Bài viết được thuật lại bởi ba học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-06-2019] Đồng tu A (bí danh) năm nay 76 tuổi và đã nghỉ hưu. Mẹ của bà ấy 96 tuổi nhưng trông chỉ như 80 tuổi và rất khoẻ mạnh. Cả hai đều bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước năm 1999. Chồng của đồng tu A bị liệt từ thắt lưng xuống ba năm trước, và ông ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ba tháng sau đó. Câu chuyện sau đây của ba người họ sẽ minh chứng Đại Pháp thần kỳ và tuyệt vời đến thế nào.

Đồng tu A: bị một chiếc xe hơi đâm

Một chiếc xe hơi đã đâm vào tôi khi tôi đang phân phát tài liệu giảng chân tướng Đại Pháp vào buổi tối ngày 8 tháng 3 năm 2019. Tôi bị bất tỉnh một lúc. Tôi được đặt nằm ở ghế sau chiếc xe và nhận thấy giày và kẹp tóc của mình đã biến mất. Tôi cảm thấy mình không có vấn đề gì nên đã nói với người lái xe rằng tôi muốn ra ngoài. Hai hành khách đã ra khỏi chiếc xe và tìm thấy giày của tôi.

Người lái xe hỏi tôi có muốn tới bệnh viện kiểm tra không. Tôi trả lời rằng tôi ổn và tôi muốn ra khỏi xe. Anh ấy hỏi tôi có tỉnh táo không, và tôi trả lời rằng tôi rất tỉnh táo.

Người tài xế muốn bồi thường cho tôi một ít tiền vì đã đâm vào tôi, nhưng tôi không nhận. Tôi nói với anh ấy rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không lợi dụng anh ấy. Tôi bảo anh ấy hãy nhớ hai câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Anh ấy nói rằng sẽ ghi nhớ và cảm thấy may mắn vì đã gặp tôi.

Khi tôi trở về nhà sau khi phát tờ rơi Đại Pháp, tôi cảm thấy mệt mỏi và buồn nôn. Tôi không thể ăn được gì, vì thế tôi đã đi luyện công. Ngày hôm sau, lưng của tôi bị đau nhức, chân tôi thì bị sưng phồng, có vài cục u trên đầu, và tôi có thể thấy vài chỗ bị trầy xước trên bàn chân mình. Tôi không thể ho vì nó rất đau. Tôi bị mất kiểm soát bàng quang và thậm chí không thể ra khỏi giường. Vì thế tôi đã luyện công và thiền định trên giường của mình và học Pháp. Các đồng tu đã tới để hỗ trợ tôi. Ba ngày sau, tôi đã có thể ra khỏi giường. Con trai tôi tới thăm tôi và hỏi tại sao tôi lại để người lái xe đi và không tới bệnh viện. Tôi nói với cháu rằng, bởi vì tôi tu luyện Đại Pháp, tôi sẽ ổn, vì Sư phụ đang trông nom tôi. Sau gần 10 ngày, tôi đã có thể làm việc nhà và nấu ăn.

Mẹ của đồng tu A: Học Pháp tinh tấn

Trước năm 1999, tôi bị huyết áp cao, bệnh động mạch vành, hen suyễn và các vấn đề sức khoẻ khác. Tôi đã hồi phục hoàn toàn sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Tôi chưa bao giờ tới trường, vì thế tôi không biết chữ. Tôi nghe băng ghi âm các bài giảng của Sư phụ Lý hoặc nghe các học viên khác đọc Chuyển Pháp Luân trong nhóm học Pháp. Ba năm trước, tôi đã đọc một bài chia sẻ trên tuần báo Minh Huệ kể rằng một học viên 80 tuổi đột nhiên có thể đọc các bài giảng. Tôi tự nhủ: “Nếu người khác có thể đọc, vì sao tôi không thể chứ?” Tôi quyết tâm học cách đọc chữ và tự học Pháp. Tôi lắng nghe và học theo khi con gái tôi đọc lớn các bài giảng, và tôi sẽ hỏi cháu mỗi khi tôi thấy một chữ cái nào đó mà tôi không nhận ra.

Tôi đã không nhận ra hai từ “liễu ám” trong bài giảng của Sư phụ: “Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn”. (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Khi con trai cả tới thăm tôi, tôi hỏi cháu làm sao để nhớ được hai từ này. Cháu bảo tôi hãy nhìn vào cây liễu bên ngoài nhà chúng tôi để nhớ những từ này nếu tôi lại quên nghĩa của chúng. Hiện tại, tôi luôn nhớ hai từ này.

Sau khi tôi bắt đầu học Pháp, Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ. Tôi cố gắng ghi nhớ các từ, và chúng nhanh chóng in sâu trong tâm trí tôi. Giờ tôi đã có thể tự đọc Chuyển Pháp Luân, và chỉ còn vài từ là tôi không thể nhận ra. Đôi lúc tôi có thể đọc ba bài giảng mỗi ngày, và tôi có thể ghi nhớ một vài đoạn Pháp cùng lúc.

Tôi luyện công và đọc Chuyển Pháp Luân mỗi ngày, bởi vậy Sư phụ đã triển hiện cho tôi thấy uy lực của Đại Pháp. Khi đến giờ thức dậy để luyện công, tôi có thể nghe thấy tiếng ho bên ngoài cửa, hoặc một giọng nói bảo tôi thức dậy theo tiếng địa phương của mình. Thỉnh thoảng, tôi cảm thấy như có ai đó gõ nhẹ vào chân mình. Khi những việc này xảy ra, tôi thức dậy và nhìn vào đồng hồ – đã tới giờ luyện công rồi.

Bởi vì tuổi tác cao, gia đình tôi lo lắng cho sức khoẻ của tôi. Tuy nhiên, tôi rất khoẻ mạnh vì tôi tu luyện Đại Pháp. Có một lần, tôi gặp phải vấn đề về hô hấp, và không thể ăn được. Con trai tôi muốn đưa tôi đến bệnh viện. Tôi bảo cháu rằng tôi không đi đâu cả, tôi chỉ cần học Pháp, luyện công, và Sư phụ sẽ giúp tôi. Tôi cầu xin Sư phụ: “Con cần phải khoẻ mạnh và có thể ăn trở lại. Con chỉ nghe theo an bài của Ngài”.

Sau một lúc, tôi cảm thấy khoẻ hơn và đề nghị gia đình nấu một chút mỳ cho tôi ăn. Tôi nhanh chóng ăn chúng và cảm thấy tốt hơn nhiều. Khi bạn bè và họ hàng tới thăm tôi, tôi kể với họ về những điều thần kỳ xảy ra với tôi từ khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Họ đều ngạc nhiên bởi những gì tôi nói. Tôi nói với con trai mình: “Mẹ sẽ chỉ tu luyện Đại Pháp và nghe theo Sư phụ. Mẹ sẽ không đi đâu cả. Mẹ phải tu luyện Đại Pháp”. Con trai lớn của tôi hiện giờ đã 71 tuổi và đã bắt đầu học Pháp bởi những thay đổi mà cháu thấy ở tôi.

Chồng của đồng tu A: Tu luyện mang lại những thay đổi tích cực

Tôi đã nghe nói về Đại Pháp trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999 và những lợi ích của môn tu luyện mang lại. Tôi giúp vợ mình phân phát các tờ rơi Đại Pháp sau khi cuộc bức hại bắt đầu. Thậm chí tôi còn đọc Chuyển Pháp Luân vào giờ giải lao sau khi làm việc, nhưng tôi chưa thực sự muốn tu luyện. Khoảng ba tháng trước, một học viên địa phương đã đưa tôi cuốn Chuyển Pháp Luân và bảo tôi hãy đọc lần nữa. Tôi nhìn thấy một ngọn đuốc đang cháy sáng ở đầu mỗi trang. Tôi nhanh chóng nhìn vào Tuần báo Minh Huệ, nhưng tôi không nhìn thấy ngọn đuốc nào cả. Tôi nghĩ: “Việc này thật thần kỳ. Tôi muốn học pháp môn này”.

Từ khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi đã khoẻ mạnh hơn và có thể tự chăm sóc bản thân. Trước đây, tôi bị liệt từ phần thắt lưng trở xuống. Mẹ vợ tôi sống cùng với chúng tôi, và tôi từng thường xuyên tranh giành nhà vệ sinh. Tôi đã không còn tranh giành nhà vệ sinh nữa và đã loại bỏ dần chấp trước vào được-mất. Tôi đã từng kiếm tiền bằng việc bán than. Hiện tại, các khách hàng cũ của tôi vẫn yêu cầu tôi giao than cho họ, nhưng tôi không kiếm lợi từ họ nữa. Chắc chắn tôi không thể làm được như vậy nếu tôi không tu luyện Đại Pháp.

Vợ tôi từng nói với tôi rằng Đại Pháp thật là tốt, nhưng tôi chưa từng biết tại sao. Hiện tại, tôi cảm thấy tu luyện Đại Pháp đã thực sự cải biến tâm tính tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/19/388639.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/21/179988.html

Đăng ngày 06-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share