Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 06-04-2019] Tôi may mắn đắc Pháp từ tháng 9 năm 2008. Tôi muốn chia sẻ một số trải nghiệm kỳ diệu của tôi trong hơn 10 năm tu luyện vừa qua.

Mưa ngừng rơi và đột nhiên tìm lại được xe máy

Tôi cùng hai học viên khác đi tới vùng nông thôn để phát tài liệu giảng chân tướng. Trên đường đi, trời bắt đầu đổ mưa. Chúng tôi không có ô, cũng không tìm được chỗ trú. Khi hai đồng tu hỏi nên làm gì, tôi đã nói với họ vì chúng ta đang đi cứu người, chúng ta nên cầu xin Sư phụ giúp ngừng cơn mưa.

Họ bán tín bán nghi cười và hỏi lại: “Thật không?” Tôi bảo họ hãy tĩnh tâm xuống và cùng tôi phát chính niệm, cầu xin Sư phụ giúp. Sau vài phút, thực sự mưa đã ngừng rơi. Họ đã rất ngạc nhiên!

Một buổi tối, tôi lái xe máy tới một khu dân cư lớn để phân phát sách Cửu Bình. Sau khi xong việc, tôi quay trở lại nơi để xe. Tôi nghĩ rằng chỉ mất 10 phút để đi tới đó, nhưng sau gần 1 giờ tôi vẫn không tìm thấy.

Tôi đột nhiên tỉnh ngộ, sao mình không xin Sư phụ giúp. Tôi đứng bên lề đường và niệm: “Sư phụ, đệ tử không tìm thấy xe máy. Xin hãy chỉ cho con nên đi đường nào.” Rồi tôi tiếp tục đi. Quả thực, có gì đó xuất hiện phía trước. Tôi tới gần hơn và nhìn thấy xe của mình!

Hai chú chó giúp chúng tôi phát tài liệu giảng chân tướng

Tôi và bà Lưu đi phát tài liệu giảng chân tướng ở một khu dân cư trong thành phố. Khi chúng tôi đến ngôi nhà cuối cùng của dãy phố, người chủ nhà đang bận gọi điện thoại. Chúng tôi quyết định bỏ qua và đi tới con phố khác.

Đột nhiên, một chú chó đen chạy ra khỏi nhà và khiến bà Lưu hoảng sợ bỏ chạy. Tôi đứng ở giữa đường, cố gắng chặn nó lại. Chú chó chạy về phía tôi và tỏ ra rất thân thiện. Nó đặt hai chân trước lên ngực tôi và cố liếm mặt tôi.

Tôi chợt nhận ra có lý do khiến chú chó có thái độ chào đón như vậy. Tôi chỉ vào nó và nói: “Mi có thể tới chào bà ấy không? Đừng dọa bà ấy nữa nhé.” Nó theo mệnh lệnh của tôi và đến chào bà Lưu.

Sau đó, tôi nhanh chóng gọi nó lại: “Ta chưa có cơ hội để lại tờ rơi ở nhà của mi. Mi có thể mang tài liệu đến cho chủ không? Ta hy vọng rằng chủ của mi biết được chân tướng và được cứu.”

Tôi gập một tờ rơi rồi đưa cho con chó. Nó nhìn tôi rồi sủa, như muốn nói điều gì đó. Tôi cúi xuống vỗ nhẹ lên đầu nó và nói: “Mi còn có một nhiệm vụ. Khi nào thấy các học viên đi phát tài liệu, hãy giúp họ nhé. Giờ hãy về nhà đi.”

Khi chú chó chạy về nhà, nó cứ liên tục ngoảnh lại nhìn chúng tôi. Điều đó khiến tôi thật sự xúc động.

Một buổi tối, tôi đi phát tờ rơi ở một khu dân cư cao cấp. Mỗi ngôi nhà ở đây đều có sân sau với tường bao quanh và được trang bị cửa an ninh. Có một khu gồm ba ngôi nhà có tường và một cửa an ninh. Do đó tôi đã để ba túi tài liệu vào giữa các thanh chắn của cửa an ninh. Bất chợt, một bóng đen xuất hiện trước mặt tôi từ phía trong cửa. Dưới ánh trăng, tôi có thể trông thấy nó là một con chó đen lớn. Nó liếm tay tôi và vẫy đuôi.

Tôi hiểu ra cũng tương tự như trải nghiệm lần trước với chú chó, nên tôi nói với nó: “Những tài liệu này có thể cứu người. Vì ta không thể tự vào trong, mi có thể giúp ta mang đến từng nhà không?” Chú chó ngoạm một túi tài liệu và thả nó trước cửa một ngôi nhà. Nó làm như vậy cho hai ngôi nhà còn lại rồi quay trở lại và vẫy đuôi nhìn tôi qua cánh cửa an ninh. Tôi đưa tay qua cánh cửa vỗ nhẹ lên đầu nó.

Thoát thân một cách thần kỳ nhờ sự bảo hộ của Sư phụ

Tôi lên kế hoạch đến một khu dân cư trong thành phố để phân phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp. Khu này có tường cao bao quanh và camera giám sát. Buổi sáng, tôi cầu xin Sư phụ: “Con muốn tới khu vực này để phát tài liệu, gồm cả sách cửu bình. Xin hãy giúp con thanh trừ những nhân tố tà ác ở khu vực đó. Nếu có gì bất bình thường, xin Sư phụ hãy điểm hóa cho con.”

Sau bữa trưa, tôi đi đến một khu đất trống và học các bài giảng Pháp. Khi tôi chuẩn bị phát chính niệm, tôi nghe thấy một con chim bay phía trên, nó xả uế đúng vào người tôi. Tôi nhận thấy đó là điểm hóa rằng sẽ có nguy hiểm phía trước. Tôi nhanh chóng trở về nhà.

Ở nhà, tôi nói với Sư phụ: “Cảm tạ Sư phụ đã điểm hóa cho con. Dù vậy, chúng sinh vẫn đang chờ được cứu. Nên nếu có thể, con vẫn muốn làm theo kế hoạch cũ. Xin Sư phụ hãy bảo hộ cho con. Xin giúp con được an toàn. Nếu con bị chặn ở cửa chính, xin Sư phụ hãy ngăn các nhân viên bảo vệ.” Sau đó tôi phát chính niệm thêm một lần nữa.

Tôi đi tới khu dân cư vào buổi chiều. Khi qua cửa ra vào, tôi nhìn thấy một nhân viên an ninh. Tôi đi theo cánh trái tới tòa nhà cuối cùng. Sau đó tôi vào trong tòa nhà và đi lên tầng cao nhất. Từ đây tôi bắt đầu đi xuống, phát các cuốn sách giảng chân tướng cho từng căn hộ.

Khi tới tầng 5, tôi đang định treo túi nhựa ở nắm đấm cửa thì nó đột nhiên mở ra, và tôi đối mặt với một người đàn ông lớn tuổi. Ông ấy nhìn tôi khó chịu và hỏi có gì trong túi. Tôi trả lời với một nụ cười rằng tôi ở đây để mang đến điều may mắn.

Ông ấy nhìn tôi khinh thường và gầm gừ: “May mắn gì? Bồ Tát ban cho à?”

Tôi trả lời: “Cái này là của Phật gia. Nếu đọc nó ông sẽ hiểu những gì tôi muốn nói. Thần Phật sẽ bảo hộ ông được bình an.”

Ông ấy nói sẽ đọc sau, rồi rời đi, tôi cũng theo ông ấy đi xuống nhà.

Khi tôi chuẩn bị rời khỏi khu dân cư, tôi nhìn thấy một người phụ nữ hơn 30 tuổi đứng gần cổng ra vào. Cô ấy đang nói chuyện với nhân viên an ninh, họ nói rằng đang tìm một ông lão mặc áo khoác với một chiếc túi du lịch trên vai. Người phụ nữ nói đã bố trí hai bảo vệ ở cửa.

Sau khi nhận ra rằng họ đang nói về tôi, tôi nhanh chóng đặt túi ở một nơi an toàn, sau đó lộn ngược áo khoác. Tôi liên tục phát chính niệm và cầu Sư phụ bảo hộ. Khi đi qua hai người bảo vệ, tôi vờ như không biết chuyện gì. Họ nhìn tôi không chút nghi ngờ và tiếp tục nói chuyện.

Tôi thả lỏng khi đi ra cửa chính. Lúc tôi chuẩn bị tiến tới cánh cửa, một bảo vệ đứng trước phòng an ninh nói tôi dừng lại, trong khi một người khác hô lên. “Đứng lại!” Nhưng họ không thể cử động được.

Tôi không nhìn họ và vẫn tiếp tục bước đi cho tới khi ra khỏi cửa. Sau đó tôi đi vào con phố nhỏ bên cạnh. Mặc dù cách 10m, tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng họ hô lớn: “Đứng lại!” nhưng không ai ra khỏi cửa. Tôi nhanh chóng rời khỏi khu vực đó.

Về tới nhà, tôi thắp hương trước Pháp tượng của Sư phụ và cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ. Tôi nhìn thấy Sư phụ đang mỉm cười với tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/6/救众生中的故事-384802.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/15/178076.html

Đăng ngày 28-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share