Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp mới ở bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-05-2019] Mặc dù tôi tự gọi bản thân là học viên mới, tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được bảy năm rồi. Tôi rời khỏi Trung Quốc vào năm 2012 và bắt đầu tu luyện Đại Pháp sau khi tìm thấy môn tu luyện này trên trang web Minh Huệ.

Cuộc đời trước khi tu luyện Đại Pháp

Sống ở Trung Quốc, do thụ nhận văn hoá Đảng độc hại và thuyết vô thần luận, từ khi còn bé tôi căn bản là không tin vào sự tồn tại của Thần Phật. Thậm chí, trong tâm tôi còn cười nhạo và chế giễu những người đến chùa để bái Phật. Khi đó, tôi chỉ tin vào khoa học và thuyết tiến hoá.

Nhớ lại việc đó, tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ. Dưới sự dẫn động của chủng tư tưởng đó, tôi đã tạo ra một lượng lớn ác nghiệp từ khi còn trẻ. Sức khoẻ tôi rất kém, tôi luôn cảm thấy lạnh, và tôi cũng thường xuyên phải chịu đựng chứng mất ngủ.

Khi đó, tôi cho rằng cuộc sống thật ngắn ngủi, nên tôi cần tận hưởng lạc thú trước mắt. Tôi hút thuốc, uống rượu, và tập trung mọi nỗ lực vào việc kiếm tiền và hẹn hò với các cô gái. Tôi hoàn toàn không biết cách đối xử tốt với người khác. Tâm trí tôi đã bị dẫn dắt bởi sự ích kỷ.

Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi nhận ra rằng, nhờ có sự chăm sóc từ bi của Sư phụ, tôi mới có thể sống sót sau khi rơi rớt xuống tầng thứ thấp như vậy. Chẳng hạn, hồi còn đi học, do lười học nên tôi luôn chép bài của các bạn trong các kỳ thi. Tuy nhiên, hiếm khi tôi sao chép thành công, như thể luôn có một trở lực nào đó ngăn cản tôi làm những việc xấu như vậy.

Khi bị bạn học chửi mắng, tôi thường không có khả năng nói lại. Khi bị bạn đánh, tôi thường không thể dồn lực để đánh trả, hoặc tôi sẽ bị các bạn học khác can ngăn.

Khi tôi khoảng bảy hoặc tám tuổi, tôi có một giấc mơ đáng sợ mà đến giờ tôi vẫn còn nhớ rất rõ ràng. Trong giấc mơ, tôi bị vây quanh bởi bầy xà tinh, thậm chí người thân của tôi cũng bị biến thành rắn và cố gắng làm hại tôi. Tôi thức dậy trong sợ hãi. Giờ đây, tôi nhận ra rằng đó là ma trong không gian khác đang cố gắng bức hại tôi, và chúng đã bị Sư phụ thanh lý. Tôi cũng từng bị bóng đè nhiều lần trong khi ngủ. Nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ, tà linh đã không thể làm hại tôi.

Đắc Pháp

Tôi và bạn gái tôi (hiện là vợ tôi và đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp được ba năm) cùng đi ra nước ngoài để học Đại học. Một ngày, thấy tôi trông buồn chán, cô ấy nói với tôi rằng chúng tôi có thể tự do truy cập các trang web bị kiểm duyệt tại Trung Quốc.

Từ hôm đó, tôi dành rất nhiều thời gian để truy cập vào các trang web bị chặn ở Trung Quốc. Tôi học được rất nhiều thứ chỉ trong vài ngày: Lịch sử thật sự của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và Quốc dân Đảng, cuộc kháng chiến chống Nhật, các cuộc vận động chính trị và các cuộc bức hại từ khi ĐCSTQ lên nắm quyền ở Trung Quốc, những gì xảy ra trong cuộc Đại Cách mạng Văn hoá, sự kiện Lục Tứ vào ngày 4 tháng 6 năm 1989, và nhiều điều khác.

Cuối cùng, tôi đã đọc được chân tướng của cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp trên trang web Đại Kỷ Nguyên. Toàn bộ quá trình khám phá ra chân tướng đều đã được an bài một cách chu đáo. Chỉ trong vài ngày, mọi thông tin đã khiến tâm trí tôi đảo lộn. Tôi cảm thấy mình đã bị Trung Cộng lừa dối và bị sỉ nhục.

Tôi bắt đầu suy nghĩ về mục đích chân chính của sinh mệnh, bởi vì biết được chân tướng về Đại Pháp đã khiến tôi minh bạch rằng Thần Phật thực sự tồn tại. Tôi muốn tu luyện và tìm được một con đường trở về thiên giới.

Tôi đã tìm thấy trang web Minh Huệ, sau đó là trang falundafa.org. Tôi xem các video giảng Pháp của Sư phụ tại Quảng Châu gần như liên tục từ đầu tới cuối. Pháp lý của Đại Pháp khiến tôi quên hết mọi ưu phiền và khổ não, triệt để giải trừ quan niệm vô thần luận trong tâm trí tôi. Tôi biết rằng Đại Pháp chính là điều tôi vẫn luôn tìm kiếm.

Khi còn trẻ, tôi thường thắc mắc: “Mình là ai? Mình đến từ đâu? Mình sẽ đi đâu tiếp theo?” Theo thời gian, những suy nghĩ này dần dần tan biến đi. Giờ đây tôi đã biết được đáp án, và tôi quyết tâm tu luyện tới viên mãn. Tôi cảm thấy bản thân có thể buông bỏ mọi thứ, và thậm chí muốn xuất gia tu luyện. Nhưng khi học Đại Pháp thâm sâu hơn, tôi hiểu được nguyên lý cần phải tu luyện giữa xã hội người thường.

Sư phụ giảng:

“Pháp môn này của chúng tôi, [đối với] bộ phận tu luyện này nơi người thường, yêu cầu là tu luyện tại xã hội người thường, [cần] duy trì đến mức độ tối đa sao cho giống với người thường; không để chư vị thật sự mất đi bất kể thứ gì nơi lợi ích vật chất.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Kể từ đó, tôi tu luyện trong xã hội người thường và đã trải qua nhiều quan nạn. Do ngộ tính của tôi không được tốt, tôi thường không phóng hạ được các chấp trước và các loại quan niệm người thường. Tôi vấp ngã hết lần này tới lần khác mới ngộ được một Pháp lý. Dưới sự chăm sóc và bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi vẫn đang bước đi trên con đường tu luyện của mình cho tới ngày hôm nay.

Trải nghiệm uy lực của Đại Pháp

Suốt quá trình này, bên cạnh những ma nạn, tôi cũng được trải nghiệm rất nhiều điều thần kỳ. Thiên mục của tôi luôn đóng, nhưng các giác quan của tôi không bị khoá. Lần đầu tiên tôi học các bài công pháp từ một video hướng dẫn trên mạng, mặc dù động tác của tôi không thật chuẩn xác, tôi vẫn cảm thấy hết sức rõ ràng Pháp Luân đang chuyển động và năng lượng trên hai bàn tay mình. Tôi đã rất ngạc nhiên và cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Cảm nhận này giúp tôi càng thêm kiên định với tín tâm tu luyện.

Tôi nhận ra rằng mình đã gặp được Chân Phật hạ thế độ nhân. Giờ tôi đã có Sư phụ!

Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện, một đêm sau khi nằm xuống để chuẩn bị đi ngủ, tôi liền cảm thấy mình không thể cử động. Một dòng năng lượng mạnh mẽ, ấm áp quán từ đỉnh đầu xuống thông thấu toàn thân tôi. Tôi biết Sư phụ đang tịnh hoá thân thể cho mình.

Sau khi đắc Pháp, tôi đã ngừng uống rượu và hút thuốc; chứng mất ngủ của tôi đã biến mất. Trước khi tu luyện, tay và chân của tôi luôn lạnh như băng, nhưng giờ đã khỏi. Trong quá khứ, mỗi khi thời tiết chuyển mùa, tôi thường phải uống thuốc để phòng nhiễm lạnh, ho và sốt. Nhưng bảy năm qua, tôi không cần phải uống bất cứ một viên thuốc nào. Đó hoàn toàn là nhờ vào uy lực của Đại Pháp.

Năm ngoái, khi đang rửa chiếc xe của mình, tôi đã vô cùng hạnh phúc khi tìm thấy những bông hoa Ưu Đàm mọc trên xe, loài hoa chỉ nở 3.000 năm một lần. Tôi tin rằng đây chính là sự từ bi vô lượng của Sư phụ đang khích lệ chúng tôi.

Cảm tạ ân Sư

Không lời nào có thể diễn tả được lòng cảm ân của tôi đối với sự từ bi cứu độ của Sư phụ, Ngài đã bảo hộ tôi vô số lần, và đã hoá giải mọi ác nghiệp trong đời này và các đời trước của tôi. Khi tôi không thể vượt quan, thậm chí suýt từ bỏ trong tuyệt vọng, Sư phụ đã không bỏ rơi tôi, và Ngài đã nâng tôi lên hết lần này tới lần khác. Bất cứ khi nào tôi đọc bài thơ “Sư Đồ Ân” của Sư phụ, mắt tôi đều ngấn lệ:

“Sư đồ bất giảng tình

Phật ân hóa thiên địa”. (Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)

Diễn nghĩa:

“Giữa Sư phụ và đệ tử không giảng tình [nghĩa]

[Mà là] ơn của Phật biến hóa cả trời đất”. (Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/28/387823.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/25/178206.html

Đăng ngày 26-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share