Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-02-2020] Trang web Minh Huệ (Minghui.org) mới xác minh được rằng một cư dân ở thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang đã chết vào tháng 10 năm 2015 sau khi bị bức hại nhiều năm vì tín ngưỡng của mình vào Pháp Luân Công. Ông mới 48 tuổi, để lại vợ và một con gái còn ít tuổi.

Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện cổ truyền bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đàn áp từ năm 1999.

Ông Đồng Kiến Hồng từng là một quản lý ở Sở Giao thông Kim Hoa. Ông bắt đầu tập Pháp Luân Công cùng với vợ mình là bà Vương Kim Tinh vào năm 1997. Một thông lệ hồi đó là các đồng nghiệp của ông thường nhận quà từ những người dưới quyền mỗi khi đi thanh tra công việc, nhưng ông Đồng luôn tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và không bao giờ nhận quà.

Khi cuộc đàn áp bắt đầu, ông Đồng và bà Vương đã đến Bắc Kinh vào tháng 7 năm 1999 để thỉnh nguyện cho quyền được tập Pháp Luân Công. Hai vợ chồng ông đã bị chặn lại ở Thiên Tân sau khi cảnh sát tìm thấy các tư liệu liên quan đến Pháp Luân Công trên người họ. Cảnh sát ở Kim Hoa đã đi gần 900 dặm đến Thiên Tân để bắt họ về nhà và yêu cầu họ phải trả 8.000 Nhân dân tệ tiền chi phí đi lại. Cảnh sát cũng đã lục soát nhà họ và tịch thu các cuốn sách Pháp Luân Công của họ.

Hai vợ chồng lại bị bắt vào tháng 10 năm 2000 trong khi đang dán các tấm áp-phích về Pháp Luân Công. Ông Đống được bảo lãnh tại ngoại sau khi bị giam một tháng ở Trại tạm giam thành phố Kim Hoa. Cơ quan của ông đã giáng chức ông và đưa ông đến một trạm thu phí ở vùng ngoại ô. Các đồng nghiệp và người quản lý cũng theo dõi hoạt động hàng ngày của ông.

Vì ông chỉ có thể về nhà vào cuối tuần và vợ ông vẫn bị giam giữ, ông phải nhờ một người họ hàng giúp chăm sóc cô con gái, lúc đó mới chưa đầy 6 tuổi.

Bà Vương bị kết án 2 năm ở Trại lao động cưỡng bức Mạc Can San sau hai tháng bị tạm giam. Bà bị những người cùng bị giam trong trại theo dõi suốt cả ngày, và họ thường chửi mắng cũng như sỉ nhục bà. Vì bà không từ bỏ tín ngưỡng của mình, bà đã bị bắt phải đứng trong nhiều giờ và không được tắm trong mùa hè nóng nực. Chính quyền thường xuyên lấy mẫu máu của bà mà không đưa ra lời giải thích nào. Bà không được phép gặp ông Đống trong suốt thời gian bị giam ở đó.

Trước khi bà Vương được trả tự do, ông Đống đã bị bắt 2 lần nữa, vào tháng 4 năm 2001 và tháng 5 năm 2002, và bị đưa đến Trung tâm Tẩy não Nông trường Thạch Môn. Vì ông từ chối viết các bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công, chính quyền đã tống tiền ông 8.000 Nhân dân tệ như một khoản “học phí” cho các phiên tẩy não.

Ông Đống đã bị đưa đến trung tâm tẩy não một lần nữa vào tháng 5 năm 2004, chưa đầy 2 năm sau khi bà Vương trở về nhà. Bà Vương và chị bà là bà Vương Kim Tinh, cũng tập Pháp Luân Công, cũng đều bị bắt.

Sau 24 giờ thẩm vấn ở đồn cảnh sát, bà Vương và chị gái đã bị đưa đến trung tâm tẩy não và bị thẩm vấn thêm 10 ngày nữa. Cảnh sát đã khám nhà họ vài lần và tìm thấy một hộp tư liệu về Pháp Luân Công. Hai chị em sau đó đã bị tạm giam hình sự và mỗi người bị kết án 2 năm tại trại lao động cưỡng bức Mạc Can San vào tháng 6.

Kể từ đó, tổ dân phố và cảnh sát thường xuyên sách nhiễu bà Vương và chồng bà, đặc biệt là xung quanh những ngày nhạy cảm. Bảo vệ trong khu nhà họ cũng thường theo dõi chặt chẽ những hoạt động hàng ngày của họ.

Lần cuối cùng ông Đống bị bắt là khi ông đang đi làm về vào tháng 4 năm 2015. Chính quyền đã đưa ông đến một phiên tẩy não được tổ chức ở một khách sạn địa phương, mà không thông báo cho bà Vương biết. Bà đã đi tìm ông suốt buổi tối, nhưng không tìm thấy. Chỉ khi bà báo với cảnh sát việc ông bị mất tích vào ngày hôm sau thì bà mới biết rằng ông đã bị bắt giam.

Bà Vương và con gái đến khách sạn đó để đòi trả tự do cho ông Đống và bản thân bà cũng suýt bị bắt. Ông Đống đã bắt đầu có những vấn đề về sức khỏe trước khi ông bị bắt. Bất chấp tình hình sức khỏe của ông, các nhân viên ở trung tâm tẩy não vẫn nhất quyết giam giữ ông.

Sức khỏe của ông đã nhanh chóng xấu đi. Hai mươi ngày sau, ông trở nên gầy hốc hác và không thể đi lại. Ông bị chẩn đoán ung thư dạ dày giai đoạn cuối vào ngày 4 tháng 5 năm 2015, và mất vào tháng 10 năm đó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/3/400661.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/8/183147.html

Đăng ngày 10-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share