Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-08-2019] Trong cuộc bức hại tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trong hơn 20 năm qua, cảnh sát đã được sử dụng như một công cụ để tiến hành bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, các học viên vẫn mở rộng lòng từ bi để giúp cảnh sát có cơ hội minh bạch chân tướng về Đại Pháp, giúp họ lựa chọn điều đúng đắn và có tương lai tốt đẹp.

Dưới đây là câu chuyện về một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã buông bỏ tâm sợ hãi và oán hận, và đã từ bi giảng chân tướng cho cảnh sát ở địa phương của cô.

Cảm nhận lòng tốt của cảnh sát, tôi cảm thấy thương cảm cho họ

Chồng tôi, một học viên Pháp Luân Đại Pháp, đã bị bắt cách đây bảy, tám năm. Bởi vì tôi cũng tu luyện Đại Pháp, nên thời gian đó tôi cũng bị cảnh sát truy lùng. Sau ba ngày học Pháp tăng cường, tôi đã bình tâm trở lại và quyết định đến đồn cảnh sát để yêu cầu họ thả chồng tôi.

Khi tôi đến đồn cảnh sát và xưng danh với họ, đồn trưởng và các nhân viên cảnh sát đều cảm thấy sốc. Họ không ngờ rằng tôi đã chủ động đến đó một mình. Họ đã cho tôi xem lệnh bắt giữ tôi. Tuy nhiên, tôi đã bình tĩnh giảng chân tướng cho họ về Đại Pháp và nói với họ về cuộc bức hại mà gia đình tôi đã phải chịu đựng trong những năm qua. Trong lúc tôi giảng chân tướng, đôi khi đồn trưởng đồn cảnh sát hét vào mặt tôi, nhưng cũng có lúc ông ta trầm tư suy nghĩ. Tôi nhận thấy trong nội tâm của ông vẫn còn có thiện niệm.

Sau đó, ông ta hỏi tôi: “Chúng tôi có thể đến nhà chị khám xét được chứ?” Tôi nói họ có thể đến. Trong khoảng thời gian chồng tôi bị bắt, cảnh sát đã ba lần đến nhà tôi để lục soát, nhưng họ không thể bước vào nhà. Vì vậy, lần này đồn trưởng rất hài lòng với câu trả lời của tôi và nói: “Chị đã chuyển hết đồ đi rồi phải không?” Tôi không trả lời.

Sau đó, hai nhân viên cảnh sát đã theo tôi về nhà và nhìn xung quanh một vòng. Họ nói: “Lần này chúng tôi không muốn khám xét nhà chị”, rồi rời đi. Tôi vô cùng cảm tạ Sư tôn vì đã bảo hộ cho tôi.

Một đêm, tôi đang phát chính niệm vào giữa đêm thì nước mắt bỗng chảy dài trên khuôn mặt. Tôi khóc không phải vì chồng tôi bị giam giữ, mà là vì tôi thấy những nhân viên cảnh sát kia vẫn còn tồn tại thiện niệm trong tâm. Trong quá trình giải cứu chồng, tôi đã gặp nhiều cảnh sát. Các chiến dịch phỉ báng Đại Pháp của ĐCSTQ đã tẩy não họ. Tuy là những người tiến hành cuộc bức hại nhưng trong tâm họ vẫn còn sự cảm thương đối với các đệ tử Đại Pháp. Tôi thấy thương cảm cho họ và cũng lo lắng cho tương lai của họ.

Sau hơn 30 ngày bị bắt giữ, cuối cùng chồng của tôi đã được thả.

Hướng nội tìm và thay đổi hành vi để cứu một nhân viên cảnh sát

Bốn năm trước, chồng tôi lại bị giam giữ một lần nữa vì đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, kẻ đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Cảnh sát đã bắt chồng tôi và lục soát nhà của chúng tôi. Tôi đã từ chối hợp tác với họ trong suốt cuộc đột kích ấy. Viên cảnh sát mà sau này chịu trách nhiệm về trường hợp của chồng tôi đã nói nhiều điều bất kính đối với Đại Pháp, vì vậy tôi cảm thấy rất chán ghét ông ta.

Sau đó, tôi nghe nói rằng nhân viên cảnh sát này đã tự bỏ ra 200 tệ để nộp trợ cấp trong trại tạm giam cho chồng tôi. Tôi muốn trả lại tiền cho ông ta nên đã đến gặp ông ở đồn cảnh sát.

Ông ta quay đầu lại và không nhìn tôi. Tôi chào ông và nói: “Mặc dù ông đã bắt sai một người tốt như chồng của tôi, nhưng ông đã dùng tiền của mình để đóng trợ cấp cho anh ấy. Vì vậy tôi muốn đến cảm ơn ông và trả lại ông số tiền đó.”

Ông ta lúng túng nói: “Ồ, trả lại tiền.” Lúc này, trông ông có vẻ thư giãn hơn. Sau đó, ông nói: “Cô hãy mở điện thoại của mình nếu có ai gọi điện đến bảo lãnh cho chồng của cô. Cô vẫn làm sách và in thông tin về Pháp Luân Đại Pháp trên tiền giấy, và đã tiêu hết số tiền của mình vào việc đó rồi phải không?”

Chắc hẳn là trong lúc lục soát nhà của tôi, ông đã nhìn thấy chỗ bìa sách mà tôi làm và một sấp tiền lẻ có thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Nhà của tôi khá trống trải nhưng rất sạch sẽ. Ông ấy hẳn đã nhận thấy rằng cuộc sống của chúng tôi khá đơn giản.

Tôi rời khỏi đồn cảnh sát và bắt đầu khóc. Tôi không thể nào ngăn những giọt nước mắt của mình lại. Phải, tôi đã tưởng rằng ông ấy là tà ác. Nhưng tất cả là vì chúng tôi đã làm không tốt, và cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của chúng tôi và khiến những cảnh sát này – những người tử tế – phạm phải tội ác. Tôi vẫn chưa làm được gì nhiều để giúp họ! Tôi tự hỏi làm thế nào tôi mới có thể cứu được họ.

Sau đó, tôi đã gửi cho viên cảnh sát đó một tin nhắn dài và hy vọng rằng ông có thể hiểu chúng tôi hơn. Tôi vẫn nhớ rõ nội dung một câu trong tin nhắn đó: “Mặc dù tôi rất hy vọng cha của con tôi có thể sớm về nhà, nhưng tôi chỉ có một yêu cầu duy nhất là ông ấy được thả vô điều kiện. Bởi vì đức tin không phải là tội ác; đúng hơn, đó là quyền của công dân. Kiện Giang cũng là một quyền hợp pháp của công dân.” Sau đó khoảng 30 ngày, chồng tôi đã trở về nhà.

Lòng từ bi đã xóa tan kế hoạch bức hại của họ

Cách đây hai năm, tôi nhận được một cú điện thoại của cảnh sát. Lúc ấy, tôi đang làm việc nên đã không trả lời họ. Nhưng tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ đến đồn cảnh sát vào tôi hôm đó để giảng chân tướng cho họ.

Tối hôm đó, chồng, con tôi, và tôi đã đến đồn cảnh sát. Chúng tôi nói chuyện với một nhân viên cảnh sát trong khoảng ba tiếng đồng hồ. Khoảng 10 giờ tối, con tôi đã ngủ thiếp đi, sau đó chúng tôi quyết định về nhà. Nhưng tôi cảm thấy người cảnh sát ấy dường như đang chờ đợi một điều gì đó và không muốn chúng tôi đi. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn rời đi, và anh ta đã theo chúng tôi ra đến tận cổng.

Ngày hôm sau, tôi được hàng xóm kể lại rằng nhiều cảnh sát đã lảng vảng ở tầng dưới tòa nhà chung cư của chúng tôi trong nhiều ngày. Họ có ý định bắt giữ chồng tôi. Tôi nhớ lại, tối hôm trước tôi đã thắc mắc tại sao nhiều cảnh sát như vậy, kể cả đồn trưởng đồn cảnh sát, vẫn còn làm việc. Người cảnh sát nói chuyện với chúng tôi hôm ấy chắc hẳn là đang đợi lệnh bắt chúng tôi.

Vì vậy tối hôm sau, chúng tôi đã quay lại đồn cảnh sát để giảng chân tướng cho nhân viên cảnh sát đó bằng lòng từ bi. Chúng tôi không nghĩ gì đến nguy hiểm mà chúng tôi có thể đối mặt. Thay vào đó, chúng tôi đã thực sự xuất phát từ sự vô tư vô ngã. Lòng từ bi ấy đã hóa giải những nỗ lực muốn bức hại của họ.

Chủ động tiếp xúc với cảnh sát

Năm ngoái, tôi đã tặng một cảnh sát cuốn sách Mục đích cuối cùng của chủ nghĩa Cộng sản. Anh ta rất sợ hãi. Chồng tôi đã bình tĩnh nói với anh: “Quyển sách này là tôi tặng cho cá nhân anh”, tôi nói thêm: “Rất nhiều quan chức đều đang tìm kiếm quyển sách này.” Tháng trước, tôi xem một đoạn phim về các sinh viên trường đại học Thanh Hoa tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thực sự rất cảm động và đã khóc. Tôi nghĩ, lần sau gặp cảnh sát này tôi sẽ đưa đĩa DVD đó cho anh ta. Ngày hôm sau, anh ta gọi điện cho tôi và yêu cầu gặp trực tiếp tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy lo sợ, nhưng sau đó tôi nhớ rằng chẳng phải tôi muốn đưa đĩa DVD cho anh ta ư, và chẳng phải đây chính là cơ hội để tôi gặp anh ta sao. Tôi đã dành một chút thời gian để học Pháp, sau đó tâm sợ hãi và suy nghĩ bảo vệ bản thân của tôi đã biến mất.

Tôi tự nhủ: “Mình phải nắm bắt mọi cơ hội để giúp những cảnh sát này.” Vì vậy, tôi đã đến gặp anh ta. Lần này, anh ta đã nhận món quà của tôi, và cả những nhân viên mới của Cư ủy cũng đã nhận quà.

Sau nhiều năm như vậy, tôi mới ngộ được hàm nghĩa trong bài thơ của Sư phụ:

“Đại Pháp chân tướng hộ hộ truyền

Chúng sinh đắc cứu tâm tiệm minh

Cảnh dân thanh tỉnh thị bất lạn” (Kiến Thiện, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

“Chân tướng của Đại Pháp truyền tới từng nhà

Chúng sinh được cứu thì tâm dần dần sáng tỏ

Cảnh sát và nhân dân mà thanh tỉnh thì không bị vướng tầm nhìn nữa” (Thấy cái Thiện, Hồng Ngâm III)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/22/391772.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/17/180360.html

Đăng ngày 26-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share