Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 28-04-2019] Sáng ngày 20 tháng 1 năm 2019, tôi đang đi xe đạp điện thì bị ô tô đâm và bị thương ở lưng.

Người tài xế hỏi xem tôi có sao không. Mặc dù đau đớn không thể đi nổi, tôi trả lời anh ấy: “Tôi không sao. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi được Sư phụ Lý Hồng Chí bảo hộ. Tôi sẽ không đòi tiền bồi thường của anh – Tôi chỉ nhờ anh đưa tôi về nhà.”

Người tài xế muốn gọi cho con trai tôi; nhưng tôi bảo anh ấy đừng gọi.

“Anh không nên gọi cho con trai tôi. Chúng sẽ không để anh đi nếu biết tôi bị đâm.”

Tôi nói với anh ấy chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp và giúp anh thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Người tài xế đã cảm ơn tôi, nhưng tôi nói Sư phụ của tôi mới là người mà anh nên cảm ơn.

Người tài xế nhờ một người khác đi xe đạp của tôi về nhà. Tôi đã giảng chân tướng cho người đó và cũng giúp anh ấy thoái đảng. Người tài xế đề nghị đưa tôi 1000 tệ để sửa xe. Sau khi tôi từ chối, anh ấy dúi 500 tệ vào túi tôi rồi đi. Tôi đã phó xuất số tiền đó cho điểm sản xuất tài liệu tại địa phương vào ngày hôm sau.

Sự hồi phục kỳ diệu trong quá khứ

Cháu trai và cháu gái của tôi đều đang là sinh viên đại học, chúng muốn tôi tới bệnh viện kiểm tra để xem có bị tổn thương đến xương hay không, tránh gây ra tàn phế sau này. Ông thông gia của tôi là một bác sĩ, ông cũng khuyên tôi nên đi khám tổng quát. Con trai tôi trách người tài xế đã không đưa tôi tới bệnh viện.

Tôi cảm ơn vì họ đã rất quan tâm tới tôi. Tôi cũng chia sẻ với họ một câu chuyện. Tôi kể rằng cách đây một vài năm tôi cũng gặp một tai nạn ô tô. Tôi bị đâm rất mạnh và bị gãy xương bả vai, xương trước ngực và phần lưng trên. Xương sườn gãy đè vào bên phổi trái khiến tôi đau đớn khó thở. Mặc dù tình trạng rất nghiêm trọng, tôi vẫn học Pháp và luyện công tại nhà. 7 ngày sau, tôi đã hoàn toàn hồi phục, và thậm chí còn có thể tự lái xe.

Khi các đồng nghiệp của con dâu tôi tới thăm, họ đã rất kinh ngạc bởi sự kỳ diệu của Đại Pháp.

“Nếu mẹ tới bệnh viện, liệu mẹ có thể khỏi nhanh như vậy không? Có lẽ mẹ vẫn còn chưa được cắt chỉ.”

Tôi nói thêm: “Nếu lần này mẹ tới bệnh viện, các bác sĩ sẽ dùng những thiết bị y tế đắt tiền và làm những xét nghiệm không cần thiết cho mẹ. Mẹ có thể phải phẫu thuật, bị tiêm, truyền dịch, và nằm trên giường bệnh tại bệnh viện. Nếu phẫu thuật không đem lại kết quả tốt, mẹ có thể còn bị liệt. Hơn nữa, việc này sẽ tiêu tốn hàng chục ngàn tệ.”

“Tết Nguyên đán sắp tới rồi, cả gia đình người tài xế và gia đình chúng ta sẽ không có được những ngày lễ vui vẻ nếu mẹ tới bệnh viện. Mẹ là người tu luyện Đại Pháp và cần phải cân nhắc cho người khác trước. Mẹ không muốn gây rắc rối cho các con và tạo thành gánh nặng cho người tài xế. Sư phụ và Đại Pháp sẽ chăm sóc cho mẹ. Mẹ sẽ khỏe lại.”

Uy lực chữa bệnh của Đại Pháp

Sau khi được người tài xế đưa về nhà, gần như cứ 2 tiếng một lần tôi lại đi tiểu ra máu. Tình trạng này diễn ra trong khoảng 7 đến 8 ngày. Tới ngày thứ 8, tôi bắt đầu đi đại tiện và thải ra hỗn hợp máu, mủ, và chất nhầy.

Vết thương của tôi rất nặng. Cơ và dây chằng hai bên hông của tôi bị tổn thương nặng. Các đốt xương cột sống của tôi bị vỡ hoặc bị lệch. Mỗi khi cử động, tôi cảm thấy đau như dao cắt.

Tôi phát chính niệm mạnh mẽ với niệm đầu: “Phủ định triệt để mọi an bài của cựu thế lực. Nếu ta có thiếu sót trong tu luyện, Sư phụ sẽ coi sóc ta và Đại Pháp sẽ chính lại ta. Cựu thế lực các ngươi không có quyền an bài tu luyện của ta.”

Ngày hôm sau, tôi bắt đầu học Pháp, luyện công, và nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Từ ngày thứ tư, tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân hai ngày một lần, và luyện năm bài công pháp mỗi ngày.

Khi luyện công, tôi đã trải qua cơn đau đớn đến gần như ngất đi. Tôi nhăn nhó và không ngừng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi cũng nhẩm thuộc “Khổ kỳ tâm chí” trong Hồng Ngâm và “Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành” (Chuyển Pháp Luân).

Tôi cảm thấy thoải mái hơn khi niệm những chữ này. Tôi biết Sư phụ đang chịu đựng đau đớn thay tôi.

Một đồng tu đã tới thăm tôi vào đêm giao thừa ngày 4 tháng 2. Cô ấy đề xuất tôi luyện công hai lần một ngày. Trong tâm tôi nghĩ luyện một lần đã đủ đau đớn lắm rồi. Nếu luyện hai lần một ngày sẽ đau đớn không tưởng tượng nổi.

Khi học Pháp vào ngày đầu năm mới, tôi đột nhiên nhận ra Sư phụ đã mượn lời của học viên kia để nhắc nhở tôi rằng luyện công là cách tốt nhất để cải biến bản thể. Chịu đựng thống khổ có thể giúp tôi tiêu nghiệp.

Từ ngày 6 tháng 2, tôi bắt đầu luyện công hai lần mỗi ngày. Sức khỏe của tôi đã cải thiện đáng kể qua từng ngày. Tôi không còn cần đến gậy hay dựa vào tường để hỗ trợ việc đi lại. Bây giờ tôi có thể đi lại bình thường.

Tới ngày 10 tháng 2, tôi đã có thể leo cầu thang lên tầng 5 để tham gia nhóm học Pháp. Đại Pháp thật thần kỳ, Đại Pháp quả thật có lực hồi thiên.

Trong quá trình hồi phục này, các đồng tu cũng đã giúp tôi phát chính niệm. Họ cùng tôi học Pháp và chia sẻ thể ngộ về Pháp với tôi. Sự hỗ trợ của họ giúp cho tôi tăng cường chính niệm và đã vượt qua khảo nghiệm.

Giảng chân tướng

Nhiều họ hàng và bạn bè đã tới thăm tôi trong dịp năm mới. Tôi đã nói với họ về chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp và giúp họ hiểu Đại Pháp tốt như thế nào.

Bốn học viên đã tới nhà giúp tôi phát chính niệm vào ngày 1 tháng 2. Có hai cảnh sát đột nhiên xuất hiện và gõ cửa nhà tôi. Sau khi để họ vào từ cửa khác, tôi đã kể cho họ nghe về vụ tai nạn của tôi. Họ rất ngạc nhiên bởi sự từ bi của tôi đối với người tài xế và bày tỏ thái độ khâm phục với các đệ tử Đại Pháp.

Họ nói: “Nếu biết bà bị tai nạn, chúng tôi đã mang quà cho bà.”

Tôi trả lời: “Cảm ơn các anh nhiều. Tôi hy vọng các anh có thể chia sẻ lại suy nghĩ với cấp trên, để họ biết các học viên Đại Pháp đều là người tốt và không bức hại chúng tôi nữa.”

Hai cảnh sát mỉm cười ra về.

Vài ngày sau, tôi nói chuyện với người cảnh sát trưởng về vụ tai nạn giao thông. Ông ấy nói: “Ngày nay người ta còn cố tình đâm vào ô tô của ai đó rồi đòi tiền chủ xe. Anh tài xế đó thật may mắn khi gặp được người tốt như bà.”

Tôi đã nhân cơ hội này để giảng chân tướng rõ hơn cho ông ấy, và bảo ông ấy hay đối xử tử tế với các học viên Đại Pháp.

“Tôi biết bà đang làm điều này vì muốn tốt cho tôi. Cảm ơn bà.” Ông ấy bắt tay tôi trước khi rời đi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/28/大法确有回天力-384426.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/15/178087.html

Đăng ngày 29-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share