[MINH HUỆ 21 – 12 – 2009] Ngày 03 tháng 12 năm 2009, Liên minh điều tra cuộc đàn áp Pháp Luân Công (CIPFG) đã tổ chức một cuộc họp tại Nghị viện Pháp với chủ đề về cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Hai thành viên của Quốc hội, ông Francis Navarro, một bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng người Pháp, và ông Yves Chapuis, viện sĩ hàn lâm của Học viện Y học Pháp, cũng như các đại diện của Tổ chức Ân xá Quốc tế và Hội nghị Thế giới kháng nghị án tử hình đã tham dự cuộc họp. Ông David Kilgour, Canada, cựu Bộ trưởng bang Châu Á-Thái Bình Dương, và ông Ngô Bảo Chương, cựu giám đốc của ban Trung Quốc thuộc đài phát thanh quốc tế ca của Pháp cũng đã phát biểu tại cuộc họp.

2009-12-21-frseminartv--ss.jpg
Ngày 03 tháng 12 năm 2009, Liên minh điều tra cuộc đàn áp Pháp Luân Công đã tổ chức một cuộc họp tại Nghị viện Pháp với chủ đề về cuộc đàn áp Pháp Luân Công.

Chương trình truyền hình quốc tế ca Pháp (kênh 5) đã làm một bản báo cáo chi tiết về việc mổ cắp, bán nội tạng và sự tra tấn tàn bạo của chế độ cộng sản Trung Quốc và đã tiến hành một cuộc phỏng vấn với ông Ngô Bảo Chương.

Tối nay, trong buổi đưa tin trên truyền hình, chúng tôi sẽ tập trung vào các vụ bê bối đã xảy ra trong các lĩnh vực y tế và sức khỏe tại Trung Quốc. ĐCSTQ đã tham gia nhiều vụ bê bối trong lĩnh vực y tế. Chúng ta chắc vẫn còn nhớ melamine đã được đưa vào công thức cho trẻ sơ sinh và sơ suất nhiễm HIV trong y tế do truyền máu. Lần này điều mà chúng tôi muốn đề cập đến là việc buôn bán nội tạng người. Tại Trung Quốc, việc buôn bán nội tạng người với quy mô lớn đã đang diễn ra trong một thập kỷ trở lại đây. Các cơ quan chức năng mổ cắp nội tạng của tù nhân trong tù, những người bất đồng quan điểm với chính phủ và các tù nhân bị hành hình. Nhóm nạn nhân lớn nhất là các học viên Pháp Luân Công. [Mười năm trước] ĐCSTQ đã tiến hành một cuộc đàn áp tàn bạo nhằm vào các học viên Pháp Luân Công.

(Trên màn hình TV chiếu một buổi tường thuật về những hoạt động kỷ niệm 10 năm cuộc đàn áp Pháp Luân Công được tổ chức tại Paris vào ngày 20 tháng 7 năm 2009)

Một học viên Pháp Luân Công giới thiệu về ngày hôm đó cách đây mười năm, chính quyền của ĐCSTQ đã phát động một cuộc đàn áp chống lại Pháp Luân Công như thế nào. Kể từ đó các học viên Pháp Luân Công đã bị bắt và bị giam giữ trong các trại lao động, và thậm chí các bộ phận cơ thể của họ còn bị cướp mổ.
(Cảnh quay lại về buổi phát sóng trực tiếp trên kênh 5 vào ngày 03 tháng 12 năm 2009.)

Phóng viên truyền hình: Khách mời của chúng tôi hôm nay là ông Ngô Bảo Chương. Cảm ơn các bạn tham gia chương trình của chúng tôi, các bạn đã làm việc cho đài phát thanh Quốc tế ca trong nhiều năm. Chúng tôi vừa biết được rằng các phong trào Pháp Luân Công đã trở thành mục tiêu đàn áp tàn bạo của chế độ Cộng sản Trung Quốc, và biết rằng các báo cáo về nội tạng của học viên Pháp Luân Công đang bị dùng để buôn bán đã được xuất bản thành sách. Trong những năm qua các tội ác này đã được tiến hành một cách âm thầm, nhưng chưa bao giờ bị phơi bày với trong một phạm vi lớn. Điều này hoàn toàn đúng. Chế độ ĐCSTQ đã kiểm soát chặt chẽ công chúng đến mức buộc họ phải im lặng, trong khi Pháp Luân Công là nạn nhân đầu tiên của các tội ác này.

Ngô Bảo Chương: Vâng. Đây thực sự là một thảm họa do con người gây nên. Vào năm 2006 thông tin đầu tiên về việc mổ cắp nội tạng đã được phơi bày. Một phóng viên thời sự ở Trung Quốc là người đầu tiên tiết lộ tội ác này. Tại thời điểm đó, ông đã điều tra một số trường hợp về những sự việc như bệnh SARS, cúm gia cầm …, và trong suốt quá trình điều tra, ông đã tìm thấy một hiện tượng kỳ lạ. Ông thấy có một thị trường rất tích cực cấy ghép nội tạng ở Trung Quốc, nhưng điều đáng suy nghĩ là người dân Trung Quốc thường không hiến tặng nội tạng của họ. Theo truyền thống Trung Quốc, người ta tin rằng cơ thể con người do Thần tạo ra, vì vậy nó rất là thiêng liêng. Nhưng bất ngờ, số lượng nội tạng cấy ghép tăng đáng kể, và người ta có thể đặt ra các câu hỏi như: Các nội tạng này từ đâu đến? Sau từng bước từng bước điều tra, ông đã phát hiện một trại tập trung tù nhân, nơi học viên Pháp Luân Công bị giam giữ. Nội tạng của họ có thể bị mổ cắp bất cứ lúc nào và họ đã vô tình trở thành người hiến dâng nội tạng.

Phóng viên truyền hình: Đây là điều mà chúng tôi gọi là trại lao động khét tiếng. Trên thực tế, nó là một trại tập trung các tù nhân bị giam giữ. Việc tra tấn các tù nhân là thường lệ trong các trại lao động, và việc mổ cắp nội tạng tàn bạo cũng diễn ra ở đó.

Ngô Bảo Chương: Vâng, phóng viên này là người đầu tiên phơi bày sự thật. Bạn có biết tin này giống như một quả bom tại thời điểm đó, cộng đồng quốc tế đã bị sốc và trở nên tức giận. Nó cũng làm cho công chúng tại Trung Quốc lục địa tự hỏi những gì đang xảy ra trên trái đất vậy. Ngay lập tức, một số bác sĩ y khoa và bác sĩ quân đội nghỉ hưu đã bị bắt phải tham gia trong công việc bẩn thỉu này, đã bắt đầu kể về câu chuyện này.

Phóng viên truyền hình: Anh có thể kể cho chúng tôi chi tiết về điều này đã xảy ra như thế nào? Những nhà hoạt động (những người chống đối) và các học viên Pháp Luân Công đã bị giam giữ trong các trại tập trung này. Nội tạng của họ bị cướp mổ khi họ vẫn đang còn sống. Tất nhiên họ mất đi cuộc sống của họ sau khi bị lấy đi những bộ phận cơ thể. Những điều này đã xảy ra trong các bệnh viện quân đội.

Ngô Bảo Chương: Vâng, những điều này hầu hết là trong các bệnh viện quân đội, nhưng cũng có một số trường hợp trong các bệnh viện dân sự. Dù thế nào, theo thông tin được cung cấp bởi những chuyên gia y tế mà đã quyết định phơi bày sự thật, thì đó là một tội ác thực sự và được tổ chức kỹ lưỡng trong việc  mổ cắp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công. Họ có một hệ thống hoàn chỉnh. Họ có các kênh nội bộ để trao đổi và liên lạc. Điều này đã trở thành một ngành công nghiệp.

Phóng viên truyền hình: Ai sẽ được hưởng lợi từ tội ác này? Tôi có thể đặt câu hỏi này không?

Ngô Bảo Chương: Tất cả chúng ta đều biết rằng khi Cách Mạng Văn Hóa kết thúc, đặc biệt là khi bức tường Berlin bị dỡ bỏ, chế độ Bắc Kinh bắt đầu chủ trương tôn thờ tiền bạc. Vào lúc đó, Đặng Tiểu Bình đưa ra khẩu hiệu, “Làm giàu!” Nhưng khẩu hiệu như là một mệnh lệnh không có chỉ dẫn cụ thể cần hành động như thế nào. Vì vậy, vào thời điểm đó sự hiểu biết của nhân dân về khẩu hiệu là có thể dùng bất bất kỳ phương tiện nào để kiếm tiền. Một số người Trung Quốc và người nước ngoài cần phải cấy ghép nội tạng, và nó rất đắt tiền. Vì vậy, một số người có thể đã nghĩ tới những nguồn hiến tặng nội tạng khác, ngoài các tù nhân bị hành quyết. Trước đây, (tại Trung Quốc) nó thực sự đã được làm – thu hoạch nội tạng từ những tù nhân bị kết án tử hình. Nhưng khi số lượng tử tù đã không đủ để đáp ứng nhu cầu của việc cấy ghép nội tạng, họ sẽ thử những cách khác.

Phóng viên truyền hình: Điều này đang đe dọa hàng trăm ngàn người
Ngô Bảo Chương: Hàng trăm ngàn học viên Pháp Luân Công.
Phóng viên truyền hình: Ông Bảo, cảm ơn ông rất nhiều! Báo cáo này đã được xuất bản bởi hai người Canada, luật sư David Kilgour và David Matas, những người đã tiến hành một cuộc điều tra. Nội dung của báo cáo đã phơi bày vụ bê bối này. Tên của cuốn sách này là Bloody Harvest (mổ cắp đẫm máu), xuất bản bởi Nhà xuất bản Seraphine. Xin cảm ơn tất cả mọi người.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/12/21/214813.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/1/3/113575.html
Đăng ngày: 05 – 01 – 2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share