Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-02-2019] Năm 2012, tôi bị một xe ô tô đâm trên đường đi làm. Người lái xe giúp tôi đứng dậy và đưa tôi đứng dựa vào một cái cây. Cô ấy bảo tôi chờ cô ấy trong khi cô đi tìm người đưa tôi tới bệnh viện. Cô ấy rời đi, nhưng không quay trở lại. Sau đó tôi đã gọi cho cháu trai và cháu đưa tôi tới bệnh viện.

Tôi chỉ bị thương ở mặt phía bên trái. Tôi bị chảy máu, và mắt trái của tôi bị sưng tấy. Khi tôi soi gương, tôi đột nhiên bị chóng mặt.

Vết thương của tôi được lau sạch và tôi được truyền dịch. Cháu trai của tôi hỏi liệu tôi có muốn nhập viện không nhưng tôi từ chối vì tôi không bị đau chỗ nào trừ trên mặt. Cháu trai tôi sau đó đã đề nghị tôi về nhà cháu.

Cháu trai tôi và mẹ cháu đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chị dâu tôi không ngạc nhiên khi trông thấy tôi. Chị cười nói với tôi: “Em tới đây để đắc Pháp”. Chị bảo tôi niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi đã làm như chị bảo.

Tôi không dám soi gương, do đó cháu trai tôi đã kiểm tra mặt cho tôi, và mỗi lần cháu đều nói: “Trông khá hơn rồi!”

Một ngày, chị dâu tôi hỏi: “Em muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng chị không?” Tôi đồng ý không chút do dự. Tôi bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân và luyện công hàng ngày cùng chị. Mặt tôi phục hồi nhanh chóng và tôi không có bất kỳ vết sẹo nào.

Sau đó tôi mang theo một cuốn Chuyển Pháp Luân về nhà. Tuy nhiên, tôi đã không đọc được nhiều, do đó chị dâu tôi đã lấy lại sách. Khi tôi tới thăm chị lần nữa, tôi lại lấy sách về nhà bởi vì tôi cảm thấy an tâm khi có nó.

Sau khi lấy cuốn sách qua lại vài lần, chị dâu tôi hỏi: “Em thực sự muốn tu luyện không? Nếu muốn, chị em mình hãy cùng nhau học.” Kể từ đó, tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân và các bài kinh văn của Sư phụ cùng chị.

Trong thời gian đó, chị dâu tôi và tôi chỉ tập trung vào việc học Pháp và luyện công. Anh trai tôi cũng giúp tôi sửa lỗi phát âm. Tôi đắm chìm trong Đại Pháp và dần dần thay đổi bản thân. Tôi trở nên khỏe mạnh và tính cách tôi cũng trở nên cởi mở và vui vẻ hơn.

Một năm trôi qua nhanh chóng. Sau đó, cháu gái của chị dâu tôi ra đời, và chị trở nên rất bận rộn. Tôi dừng tới nhà chị để học Pháp, do đó chị giúp tôi tham gia một nhóm học Pháp ở địa phương. Sau đó tôi bước vào môi trường tu luyện theo chỉnh thể nhóm, nơi đặt nền tảng vững chắc cho tôi có thể ngộ sâu sắc hơn về các Pháp lý.

Khi tôi tham dự tiệc kỷ niệm 40 năm ngày tốt nghiệp cấp 3, các bạn cùng lớp tất cả đều ngạc nhiên thấy rằng trông tôi trẻ trung và khỏe mạnh hơn. Họ cũng nói rằng tôi dường như tích cực, hạnh phúc và hòa đồng hơn. Một số nhận xét: “Bạn không giống như khi còn học ở trường cấp 3! Bạn từng làm một người lạnh lùng. Bạn cũng suốt ngày ốm. Bạn đã uống thuốc gì mà thay đổi nhiều đến vậy? Bạn đã hoàn toàn là một người khác!”

Tôi cười nói: “Bây giờ mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nó đã cho mình một cuộc đời mới.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/22/383066.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/12/176126.html

Đăng ngày 24-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share