vào năm 1998. Con tôi nói với tôi nhiều lần về Pháp Luân Đại Pháp tốt ra sao, đó là Phật Pháp, rằng Sư phụ Lý Hồng Chí muốn cứu độ chúng sinh, v.v. Tôi chỉ nói đơn giản: “Được rồi, con có thể luyện tập, ba không phản đối”.
Bức hại Pháp Luân Công
Khi Giang Trạch Dân bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, mặc dù tôi hoàn toàn bị thấm đẫm bởi chủ nghĩa vô thần, nhưng tâm tôi vẫn thiện lương và lương tri của tôi biết rằng thật xấu xa khi bức hại người tốt, và chống lại người tốt chính là kẻ xấu.
Con gái tôi bị giam trong một trại lao động cưỡng bức và bị đưa vào tù. Vài năm sau, khi nó được thả ra, cô con gái khỏe mạnh ban đầu của tôi trở nên gầy và xanh xao. Mái tóc đen trước đây của nó ngả màu xám. Là một người đàn ông mạnh mẽ, tôi đã không hề rơi nước mắt trong nhiều thập kỷ, nhưng khi nhìn thấy con gái, nước mắt tôi tuôn trào. Con gái nói với tôi rằng các học viên đã bị giết để lấy nội tạng và mang đi cấy ghép, và điều đó đã xảy ra trên diện rộng. Tôi đã bị sốc, và trái tim tôi như chảy máu. Tôi bắt đầu tích cực hỗ trợ vợ và con gái tu luyện Đại Pháp.
Từ những tài liệu mà con gái tôi đưa cho tôi, tôi biết rằng có những học viên và người ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp ở hơn 100 quốc gia. Sự kiên trì của các học viên Pháp Luân Đại Pháp khiến tôi thấy hy vọng. Thế giới cần có Chân-Thiện-Nhẫn, Trung Quốc cũng vậy.
Sự cảnh tỉnh từ bi
Hơn 30 năm sau tôi đã phải chịu quả báo vì đá vào đầu tượng phật.
Sáng sớm ngày 25 tháng 12 năm 2014, tôi đi dạo ở dọc bờ sông. Khi đang băng qua đường, tôi bị một chiếc xe đâm vào chân phải. Tôi bị gãy xương. Mặc dù lúc đó tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng nhờ vợ và con gái, tôi nhận ra rằng những gì xảy ra không phải là một tai nạn đơn giản. Tôi đã phải trả nghiệp cho những gì mình đã làm với vị Phật nhiều năm trước. Đó vừa là sự trừng phạt và vừa là sự cứu rỗi từ các vị Thần Phật. Đó là một sự cảnh tỉnh từ bi.
Người đâm vào tôi là một cảnh sát. Anh ấy kinh hoàng khi thấy tôi bị thương nặng như thế. Anh ấy gọi ngay xe cứu thương, và tôi được đưa đến bệnh viện. Con gái tôi đến bệnh viện và bảo tôi đừng gây khó dễ cho tài xế vì anh ấy không cố tình đâm vào tôi. Con tôi an ủi người tài xế: “Anh đừng lo lắng. Chúng tôi sẽ không lợi dụng anh đâu.”
Khi người lái xe biết rằng tôi đã 83 tuổi, anh ấy lo lắng rằng chúng tôi sẽ yêu cầu bồi thường nhiều hơn. Nếu vợ và con gái tôi không tu luyện Đại Pháp và nếu tôi không bị ảnh hưởng bởi môi trường các học viên trong nhiều năm, mặc dù tôi sẽ không lợi dụng anh ấy, nhưng tai nạn này sẽ khiến anh ấy phải trả tối thiểu hơn 100.000 nhân dân tệ theo lời y tá.
Là học viên Pháp Luân Đại Pháp, vợ và con gái tôi không đòi hỏi gì hơn mức cần thiết. Đối với tôi, mặc dù tôi chưa tu luyện nhưng tôi chưa bao giờ phản đối việc họ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trước đây, tôi đã cho vợ tôi tiền để đến Cáp Nhĩ Tân để tham dự các buổi giảng Pháp. Tôi âm thầm ủng hộ họ và hy vọng họ sẽ an toàn. Con gái tôi nói với người lái xe rằng chúng tôi sẽ không yêu cầu anh ấy nhiều hơn mức cần thiết, và say này anh ấy sẽ hiểu lý do.
Tôi không bất ngờ với quyết định như vậy của vợ và con gái tôi. Từ những cải biến mà họ đã trải qua sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi biết về uy lực của Đại Pháp và sự vĩ đại của Sư phụ như thế nào khi có một nhóm đệ tử tốt bụng và vị tha.
Con trai tôi cũng là một cảnh sát. Cậu ấy cũng rất chu đáo, và không hề lợi dựng người lái xe.
Sư phụ giảng:
“Chẳng phải tôi đã từng giảng rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])
Tôi rất cảm động và cảm tạ Sư phụ trong tâm trí tôi hết lần này đến lần khác. “Thưa Sư phụ, Ngài nói đúng. Con trai con cũng được hưởng lợi rất nhiều. Nói đến những người tốt trong xã hội ngày nay, không nghi ngờ gì nữa, các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người đứng đầu danh sách và các thành viên gia đình của họ là những người tiếp theo.”
Khi các y tá và các bệnh nhân khác biết rằng chúng tôi đã không lợi dụng tài xế, họ cảm thấy không thể tin được rằng có những người cao quý như vậy trong xã hội.
Chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp
Vợ và con gái tôi bảo trong khi tôi ở trong bệnh viện, hãy cứ nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Khi nhẩm những chữ này, tôi cảm thấy cơn đau dần dần giảm bớt. Sau đó, tôi bắt đầu nghe nhiều lần bài giảng của Sư phụ ở Quảng Châu. Chỉ sau vài ngày, cơn đau ở chân tôi biến mất. Phép màu khiến tôi, một người vô thần cứng đầu, tin rằng Pháp Luân Đại Pháp không phải là một môn khí công thông thường.
Vợ và con gái tôi nói với tôi rằng tôi nên cảm tạ Sư phụ vì Sư phụ đã chịu nghiệp cho tôi. Mặc dù tôi không nói gì, tôi biết đó là sự thật vì tôi không còn đau đớn nữa. Tôi lắng nghe các bài giảng của Sư phụ một cách cẩn thận hơn, và dần dần nhận ra những gì Sư phụ giảng đều là làm thế nào để trở thành một người tốt, và một người tốt hơn dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi nhận ra sâu thẳm trong tâm trí mình rằng chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể khiến những người trần tục trên thế giới hướng thiện trở lại.
Một tuần sau, một miếng kim loại được cấy vào chân tôi. Tôi đã không cảm thấy đau trong thời gian phục hồi. Tôi nghe các bài giảng của Sư phụ mỗi ngày. Chân tôi nhanh chóng lành trở lại. Mọi người đều ngạc nhiên khi tôi hồi phục rất nhanh sau khi bị gãy xương chân.
Mặc dù tôi chưa bình phục hoàn toàn, tôi vẫn khăng khăng xin được xuất viện chỉ sau 22 ngày. Trên thực tế, bác sĩ của tôi khuyên tôi nên ở lại lâu hơn để đảm bảo phục hồi hoàn toàn. Tôi biết rằng ở lại lâu hơn sẽ tốn kém hơn cho người đã đâm xe vào tôi. Tôi bây giờ là một học viên Đại Pháp. Sư phụ dạy chúng tôi luôn luôn nghĩ cho người khác vì vậy tôi không thể ở lại bệnh viện thêm và tạo gánh nặng cho người kia, mặc dù điều đó có vẻ logic và hợp lý. Trong tâm trí tôi, tôi muốn về nhà sớm để tôi có thể học Pháp và luyện công thuận tiện hơn. Chúng tôi rời bệnh viện mà không yêu cầu bất kỳ một loại thuốc nào.
Ngay trước khi tôi xuất viện, vợ và con gái tôi đã nói với người lái xe đã đâm tôi về Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy thực sự bất ngờ. Mặc dù anh ấy không thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó, anh ấy hứa rằng anh sẽ không bắt các học viên Pháp Luân Đại Pháp nữa. Anh nói rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người thực sự tốt bụng.
Người ta thường nói: “Đụng đến xương cốt phải mất 100 ngày hồi phục”. Tuy nhiên, tôi gần như đã hồi phục chỉ sau 22 ngày. Tôi đã trải nghiệm sự phi thường của Đại Pháp. Vợ và con gái tôi luôn nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp. Điều đó thực sự đúng. Tôi thực sự biết rằng tôi đã nhận ra sự thật này khá muộn.
Vụ tai nạn khiến tôi nhận ra một sự thật khác: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo”. Quả báo sẽ chưa tới khi thời điểm chưa đúng lúc; nó chắc chắn sẽ tới khi đúng thời điểm. Điều đó thực sự đúng.
Tôi cũng nhận ra rằng cả thế giới này đều do thần quản. Chủ nghĩa vô thần được thúc đẩy bởi ĐCSTQ là nguyên nhân sâu xa của sự suy đồi đạo đức trong xã hội Trung Quốc đương đại. Thần đang dõi theo những gì con người đang làm. Họ biết những gì bạn đã làm, cho dù đó là tốt hay xấu. Ngay cả khi các nguyên tắc của con người bị phá hủy, vẫn luôn còn đó thiên lý.
Tôi lấy làm tiếc rằng mình đã bị đầu độc nặng nề và đã nhận ra một cách muộn màng rằng ĐCSTQ xấu xa như thế nào. Nếu không có lòng từ bi của các vị thần thông qua tai nạn này như một lời cảnh tỉnh, tôi sẽ bị chôn vùi cùng với ĐCSTQ khi nó sụp đổ.
Tôi đã bị ĐCSTQ đầu độc và lừa dối trong hơn 60 năm. Trước đây tôi thực sự đã quá cứng đầu. Bây giờ, cuối cùng tôi cũng đã được thức tỉnh. Vào ngày 25 tháng 12 năm 2014, tôi đã tuyên bố một cách long trọng rằng tôi sẽ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và hoàn toàn thoát khỏi nó. Từ đó trở đi, tôi bắt đầu tin vào Sư phụ và Đại Pháp, bước đi trên con đường tu luyện của mình và trở về với chân ngã của mình.
Từ sâu thẳm trong tâm, tôi biết Pháp Luân Đại Pháp có thể chính lại thế giới để khiến con người trở nên tốt hơn, nâng cao các tiêu chuẩn đạo đức và giúp cho con người khỏe mạnh cả về thể chất và tinh thần. Thật vô cùng may mắn khi một người đắc được Đại Pháp với đức hạnh phi thường tốt đẹp như vậy.
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chính thức vào ngày 1 tháng 1 năm 2015. Tôi liên tục nghe các bài giảng của Sư phụ và đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân và cảm thấy rằng lẽ ra tôi nên làm điều này sớm hơn. Tôi đã hứa với Sư phụ, mặc dù đệ tử thức tỉnh muộn, nhưng con sẽ không bị mê lạc nữa.
Thật tốt khi có Sư phụ
Thật tốt khi có Sư phụ. Tôi ngập tràn hạnh phúc và tràn đầy năng lượng mỗi ngày.
Tôi đã học Pháp cùng với vợ sau khi xuất viện. Sau đó, tôi tham gia nhóm học Pháp và học cuốn Chuyển Pháp Luân với các đồng tu. Mỗi khi đọc đến một câu Pháp, thân tâm của tôi đều chấn động. Tâm tính của tôi đã liên tục đề cao dưới sự khải ngộ của Pháp.
Sau đó tôi bắt đầu học thuộc Luận Ngữ, Chuyển Pháp Luân và Hồng Ngâm. Tôi có thể đọc thuộc nhiều chương của các bài viết của Sư phụ Lý. Tôi học Chuyển Pháp Luân và các bài giảng Pháp khác vào ban ngày, phát chính niệm bốn lần một ngày và luyện năm bài công pháp vào buổi tối. Chỉ cần học Pháp luyện công tinh tấn, không gì có thể ngăn cản tôi.
Sau vài tháng tu luyện, tôi đã khỏi nhiều bệnh, bao gồm teo tiểu não, phù chân dưới, đục thủy tinh thể, phì đại tuyến tiền liệt, bệnh tim, sỏi mật và viêm gan B. Chân phải của tôi đã hồi phục như thể chưa từng xảy ra tai nạn. Bây giờ cơ thể tôi khỏe mạnh như một chàng trai trẻ.
Sư phụ đã không ngừng tịnh hoá thân thể tôi trong hơn bốn năm tu luyện. Cơ thể tôi không chỉ khỏe mạnh mà tâm tôi còn được thanh tịnh và cuộc sống của tôi đầy ý nghĩa. Hơn nữa, tôi đã tìm ra con đường thực sự để trở về với chân ngã của mình. Không từ ngữ nào có thể mô tả lòng biết ơn và trân quý của tôi. Tôi chỉ có thể làm theo lời dạy của Sư Phụ, học Pháp tốt, phát chính niệm và giảng rõ chân tướng về Đại Pháp.
Từ năm ngoái, tôi bắt đầu nói chuyện với những người bạn và đồng nghiệp cũ của mình về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và nói với họ rằng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” có thể mang lại cho họ may mắn. Thỉnh thoảng tôi cũng đi ra đường và chợ để nói với mọi người chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/19/耄耋之年喜得大法-393517.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/8/180641.html
Đăng ngày 29-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.