Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-08-2019] Khi bà Vương, một học viên Pháp Luân Đại Pháp, được thả khỏi trại giam vào mùa đông năm 2001, con gái của bà, cô Kiệt (bí danh), đã đến đón bà ở trại tạm giam. Do đường trơn trượt, chiếc taxi cô thuê bị lật mấy vòng khi đi qua một cây cầu. Cô lập tức được đưa đến một bệnh viện.

Bà Vương đến bệnh viện. Khi nhìn thấy cô con gái của mình bị thương nặng, bà rất đau lòng. Khi đó, cô Kiệt mới hơn 20 tuổi, cao khoảng 1,7 mét, nặng 77kg, và đang mang thai gần bốn tháng. Cô vẫn tỉnh táo nhưng không thể cử động được thân bên dưới. Đốt sống cổ thứ hai của cô bị lồi lên, đốt sống thứ ba bị gãy, cô bị phù não nghiêm trọng. Bệnh viện dự đoán tình huống xấu. Họ đề nghị bỏ thai nhi và cố gắng cứu người mẹ. Bà Vương thúc giục họ cứu cả hai.

Đau đớn mà cô Kiệt phải chịu đựng không gì có thể diễn tả nổi, mỗi phút đều khó mà chịu đựng được. Cô đã khóc mãi không thôi. Bà Vương bảo con gái hãy tin tưởng Sư phụ và chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể cứu được cô. Cô Kiệt từng chứng kiến mẹ mình hồi phục khỏi đủ mọi bệnh tật và cô cũng tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Cô bảo với mẹ rằng cô sẽ nghe bà, và muốn học các bài giảng Pháp cùng bà.

Bà Vương yêu cầu cho con gái mình chuyển qua phòng đơn. Sau khi chuyển phòng, bà bắt đầu đọc Pháp cho cô Kiệt nghe. Cô Kiệt đau đến nỗi không thể ngủ được. Nhưng bất cứ khi nào mẹ cô đọc các bài giảng Pháp, cô Kiệt lại cảm thấy nhẹ nhõm và có thể thiếp đi được một lúc.

Bệnh viện muốn tiêm thuốc vào tĩnh mạch cho cô Kiệt vì não cô đang bị phù, và dự định khoan hai lỗ trên hộp sọ để bảo vệ phần cổ của cô. Nhờ nghe các bài giảng Pháp cả ngày, cô Kiệt bắt đầu cử động lại được, đầu tiên là mấy khớp tay, ngày hôm sau đến các khớp khác.

Đến ngày thứ ba, trong lúc nửa mê nửa tỉnh, cô Kiệt bị kéo xuống cổng địa ngục. Tiểu quỷ nhìn vào một cuốn sổ dày cộp và tìm ra tên của cô. Nhưng người phụ trách nói rằng họ không thể để cô bước vào địa ngục được vì cô đã đọc Chuyển Pháp Luân. Đó là sự thực, vì trước đây cô Kiệt từng học các sách của Pháp Luân Đại Pháp.

Cô Kiệt đã kể cho mẹ của cô nghe về giấc mơ. Cả hai đều cảm thấy được khích lệ rất nhiều. Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp cao thâm, đó là thiên Pháp. Ai đọc sách đều sẽ có phúc phận. Địa ngục không dám nhận người đó.

Đến ngày thứ tư, cô Kiệt bảo với mẹ mình rằng cô sẽ sớm bình phục. Cô đã mơ thấy một nhóm bác sĩ đến chữa trị cho cô, họ đã xếp lại xương cho cô trong khi cô đang ngủ. Bà Vương biết điều đó có ý nghĩa gì: Sư phụ đang giúp cô Kiệt!

Trong vòng bảy ngày sau đó, Sư phụ đã giúp nối lại phần xương cho cô, người ta có thể nghe được âm thanh răng rắc ngay cả trong chiều không gian này. Bà Vương vô cùng xúc động. Sau đó toàn thân cô Kiệt có thể cử động lại được. Mọi người đều kinh ngạc!

Cô Kiệt đã xuất viện sau 40 ngày. Cô vẫn còn một số triệu chứng và cần giúp đỡ. Cô Kiệt tiếp tục học Pháp và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Cô đã dần dần hồi phục.

Tháng 4 năm 2002, cô đã hạ sinh một bé trai khoẻ mạnh. Cả nhà cô đều kinh ngạc và vô cùng biết ơn vì Sư phụ đã cứu mạng sống của hai mẹ con.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/7/391149.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/20/178976.html

Đăng ngày 02-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share