[MINH HUỆ 19-12-2009]

Người cảnh sát biết được sự thật

Vào một ngày mùa hè năm 2006, khoảng hai mươi học viên Pháp Luân Đại Pháp đã họp mặt ở nhà một học viên để thảo luận về vấn đề tu luyện và chứng thực Pháp.

Một tuần sau, tôi đã tình cờ gặp lại một người bạn cùng lớp ngày xưa của tôi, người mà là một cảnh sát. Anh ấy nói với tôi về một sự việc mà đã xảy ra ở sở cảnh sát của anh trong lúc mà chúng tôi đang có buổi họp mặt đó. Vào khoảng 3 giờ chiều vào ngày mà các học viên Pháp Luân Công họp mặt, một người dân trong làng đã gọi điện đến sở cảnh sát và thông báo rằng có khoảng 20 học viên Pháp Luân Công đang hội họp và nói cảnh sát nên sớm tới đó để bắt giữ các học viên này.

Người cảnh sát đó nói, “Đồn trưởng là người tình cờ trả lời điện thoại. Ông ấy đã trả lời rằng chúng tôi sẽ đến ngay, trong khi thực tế là trong vài năm qua, chúng tôi chưa hề làm phiền các học viên Pháp Luân Công. Chúng tôi nắm khá rõ các học viên Pháp Luân Công đang làm gì trong một vài ngôi làng ở trong vùng. Hầu như không ai quan tâm tới các hoạt động của họ. Người mà thông báo về việc này đã từng nghe qua trên TV rằng Pháp Luân Công là xấu, họ đã chấp nhận và hiểu vấn đề một cách mù quáng. Nửa giờ sau, người này lại gọi lại một lần nữa. Tất cả cảnh sát trong văn phòng đều nói rằng người này chỉ thích gây rắc rối. Do vậy, hãy trả đũa cho hành động xấu của anh ta bằng cách không làm gì cả. Tôi nói ‘Chúng ta muốn có một vận mệnh tốt đẹp.’ Mọi người phá lên cười đùa một lúc và không ai để ý tới người đàn ông kia.”

Sau khi kết thúc câu chuyện người bạn cùng lớp của tôi đã hỏi, “Như vậy, chúng tôi liệu có được tính là những cảnh sát mà đã biết được chân tướng không? Có phải chúng tôi đang bảo vệ các học viên Đại Pháp không? Chúng tôi có phải là những người tốt không?” Tôi nói “Phải, phải, người anh em, anh sẽ thấy mọi cảnh sát trong sở của anh mà biết được chân tướng đều sẽ có vận mệnh tốt đẹp.” Anh ta nói “Tôi coi những lời của một học viên Đại Pháp như anh là một điềm tốt. Dù sao, chúng tôi sẽ không làm bất cứ điều gì mà có thể vi phạm đến thiên đàng và lẽ phải. Anh có biết vì sao không? Chúng tôi cảm thấy rằng các học viên Pháp Luân Công thật là phi thường; chúng tôi ngưỡng mộ các anh từ trong tâm. Các anh không giống những người khác; các anh có tầm nhìn cao hơn. Thực sự, tôi nói những điều này từ trong tâm và không phải là chúng tôi đang cố gắng nịnh các bạn.”

Tôi vui mừng rằng họ đã lựa chọn vị trí tốt đẹp cho sinh mệnh của họ. Đức hạnh của họ sẽ mang lại những phần thưởng xứng đáng.

Bảo vệ an ninh chấp nhận tiền giảng chân tướng

Ngày hôm kia, tôi đi mua sắm ở siêu thị lớn nhất trong vùng của chúng tôi; hàng hóa của tôi trị giá 130 đồng. Tôi lấy từ trong ví của mình 13 tờ tiền mệnh giá 10 đồng có ghi những thông điệp giảng chân tướng, và đưa chúng cho người thủ quỹ. Người thủ quỹ ngay lập tức nhìn thấy những dòng viết trên những đồng tiền và nói với một thủ quỹ khác “ Chúng đều là tiền mà có dấu của Pháp Luân Công.” Cô ta ngập ngừng và không thể quyết định có lấy chúng hay không. Cuối cùng, cô ấy chuyển tiền qua cho hai bảo vệ an ninh ngồi đằng sau quầy thu tiền. Các bảo vệ này đang nghịch điện thoại di động, họ đã cầm các đồng tiền, xem chúng cẩn thận và nói  “Hãy lấy chúng.” Người thủ quỹ ngay lập tức đưa cho tôi một hóa đơn.

Ngày nay, có rất nhiều các tờ tiền có ghi các thông điệp giảng chân tướng. Các chú thích trên các tờ tiền bao gồm: “Trời sẽ diệt ĐCSTQ”; “Thoái Đảng để cứu sinh mệnh của bạn”; “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”; “Toàn thế giới sẽ đưa Giang Trạch Dân ra tòa,” và nhiều loại cụm từ và các bài bài thơ khác. Thông qua việc đọc Cửu Bình và suy nghĩ về những kinh nghiệm sống của ông bà, bè bạn, và hàng xóm của họ, ngày càng nhiều người đã nhận ra bản chất tà ma của ĐCSTQ và ủng hộ Đại Pháp.

Một thư ký ngân hàng nói “Anh có thể tiêu chúng… Anh không cần phải đổi chúng.”

Sáng nay, tôi đến ngân hàng. Một người lấy ra một vài tờ tiền mệnh giá một đồng và ba đồng. Trên tất cả các tờ tiền đều có ghi những dòng như là “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”; “Trời sẽ diệt ĐCSTQ”; “Thoái Đảng để cứu sinh mệnh của bạn” v.v.. Anh ta nói những đồng tiền này đều có chữ trên đó và những người khác đã đưa chúng cho anh khi giao dịch. Anh ta sợ rằng anh ta có thể không tiêu chúng được, và anh ta muốn đổi chúng với các tờ tiền không có ghi chữ. Người nhân viên ngân hàng nói“Anh có thể tiêu chúng… anh không cần phải đổi chúng.” Tuy nhiên anh này vẫn khăng khăng đòi đổi tiền và nhắc lại yêu cầu của anh ta rất nhiều lần. Người nhân viên ngân hàng trả lời, “Anh có thể tiêu chúng bởi vì tôi đã nói vậy. Anh không tin tôi à? Hãy đi tiêu chúng!” Người đó vẫn không tin người thư ký. Cuối cùng người nhân viên ngân hàng nói “Thế thì để tôi tiêu chúng; Tôi sẽ đổi tiền của anh với tiền của tôi mà không bị ghi chữ.” Người nhân viên ngân hàng đổi lấy các đồng tiền có ghi chữ và nhét chúng vào túi của anh ấy. Người nhân viên ngân hàng phàn nàn  “Ngày nay, có rất nhiều các tờ tiền mà có các từ Pháp Luân Công ghi trên đó; chúng được lưu hành mà không có vấn đề gì, chỉ có anh là có vấn đề với chúng.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/12/19/214681.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/12/30/113461.html
Đăng ngày: 05-01-2010, bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share