[MINH HUỆ 17-01-2010]
Sự việc sau đây xảy ra cách đây vài năm. Với sự giúp đỡ của các bạn đồng tu, bây giờ tôi có thể báo cáo nó lại với mạng lưới Minh Huệ tiếng Hán. Lúc bấy giờ tôi sống tại một nông trại, và vào mùa Đông năm 2006, tôi đi giảng chân tướng về Pháp Luân Công trên đường phố. Tôi bị một thanh niên khoảng 20 tuổi chặn lại, hỏi tôi giờ. Sau khi nói với anh ta, tôi bỗng nghĩ rằng tôi phải nói với anh ta về Pháp Luân Công. Bất ngờ, anh ta túm lấy cánh tay tôi, và tự xưng là một cảnh sát viên mật thám được gửi đến để bắt các học viên Pháp Luân Công. Khi tôi cố giải thích Pháp Luân Công với anh ta, anh ta không nghe. Thay vào đó, anh ta muốn mang tôi đến sở cảnh sát. Anh ta gọi đến sở cảnh sát bằng điện thoại cầm tay, nhưng không gọi được. Sau đó anh ta cố ép tôi đi đến một trạm điện thoại công cộng, nhưng tôi từ chối hợp tác.
Tôi bắt đầu phát chính niệm và cầu Sư phụ giúp. Tôi nói với Sư phụ, “Con không thể bị viên chức này bắt, vì công việc của con là cứu độ chúng sinh và mục đích của con là trở về nhà.” Trong khi kéo cánh tay tôi, anh ta vẫy tay gọi những chiếc xe chính phủ đang đi ngang qua đó giúp anh ta. Nó khiến tôi có một ý nghĩ là tôi cũng phải kêu lên cầu cứu với dân chúng. Một chiếc xe ba bánh chạy đến và tôi kêu lên cầu cứu. Người lái xe dừng lại và hỏi tôi có việc gì. Tôi nói với ông ấy là tôi đang nói với người thanh niên này, “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo. Vì an toàn cho chính mình, hãy thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó.” Nhưng bây giờ, tôi nói, người thanh niên này muốn bắt tôi. Người lái xe lập tức kêu người thanh niên thả tôi ra, nhưng anh ta nói với người lái xe mình là một cảnh sát viên. Hơn nữa, anh ta nói rõ rằng nếu người lái xe giúp tôi, anh ta cũng có thể bắt luôn họ. Người lái xe hỏi tôi có liên hệ gì với người thanh niên này không, và tôi trả lời, “Không.”
Lúc bấy giờ, nhiều người qua đường vây quanh chúng tôi. Với một giọng lớn tiếng, tôi nói, “Tôi bảo người bạn này hãy đi theo các nguyên lý Chân Thiện Nhẫn, nhưng anh ta muốn bắt tôi vì tôi nói như vậy. Anh ta kéo cánh tay áo tôi mạnh đến nỗi nó đã bị rách.” Tôi nói với người anh ta, “Này anh bạn, nếu cha mẹ bạn muốn bạn làm người tốt và bảo bạn đi theo Chân Thiện Nhẫn, bạn có muốn bắt họ không? Tôi có điều gì sai khi khuyên bạn làm một người tốt?”
Đến lúc này, tôi quay mặt về phía dân chúng và nói, “Tôi không làm điều gì sai. Tôi bảo anh ta làm người tốt. Nói cho tôi biết tôi đã làm sai điều gì” Họ trả lời,”Chân Thiện Nhẫn là tư tưởng chân chính để đi theo. Người phụ nữ này không làm điều gì sai. Tại sao anh lại kéo bà ấy mạnh đến nỗi làm rách áo của bà? Phải chăng vậy là làm điều xấu trên đường phố?”
Lúc bấy giờ có hơn mười người vây quanh người viên chức. Một trong số họ giữ lấy cánh tay anh ta, trong khi những người khác cố làm cho anh ta thả cánh tay tôi ra, nói rằng, “Một người trẻ như anh không nên làm như vậy.” Sau khi họ kéo được tôi ra khỏi tay anh ta, họ nói với tôi, “Bà hãy về nhà đi. Đừng để ý đến anh ta nữa.” Sau đó tôi có thể đi về nhà.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/1/17/216407.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/1/26/114149.html
Đăng ngày 02-01-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.