Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại Thiên Tân, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-07-2019] Một cựu kỹ sư thép ở Thiên Tân đã bị bắt vào năm 2012 và sau đó bị kết án 7 năm tù vì không từ bỏ đức tin của mình vào Pháp Luân Công, một môn tu luyện bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại từ năm 1999.
Ông Hoàng Lễ Kiều và vợ là bà Cát Tú Lan
Ban đầu ông Hoàng Lễ Kiều bị giam giữ tại Nhà tù Tây Thanh rồi sau đó bị chuyển đến Nhà tù Tân Hải vào tháng 4 năm 2014 và bị giam giữ tại đó cho đến khi mãn hạn tù và được trả tự do vào ngày 6 tháng 4 năm 2019.
Vợ ông Hoàng không được phép vào thăm chồng ở tù trong suốt 5 năm. Với nỗ lực không ngừng nhằm tìm lại công lý cho chồng, cuối cùng bà Cát đã được gặp chồng vào ngày 11 tháng 1 năm 2017.
Dưới đây là những lời kể của ông Hoàng về những lần bị đánh đập nghiêm trọng ông đã phải chịu đựng trong thời gian bị cầm tù ở nhà tù Tây Thanh.
Sau khi bị biệt giam, các tù nhân đã trói tôi vào một chiếc giường với tứ chi bị kéo căng rồi buộc lại ở các góc cả ngày lẫn đêm. Khi tâm trạng họ không tốt, họ sẽ siết chặt dây để gia tăng thêm đau đớn cho tôi. Tôi có thể nghe thấy tiếng xương và cơ của mình kêu răng rắc. Tôi ngất lên ngất xuống vì đau đớn.
Các tù nhân Lưu Huy và Hàn Văn Lượng thường đánh vào đùi và bụng tôi. Đôi khi họ nghĩ rằng tay chân tôi được siết không đủ chặt nên họ dựng tôi lên và trói tôi vào một chiếc ghế kim loại. Họ dùng bàn chải đánh răng chà xát vào nách và xương sườn tôi. Tôi đau đến mức không thể thở nổi.
Vào một ngày tháng 3 năm 2013, tù nhân La Hạo bước vào phòng tôi và ra lệnh cho Tôn Kim Vĩnh tra tấn tôi. Tôn đã siết chặt tứ chi của tôi lại rồi cùng với Lý Bằng đánh vào chân và bụng tôi.
Thấy tôi vẫn còn có thể nhúc nhích người để cố tránh những cú đánh, La đã trói phần bụng dưới tôi vào giường rồi hai người lại tiếp tục đánh đập tôi. Toàn thân tôi co rút lại vì đau đớn.
Họ đánh tôi như thế trong khoảng 10 phút. Sau đó tôi nghe thấy có người nói với La rằng họ không thể đánh đập tôi như thế được nếu không tôi sẽ có thể chết. La nới lỏng cuộn băng cuốn quanh bụng tôi. Họ đánh đập tôi thêm 10 phút nữa rồi mới rời đi nghỉ.
Sau khoảng 1 tháng, La và Lý lại quay trở lại và đánh đập tôi theo cách như thế trong hơn nửa tiếng đồng hồ. Sau đó, họ treo tôi lên khung cửa sổ ở vị trí hai cổ tay từ phía sau lưng. La nói rằng khu vực này không nằm trong phạm vi camera giám sát có thể chiếu tới. Tôi ngất đi vì đau đớn tột cùng.
Minh họa cảnh tra tấn: bị treo lên ở vị trí cổ tay từ phía sau lưng
Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang nằm trên sàn. Ngay khi tôi vừa mở mắt ra, La và Tôn bắt đầu đá vào chân và bụng tôi. Tôi cảm thấy các cơ quan nội tạng của mình đang tung ra. Khi họ bắt đầu mệt, họ khiêng tôi trở lại giường và tiếp tục trói tứ chi tôi căng rộng ra bốn phía. Tôi bắt đầu nôn ra máu. Tôi bảo họ rằng tôi cảm thấy mình như sắp chết. Khi đó Tôn mới nới lỏng dây ra.
Trong một vài ngày sau đó, căn phòng tôi bị giam giữ cực kỳ im ắng. Mọi người đều lo lắng không biết liệu tôi còn sống được không. Hai tháng sau, các lính canh đưa tôi đến bệnh viện chụp CT để xác nhận rằng tôi đã hồi phục. Nhưng những tù nhân đó không bao giờ bị phạt vì đã đánh đập tôi.
Báo cáo liên quan:
https://vn.minghui.org/news/28747-mot-ky-su-42-tuoi-bi-day-vao-phong-xet-xu-tren-xe-lan.html
Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2019/7/1/389406.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/13/178869.html
Đăng ngày 30-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.