Một học viên ở tỉnh Hà Bắc

[MINH HUỆ 08-01-2010] Có bốn học viên trong nhóm học của chúng tôi, tôi là lớn tuổi nhất. Trong một thời gian dài, ba ngày một tuần, chúng tôi học Pháp với nhau và đi ra ngoài để nói cho mọi người sự thật về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Chúng tôi lái xe khi chúng tôi ra ngoài giảng rõ sự thật, và nói với bất cứ ai chúng tôi gặp, đặc biệt là những người trong những xe tải lớn và đã đi bôn ba một đường dài. Hầu hết mọi người đều chấp nhận lời nói của chúng tôi và nhắc nhở chúng tôi cẩn thận để không bị bắt bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Một lần, chúng tôi đi qua nhiều người đang đào một cái rãnh lớn để làm một con kênh. Chúng tôi lại gần họ và đưa cho họ các tài liệu giảng rõ sự thật khác nhau, và bảo họ về việc thoái khỏi ĐCSTQ. Sau đó chúng tôi nghe ai đó từ đầu con rãnh la lên, “Các bạn đang làm gì vậy? Đừng đưa cho họ tất cả. Giữ một ít cho chúng tôi!” Thật khó để đến đầu con rãnh để giao tài liệu. Một số nhân công hạ thấp xẻng của họ xuống để chúng tôi đặt tài liệu lên đó, nhưng không có cách nào để chúng ở đó. Sau đó ai đó đã quăng một cái túi và nói, “Để tài liệu vào cái túi và quăng nó lên. Tôi sẽ phát chúng cho mọi người dùm các bạn.” Tôi vẫn xúc động khi tôi nghĩ lại về ngày đó.

Chúng tôi đã gặp nhiều người mà không biết sự thực về cuộc bức hại. Vài người trong số họ từ chối nói chuyện với chúng tôi, một số không tin vào những gì chúng tôi hay ĐCSTQ nói, vài người muốn ở thế trung lập và vừa không giúp đỡ vừa không chống lại Pháp Luân Công, và một số thậm chí đòi chúng tôi tiền trước khi họ nhận tài liệu của chúng tôi. Tôi không biết nói gì với những người đòi tiền chúng tôi, và vì thế tôi bỏ đi. Tôi đã không thoải mái. Khi tôi học Pháp vào ngày đó, tôi đã tìm ra câu trả lời. Lần sau tôi gặp những người như thế, tôi đã biết nói với họ thế nào khi họ đòi chúng tôi tiền, và một số thậm chí sau đó thoái khỏi ĐCSTQ.

Sau một khoảng thời gian, các đồng tu bắt đầu hỏi làm thế nào chúng tôi giảng rõ sự thật. Khi chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm với họ, vài người trong họ đã yêu cầu đến với chúng tôi khi chúng tôi ra ngoài nói với mọi người về cuộc bức hại. Cuối cùng, họ đã biết làm gì và có thể làm việc độc lập. Vài người thậm chí đã chia sẽ kinh nghiệm của họ với người khác. Điều này xảy ra nhiều lần. Bây giờ nhiều học viên trong vùng chúng tôi có thể ra ngoài và kể cho mọi người nghe sự thật về cuộc bức hại.

Các đồng tu như là những tấm gương cho chúng ta nhìn vào trong. Thỉnh thoảng chúng tôi có xung đột trong quá trình giảng rõ sự thật. Tuy nhiên, tất cả chúng tôi có thể nhìn vào trong và nhớ những gì Sư Phụ giảng, “Đối với một người tu luyện, nhìn vào trong là một Pháp bảo.” (“Giảng Pháp tại Pháp Hội Quốc tế Washington DC 2009”)

Sư Phụ luôn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học Pháp. Chúng tôi tin rằng học Pháp là cơ sở của việc có thể giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công được tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/1/8/215904.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/1/17/113968.html
Đăng ngày: 21-1-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share