Theo Tuệ Minh ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 1-3-2010] Một ông lão 78 tuổi sống ở Thị xã Kiều Hương, Thành phố Du Thụ tại Tỉnh Cát Lâm. Vào tháng 11 năm 2009, ông thình lình bị đột quỵ. Các con trai và con gái ông gửi ông tức thời đến Bệnh viện thứ nhì của Đại học Cát Lâm. Trong lúc ông nằm viện, các bác sĩ xác định rằng ông cũng đã đến giai đoạn cuối của ung thư phổi.

Tình trạng của ông không tiến triển sau 10 ngày trị bệnh, mà thực sự còn trở nên tệ hơn. Ông không thể cử động phần bên trái của cơ thể, bị sốt cao, bất tỉnh, tiêu tiểu không kiềm được, và các triệu chứng khác. Các bác sĩ cho biết rằng họ không còn có thể giúp được ông, vì vậy các con ông mang ông về nhà. Một tháng sau, tình trạng của ông tệ hơn; ông không thể ngủ suốt đêm và trở nên rất nóng nảy, dễ giận, và bắt đầu đánh và chửi rủa người khác. Ông thậm chí không thể nhận ra gia đình mình. Gia đình rất buồn, và cảm thấy rằng ông đã đến lúc cuối đời rồi.

Gia đình rất buồn khổ. Một học viên biết được tình trạng của họ, và đi đến nhà ông lão vào ngày 26 tháng 12. Cho dù người học viên không biết ông, ông lão hình như biết được rằng người học viên có thể giúp đỡ mình. Ông cố gắng để ngồi dậy trên chiếc xe lăn của mình, và cố bắt tay với người học viên. Hành động của ông làm cả gia đình ngạc nhiên.

Người học viên làm sáng tỏ sự thật và giải thích sự vĩ đại của Pháp Luân Công cho họ. Sau đó, người đó bảo ông niệm, “Pháp Luân Đại Pháp Hảo,” và “Chân-Thiện-Nhẫn Hảo.” Người học viên cũng đưa cho họ một đĩa DVD Nghệ thuật Thần Vận.

Sau năm mới, người học viên cho ông nghe bài nhạc Phổ Độ và Tế Thế (nhạc Pháp Luân Công). Người đàn ông lớn tuổi nói rằng ông cảm thấy thoải mái trong khi nghe nhạc. Vì ông không sáng suốt lắm, vợ và các con ông đều dạy cho ông và nhắc nhở ông thành tâm niệm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo,”và “Chân Thiện Nhẫn hảo.”

Hai tuần lễ sau, tình trạng của ông đã tiến triển rõ ràng. Gia đình ông rất vui mừng và cám ơn nhiều lần người học viên. Người học viên nói với họ nên cám ơn Sư Phụ từ bi, vì đó thật sự là Sư Phụ đã cứu họ.

Người học viên đi viếng thăm người đàn ông lớn tuổi lần thứ ba, và mang đến loạt bài giảng “Giảng Pháp tại Đại Liên”. Anh ta giải thích rằng Pháp Luân Đại Pháp là để cứu người. Vì họ chứng kiến sự mầu nhiệm của Đại Pháp và cảm thấy được sự từ bi của Sư Phụ, người đàn ông, vợ ông và người con gái lớn của họ đều quyết định tập luyện Pháp Luân Công.

Qua ngày thứ hai, họ bắt đầu nghe băng thâu “Giảng Pháp tại Đại Liên”, mỗi ngày một bài. Sau này, người học viên viếng thăm nhà họ nhiều lần để chỉ cho họ cách tập năm bài công pháp như thế nào.

Vào tháng Giêng 2010, ngay trước năm Tết Nguyên Đán, ông lão đã bỏ ống thông  tiểu, tạm biệt chiếc xe lăng và tự bước đi một mình. Mỗi khi vợ ông và con gái ông chuẩn bị tập công, ông đến nơi sớm, chờ họ để bắt đầu. Nghe theo tiếng nhạc, ông cố hết sức để tập công. Ông thậm chí nói rằng ông sẽ giúp đỡ vợ mình làm những công việc nhà sau một vài ngày.

Nghe được rằng tôi sẽ viết xuống câu chuyện của ông, ông ta liên tục nhắc tôi nói cám ơn Sư Phụ đã từ bi cứu ông. Vợ ông và con gái ông cũng rất hãnh diện trở thành các học viên. Họ nói rằng họ sẽ nói với mọi người về Pháp Luân Công, và họ cũng cám ơn Sư phụ.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/3/14/115331.html
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/3/1/219038.html
Đăng ngày 16-03-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share