[MINH HUỆ 08-02-2010] Tôi tên là Vương Đồng Tú, sống ở thành phố Hành Dương, tỉnh Hồ Nam. Gia đình tôi gồm 4 người sống bằng nghề may quần áo.
Ba năm trước đây, một phụ nữ khoảng 50 tuổi, họ Tân vào cửa hàng chúng tôi. Bà đã cho chồng tôi và tôi mỗi người một thẻ đặc biệt. Bà nói với chúng tôi: “Tôi là học viên Pháp Luân Công, xin hãy đọc kỹ các dòng chữ trên thẻ nhé, nó sẽ đem đến cho anh chị rất nhiều phúc lành”. Chúng tôi nhận thẻ và xem các chữ tiếng Trung “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Nửa tin nửa ngờ, chúng tôi cất thẻ vào ngăn kéo. Kể từ đó ba năm đã trôi qua.

Rồi một ngày vào tháng 01 năm 2010, một điều kỳ diệu đã xảy đến với tôi, làm tôi nhận ra phép mầu của Pháp Luân Đại Pháp và sự từ bi, vĩ đại của Sư Phụ Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã thay đổi từ chỉ tin một nửa đến tin hoàn toàn vào Pháp Luân Công. Thế giới quan của tôi đã thay đổi.

Vào ngày hôm đó, tôi bận rộn làm việc như thường lệ. Đột nhiên tôi cảm thấy không được khỏe, chóng mặt và ngã xuống đất. Tại thời điểm đó, tôi cảm thấy rằng tôi đã rời khỏi thân xác. Tôi đã trôi nổi và hướng về phía biển. Có một trạm kiểm soát trên bờ biển. Tất tả mọi người đến đó phải đăng ký để đi qua. Sau khi đăng ký, một số bị ném xuống biển và một số được đưa tới bờ biển bên kia. Rất đáng sợ khi nhìn biển với con sóng dữ dội. Nhiều người đã bị ngã xuống biển, khóc và kêu gào. Khi tôi đến trạm kiểm soát, một người khổng lồ dừng tôi lại và nói: “Tại sao bà ở đây?” Tôi chưa kịp nói một lời nào, thì người khổng lồ nói “Quay lại!

Với câu nói đó, tôi tỉnh dậy như thể tôi đã có một giấc mơ. Tôi nhận thấy rằng tôi đang nằm trên giường ở bệnh viện Hsiang-Ya ở Trường Sa, bệnh viện đầu não của tỉnh Hồ Nam. Tôi nhận ra những gì đã xảy ra. Tôi bị đột quỵ vào buổi sáng và té ngã. Ngay lập tức chồng tôi đưa tôi đến bệnh viện huyện Khải Đông, nhưng bác sỹ ở đó không thể cứu tôi. Sau đó anh đã chuyển tôi đên bệnh viện First Affiliated của trường đai học Nam Hoa ở thành phố Hành Dương. Các bác sỹ ở đó cũng không thể cứu sống tôi. Chồng tôi đã phủ nhận niềm tin rằng tôi không thể được cứu và đã quyết định đưa tôi đên bệnh viện Hsiang-Ya ở Changsha. Trước khi chồng tôi rời đi, anh đã nhớ đến thẻ kỳ diệu mà học viên Pháp Luân Công đã cho chúng tôi cách đây 3 năm. Anh muốn thử nó, nhưng anh đã không có cái thẻ trên mình. Để cứu tôi, anh đã quay về nhà ở huyện Qidong từ thành phố Hành Dương. Sau đó anh ta lấy thẻ ra và đọc đi đọc lại “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” trên đường đến bệnh viện Hsiang-Ya.

Khi anh ấy đến bệnh viện Hsiang-Ya, bác sỹ trong ca trực đã nói với anh: “Nó rất nghiêm trọng. Chúng tôi cần làm phẫu thuật để mở sọ não của cô ấy ngay lập tức, nhưng cơ hội sống sót là rất thấp”. Chồng tôi đã cầu xin bác sỹ “Chúng tôi có Sư Phụ Lý bảo vệ chúng tôi. Cô ấy có thể được cứu.” Sau khi các bác sỹ thảo luận về trường hợp của tôi, họ đã quyết định trích máu xung quanh não của tôi thay vì thực hiện ca mổ. Sau vài giờ, tôi đã tỉnh lại. Thậm chí đến các bác sỹ không thể tin điều đó. Một vài ngày sau, tôi đã hoàn toàn bình phục. Bây giờ tôi có thể làm việc trở lại như bình thường.

Thực ra, tôi đã chết rồi. Đó là Sư Phụ Pháp Luân Công đã cứu sống tôi, kéo tôi từ địa ngục trở lại. Tôi đã không tu luyện Pháp Luân Công, hay không biết Sư Phụ Pháp Luân Công trước đó. Tôi chỉ thấy bà Tân đã cho chúng tôi cái thẻ đặc biệt. Tôi thấy một người cao lớn mỉm cười với tôi trong giấc mơ. Có lẽ ông là Sư Phụ Pháp Luân Công. Tôi muốn thét to “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo! Sư Phụ Pháp Luân Đại Pháp hảo!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/2/8/217765.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/2/24/114904.html
Đăng ngày 03-3-2010; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share