Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-03-2020] Ngày 2 tháng 3 năm 2020, một người dân ở thành phố Hành Dương, tỉnh Hồ Nam đã qua đời ở tuổi 72 sau khi đã phải chịu đựng nhiều năm bức hại vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân cổ xưa đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Bà Tiêu Mỹ Quân, một công nhân vận chuyển thực phẩm nghỉ hưu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ năm 1996 và bà tin rằng pháp môn đã cải biến sức khỏe cũng như tâm tính của mình. Bà bị kết án hai lần với tổng thời gian là 10 năm tù vì không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Bà bị tra tấn tàn bạo và bị tiêm thuốc không rõ nguồn gốc. Tại thời điểm được trả tự do vào năm 2018, bà Tiêu đã bị tàn tật và hầu hết răng của bà đã rụng vì bị bức thực.

Bị kết án lần đầu

Ngày 4 tháng 6 năm 2001, bà Tiêu và chồng là ông Vương Sinh Lương bị bắt giữ vì đã nói chuyện với người dân về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Tòa án Khu Châu Huy kết án bà Tiêu bảy năm tù và kết án ông Vương năm năm tù.

Ngày 2 tháng 9 năm 2002, tòa án trung cấp địa phương tổ chức phiên tòa phúc thẩm. Tòa án không cho phép gia đình bà Tiêu tham dự phiên xét xử và tiến hành thủ tục nhanh chóng chỉ trong nửa giờ đồng hồ.

Bà Tiêu bị đưa tới Nhà tù Nữ Tỉnh Hồ Nam và ông Vương bị đưa tới Nhà tù Thành phố Tân.

Sau đó, con trai của họ mới 16 tuổi cũng bị giam giữ hai tuần. Sau khi được trả tự do trong khi cha mẹ vẫn bị giam cầm, cậu bé phải nghỉ học và phải làm những việc vặt để trợ giúp cho bản thân mình.

Ngày 3 tháng 6 năm 2008, bà Tiêu được trả tự do.

Án tù lần thứ hai

Ngày 19 tháng 5 năm 2015, hai vợ chồng bà Tiêu bị bắt giữ một lần nữa vì phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công. Ngày 21 tháng 1 năm 2016, họ bị Tòa án Huyện Tương Đàm triệu tập và cả hai vợ chồng đều bị kết án ba năm tù vào ngày 18 tháng 2.

Ngày 14 tháng 7 năm 2016, bà Tiêu bị chuyển tới Nhà tù Nữ Tỉnh Hồ Nam và ngày 15 tháng 7, ông Vương bị chuyển tới Nhà tù Võng Lĩnh.

Bị tàn tật sau khi chịu ngược đãi trong tù

Tại Nhà tù Nữ Tỉnh Hồ Nam, bà Tiêu bị biệt giam trong một phòng tối. Lính canh xúi giục các tù nhân khác đánh đập và nhục mạ bà. Họ không cho phép bà nói chuyện với người khác và thường xuyên buộc bà phải đứng hoặc ngồi trong một thời gian dài mà không được cử động. Đôi khi, họ còn cấm bà sử dụng nhà vệ sinh và bà phải đi vệ sinh ra quần.

Lính canh Đường Ảnh và Lý Quân từng nói: “Đảng Cộng sản Trung Quốc ra lệnh cho chúng tôi bức hại bà! Ngay cả chúng tôi có đánh chết bà đi chăng nữa thì đó cũng không phải vấn đề gì lớn! Đảng cộng sản là chủ của chúng tôi!”

Sau đó, lính canh ra lệnh cho tù nhân tiêm thuốc không rõ nguồn gốc cho bà Tiêu. Bà rơi vào trạng thái hôn mê và được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện.

Sau nhiều năm bị bức hại, bà Tiêu đã bị tàn tật và không thể tự đi lại. Tay của bà run rẩy liên tục. Hầu hết răng của bà đã rụng trong quá trình bị bức thực.

Sau khi bà được trả tự do vào ngày 18 tháng 5 năm 2018, bà Tiêu đã không thể hồi phục được nữa và đến ngày 2 tháng 3 năm 2020, bà đã qua đời.

Bài liên quan:

Sau ba năm bị bắt và tra tấn, cặp vợ chồng ở Hồ Nam bị tước lương hưu


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/15/402461.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/16/183663.html

Đăng ngày 24-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share