Bài viết của Pháp Duyên, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-05-2019] Tôi bắt đầu làm việc cho một mỏ dầu khi mới 16 tuổi. Một năm sau, tôi bị tai nạn và cuối cùng bị ngộ độc Hydro Sulfat gây tổn thương não. Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã được chữa khỏi và có thể nói chuyện với mọi người về vẻ đẹp của Đại Pháp và cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên.

Sống trong tình trạng thiểu năng trí tuệ

Đầu tiên, tôi được đưa đến một trạm y tế sau khi được chẩn đoán tổn thương não và chỉ được đền bù khoảng 5kg trứng mỗi tháng. Vào thời điểm đó, hàng ngày tôi chỉ chơi nghịch cát, và bị mấy thanh niên ở đó bắt nạt. Tôi không bao giờ trả đũa.

Đến năm 28 tuổi, tôi lấy vợ. Vợ tôi là một thôn nữ có đạo đức và xinh đẹp với làn da trắng. Tôi chỉ có thể cười khi thấy cô ấy. Cô ấy chăm sóc tôi như chăm một đứa trẻ và là trụ cột của gia đình. Họ hàng và bạn bè tôi thấy được tia hy vọng cho tương lai của tôi.

Sau đó, chúng tôi có một con trai. Trong khi các ông bố khác có thể kể chuyện cho con thôi chỉ biết chơi với con bằng cách bò trên nền nhà và sủa tiếng chó.

Khi con trai tôi được hai tuổi rưỡi, vợ tôi bị mắc bệnh nhược cơ và qua đời.

Khi không có vợ tôi chăm sóc, chúng tôi phải đến ở nhà ông bà tôi, dì hoặc nhà em gái tôi.

Tu luyện Đại Pháp

Tôi may mắn gặp được Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2002. Đầu tiên, tôi chỉ học năm bài công pháp vì đầu óc tôi không đủ minh mẫn để học các bài giảng.

Sau khi bắt đầu luyện công, tôi không còn sợ lạnh, thân thể cứng ngắc của tôi trở nên dẻo dai, và làn da xám trở nên hồng hào. Tôi cũng được chữa khỏi tổn thương não vào cuối năm đó! Ngay từ khi mới tu luyện, tôi đã hiểu trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp là cứu người.

Cứu độ chúng sinh

Con trai tôi cũng trở thành một học viên Đại Pháp. Một trong những cách chúng tôi giảng chân tướng là dùng khuôn chữ để sơn chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” lên tường.

Chúng tôi đã dùng hết khuôn chữ và cần mua thêm. Chúng tôi đến cửa hàng chế tạo khuôn, nhưng ông chủ ở đó từ chối bán cho chúng tôi vì sợ khi chúng tôi nói với ông mẫu khuôn chúng tôi cần. Vì vậy, tôi và con trai tôi quyết định tự làm mặc dù trước đây chúng tôi chưa bao giờ làm. Sau vài lần thất bại, cuối cùng chúng tôi đã thành công, và chúng rất đẹp!

Một lần, tôi đến một thôn để phân phát tài liệu Đại Pháp. Người vợ của trưởng thôn tin tuyên truyền phỉ báng Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc và báo cáo tôi. Sư phụ Lý điểm hóa cho tôi thông qua tiếng còi của cảnh sát, nhưng tôi không nhận ra nên bị bắt.

Trên đường đến phòng an ninh nội địa, tôi phát chính niệm. Trưởng phòng hỏi tôi tại sao tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi kể với ông ấy câu chuyện của tôi và giải thích nguyên lý của môn tu luyện, sự thật về vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn và cách nó bị lợi dụng để tạo ra hận thù và hiểu nhầm về môn tu luyện.

Sau đó, tôi bị đưa đến một trại tạm giam. Tôi thấy một lính canh bị thương ở chân và nói ông ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” để có thể hồi phục nhanh chóng. Ông nói rằng tôi khác với các phạm nhân khác. Sau đó tôi nhanh chóng được thả ra.

Lãnh đạo đứng đầu cơ quan cũ của tôi năm nào cũng đến thăm tôi để xem tình hình của tôi. Sau khi tôi hoàn toàn hồi phục, tôi đến cơ quan xin đi làm trở lại. Trưởng nhóm ngạc nhiên hỏi: “Tôi mới thấy anh ba tháng trước đây, và anh vẫn không ổn chút nào. Làm sao anh có thể hồi phục nhanh như vậy được?”

Khi tôi nói với anh ấy đó là Pháp Luân Đại Pháp đã chữa cho tôi, anh ấy đứng lên và nói: “Tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp tốt. Nhưng hãy cẩn thận đừng nói cho ai khác!”

Sau đó, tôi gặp một trưởng nhóm đã nghỉ hưu. Ông ấy hỏi tôi có nhận ra ông ấy không. Tôi trả lời: “Ông từng là trưởng nhóm của chúng tôi.” Ông ấy ngạc nhiên nói: “Thật tuyệt, anh đã hồi phục!” Tôi nói với ông ấy về trải nghiệm của tôi khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi cũng giảng chân tướng cho chú tôi. Sau khi nghe tôi nói một lúc, ông rời đi và gọi con rể ông vào trong. Ông nói với con rể: “Nhìn xem! Trước đây, anh ấy bị thiểu năng, nhưng giờ anh ấy có thể nhớ và hiểu rất nhiều thứ. Thật không thể tin nổi! Giờ bố biết rằng Sư phụ của anh ấy thật tuyệt vời!”

Một lần, tôi nói với một người về Đại Pháp và chỉ cho anh ta xem các khuôn chữ mà tôi làm. Tôi bảo anh ấy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và anh ấy sẽ nhận được phúc báo. Anh ấy hỏi: “Anh có thể sơn chúng lên tường phòng ngủ của tôi không? Như thế tôi có thể nhìn thấy dòng chữ và niệm chúng hàng ngày!”

Một hôm, tôi phân phát tài liệu ở một khu thương mại. Khi tôi chuẩn bị đặt tờ rơi vào giỏ một chiếc xe đạp, một cảnh sát nắm lấy tay tôi. Tôi cười lên, khiến anh ta bối rối.

Tôi đưa anh ấy đến khu vực cầu thang nơi ít người qua lại và giảng chân tướng chi tiết cho anh ấy. Kể từ đó, mỗi khi thấy tôi, anh ấy lại chào tôi.

Không từ ngữ nào có thể biểu đạt được lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Điều duy nhất tôi có thể làm là cố gắng tu luyện bản thân tốt và cứu thêm nhiều chúng sinh.

Con xin tạ ơn Sư phụ vì lòng từ bi cứu độ của Ngài!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/10/【庆祝513】工伤痴傻十多年-师父救醒了我-385977.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/21/177709.html

Đăng ngày 25-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share