Bài viết của một phóng viên báo Minh Huệ ở Khu Tự trị Nội Mông Cổ, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-11-2019] Một người phụ nữ Nội Mông Cổ đã buộc phải bỏ trốn từ tháng 3 năm 2019 để tránh khỏi bị bỏ tù vì đức tin của bà vào Pháp Luân Công, một môn tu luyện hiện vẫn đang bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại từ năm 1999.

Bà Miêu Xuân Liên bị cảnh sát bắt giữ vào tháng 6 năm 2017 nhưng đã được thả vào ngày 8 tháng 8 năm 2017 vì bị tăng huyết áp. Bà bị Viện Kiểm sát Tích Minh truy tố vào tháng 9 năm 2018 và đã ra toà vào ngày 24 tháng 10 năm 2018 và 21 tháng 2 năm 2019.

Ngày 29 tháng 3 năm 2019, bà Miêu nhận được một thông báo của toà án là phải có mặt ở toà sau bốn ngày để nghe phán quyết cuối cùng. Từ đó, bà đã chạy trốn và hiện bị công an truy nã.

Bà Miêu kể lại cuộc bức hại mà bà đã phải chịu đựng.

Bị giam giữ phi pháp trong trại tạm giam Tích Minh

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 9 năm 1998. Trước đó, tôi bị bệnh tim, các vấn đề phụ khoa, túi mật bị viêm và viêm khớp dạng thấp. Sau vài ngày tu luyện, tất cả triệu chứng đã biến mất.

Từ ngày 25 tháng 4 năm 1999, tôi đã bị công an sách nhiễu và theo dõi. Họ lục soát nhà tôi và tịch thu những sách Pháp Luân Công vào tháng 5 năm 1999. Tôi đã bị bắt và bị đưa đến trại tạm giam trong bảy ngày, nơi mà một vài học viên lớn tuổi cũng đang bị giam.

Sau khi chúng tôi được thả, tôi nói với họ rằng, vì chúng tôi không thể thỉnh nguyện lên Bắc Kinh, chúng tôi có thể viết thư gửi cho trưởng đồn công an. Chúng tôi đã viết những lá thư gửi cho ông ấy kể về việc Pháp Luân Công dạy con người làm người tốt như thế nào và Pháp Luân Công chỉ có lợi mà không có hại cho xã hội.

Bị tra tấn trong Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Hô Hoà Hạo Đặc

Tháng 10 năm 1999, tôi lại bị bắt và bị đưa đến trại tạm giam. Nhà tôi cũng lại bị lục soát. Tôi bị đưa đến một trại lao động cưỡng bức trong ba năm. Vài tháng sau, họ đã chuyển tôi và hai học viên khác đến Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Hô Hoà Hạo Đặc.

Lính canh trại lao động đã ép chúng tôi phải xem những chương trình công kích Pháp Luân Công cả ngày.

Chúng tôi không có tự do. Mỗi học viên bị giám sát bởi một tù nhân do đội trưởng chỉ định. Chúng tôi không được nói chuyện với các học viên khác hay đi vào nhà vệ sinh khi cần thiết. Chúng tôi bị vắt kiệt sức lao động trong nhiều giờ, chỉ còn lại bốn đến năm tiếng để ngủ mỗi ngày.

Những học viên từ chối tẩy não hoặc từ chối từ bỏ đức tin sẽ bị tra tấn tàn bạo. Họ bị đánh đập, sốc điện, còng tay vào cửa, bị cấm ngủ và bỏ đói.

Cuộc bức hại đang diễn ra

Công an liên tục sách nhiễu tôi sau khi tôi được thả. Tôi đã nói với họ sự thật về Pháp Luân Công mỗi khi họ đến và hối thúc họ đừng tham gia vào cuộc bức hại vì lợi ích của chính họ.

Năm 2008, vợ chồng tôi được trao một dự án xây dựng ở một thành phố cách xa nhà chúng tôi hơn 60 dặm. Thậm chí công an còn theo chúng tôi đến đó. Họ cố giữ lại những khoản tiền thanh toán của nhà thầu cho chúng tôi. Nhưng cuối cùng họ phải trả lại tiền sau khi chồng tôi, không phải là học viên, nói lý với họ.

Năm 2013, tôi lại bị bắt vì phân phát tài liệu về Pháp Luân Công. Lần này, tôi bị giam hai tuần trong trại tạm giam địa phương. Công an đã tịch thu tất cả sách Pháp Luân Công của tôi và một bức ảnh của Sư phụ Lý.

Lần bắt giữ gần đây nhất

Tháng 6 năm 2017, công an lại lục soát nhà tôi khi tôi không có nhà. Tôi quyết định trở về nhà để nói chuyện với họ.

Ba người đã xuất hiện ngay khi tôi quay về. Họ đưa tôi vào một xe công an. Một người đè tôi xuống sàn như một tội phạm và lấy điện thoại di động của tôi.

Họ đưa tôi đến tầng hầm của một toà nhà, nơi có nhiều công an chửi mắng tôi và muốn biết tôi đã lấy máy tính, máy in và tài liệu ở đâu. Thay vì trả lời câu hỏi của họ, tôi đã giảng chân tướng cho họ về Pháp Luân Công.

Họ trói tôi vào một cái ghế và lăng mạ tôi để không cho tôi ngủ. Sau nửa đêm, họ cởi trói và để tôi ngủ trên một thảm cỏ trên nền đất.

Ngày hôm sau, nhiều công an nói họ sẽ để tôi đi. Họ đã lừa tôi ký vào một biên bản.

Sau đó họ đưa tôi đến một bệnh viện để kiểm tra. Chỉ sau đó tôi mới nhận ra rằng họ không có ý định thả tôi.

Trong bệnh viện, tôi bị phát hiện polyp túi mật và cao huyết áp. Bất chấp tình trạng sức khoẻ của tôi, công an vẫn buộc trại tạm giam phải nhận tôi.

Vào ngày thứ ba trong trại tạm giam, tôi bị một nữ lính canh đánh đập, tát vào mặt và đá. Tôi đã tuyệt thực để phản đối và bị bức thực tàn bạo trong bệnh viện.

Huyết áp của tôi tăng vọt lên hơn 200/80. Bệnh viện đã tiêm cho tôi nhằm làm hạ huyết áp nhưng không có tác dụng.

Để tránh chịu trách nhiệm pháp lý, trại tạm giam đã bảo gia đình đưa tôi về. Tôi được bảo lãnh vào ngày 8 tháng 8 năm 2017 sau khi gia đình tôi bị ép phải âm thầm trả cho công an 5.000 tệ.

Các học viên khác và tôi đã gửi thư về Pháp Luân Công cho sở công an, viện kiểm sát trong suốt năm sau. Sau đó công an đã trả lại 5.000 tệ mà họ đã tống tiền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/1/395287.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/3/180940.html

Đăng ngày 21-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share