Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 27-02-2019] Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Công) đã nhấn mạnh tầm quan trọng của Minh Huệ trong các bài kinh văn hai năm vừa qua. Mặc dù tôi không thể hiểu được đầy đủ ý nghĩa của nó, nhưng tôi biết Minh Huệ quan trọng như thế nào đối với các học viên ở Trung Quốc. Trong suốt 20 năm bức hại khắc nghiệt, Minh Huệ đã ở bên chúng ta và giữ một vai trò không thể thay thế đối với tu luyện của chúng ta.

Ra mắt Minh Huệ

Sau vụ bắt giữ các học viên ở Thiên Tân, khoảng 10.000 học viên đã lên Bắc Kinh để thỉnh nguyện ôn hòa cho Pháp Luân Công. Nhiều cơ quan chính phủ bắt đầu sách nhiễu và đàn áp học viên theo những chỉ dẫn từ các mệnh lệnh bí mật của Đảng Cộng sản.

Ngày 25 tháng 6 năm 1999, trang web Minh Huệ được ra mắt. Chưa đầy một tháng sau, vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, cuộc bức hại bắt đầu bằng việc bắt giữ các học viên trên toàn quốc. Đàn áp đã lan đến mọi ngõ ngách của xã hội Trung Quốc, cả về thể chất lẫn tinh thần.

Trong những ngày đen tối đó, sự đau đớn và bất lực của chúng ta không thể diễn tả được bằng lời, khi không thể nghe thấy được thanh âm của Sư phụ. Thông qua Minh Huệ, những câu chuyện tu luyện và chia sẻ kinh nghiệm từ các học viên khắp thế giới đã được đăng tải, và sau đó lưu truyền giữa các học viên.

Những bài viết này giúp chúng ta hiểu được nhận thức Pháp của các học viên, và tín tâm của họ vào Sư phụ Lý Hồng Chí. Chúng ta cũng chứng kiến từ bi của các học viên thông qua việc giúp mọi người minh bạch chân tướng về Pháp Luân Công, cũng như những thần tích được triển hiện khi học viên chính niệm chính hành. Điều này giúp chúng ta có thêm động lực đối diện với cuộc bức hại, với trí huệ và uy nghiêm tu xuất ra được từ trong Pháp, đường đường chính chính, vô tư không sợ hãi để hướng tới con người thế gian giảng rõ chân tướng.

Quan trọng hơn, tất cả những bài giảng và kinh văn của Sư phụ Lý Hồng Chí đều được chính thức công bố thông qua Minh Huệ. Việc này giúp chúng ta có một kênh tin cậy để nhận các bài giảng của Sư phụ trong bối cảnh phức tạp ở Trung Quốc, nơi bức hại và vu khống Đại Pháp tràn ngập thế gian.

Nhìn lại 20 năm qua, chúng ta biết rằng Minh Huệ đã đóng một vai trò quan trọng, và chung tay kề vai cùng chúng ta vượt qua sóng gió cho tới hôm nay.

Đọc các bài viết của Minh Huệ

Sáng ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi bị bắt giữ. Sau vài tháng bị bắt giữ và ngược đãi nghiêm trọng, tôi đã được trả tự do. Lúc đó, một số học viên đã tặng tôi một bài viết từ Minh Huệ có tiêu đề “Để sinh mệnh huy hoàng trong Chính Pháp.” Đó là một bài chia sẻ từ Pháp hội thành phố Quảng Châu năm 1999, tôi đã xúc động đến rơi lệ.

Tác giả viết: “Tâm tôi tràn ngập niềm vui sướng khi nhìn thấy ánh sáng mặt trời sáng lạn đang lên, và biết đó chính là ‘Trở về nhà’. Đột nhiên, tôi ngộ ra một Pháp lý, và quay qua nói với bạn đồng tu bên cạnh: ‘Kỳ thật, tôi cảm thấy rằng tu cao tới đâu không còn quan trọng nữa. Sinh mệnh của tôi trở nên có ý nghĩa bởi vì tôi được gắn liền với Chính Pháp.’” Câu này thật đơn giản mà đẹp đẽ. Và tôi vẫn còn ghi nhớ sau nhiều năm.

Học viên đưa tôi bài chia sẻ này nói với tôi rằng trang web Minh Huệ do các học viên tại hải ngoại vận hành. Những học viên này cung cấp những thông tin cập nhật về cuộc bức hại cũng như thông tin về những nỗ lực trợ Sư bằng việc giảng chân tướng của chúng ta.

Tôi được khích lệ rất nhiều và bắt đầu xem trang web mỗi ngày (trừ những ngày tôi bị giam giữ).

Sát cánh cùng Minh Huệ

Không lâu sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999, một số học viên từ thành phố Trường Xuân tỉnh Cát Lâm đã tới thành phố chúng tôi. Họ đã đi một chặng đường dài để chia sẻ nhận thức của mình về tu luyện thời kỳ Chính Pháp. Họ cũng kể chuyện về kinh nghiệm lên Bắc Kinh chứng thực Pháp của mình, cũng như những sự việc thần kỳ đã gặp.

Có hai học viên ở lại vài ngày trong căn hộ tôi thuê. Mặc dù các học viên địa phương đều bị môi trường khắc nghiệt uy hiếp, nhưng hai học viên này vẫn rất bình tâm. Họ ra ngoài mỗi ngày để chụp ảnh đồ đạc của các học viên đã qua đời vì bị bức hại, họ cũng liều mạng chụp ảnh phòng ngủ và phòng khách bị lục soát sau khi các học viên bị bắt giữ. Nhiều năm sau, tôi đọc trên Minh Huệ rằng những học viên này vẫn đang chịu khổ trong tù. Tuy nhiên, những bức ảnh quý giá mà họ chụp được sau đó được sử dụng rộng rãi trên các kênh truyền thông, như Epoch Times (Thời báo Đại Kỷ Nguyên) và NTDTV (Đài Truyền hình Tân Đường Nhân), để phơi bày sự tàn bạo của cuộc bức hại.

Được chỉ dẫn và tạo động lực bởi những bài viết trên Minh Huệ, tôi cũng lên Bắc Kinh để thỉnh nguyện như các học viên khác. Sau khi đến đó vào đầu năm 2000, tôi đã sống ở nhà của một học viên. Một buổi tối, học viên này đã sử dụng máy tính để gửi thông tin cập nhật về cuộc bức hại lên trang web Minh Huệ. Đây là lần đầu tiên tôi thấy trang web trực tuyến và tôi cảm thấy rất thân thiết với nó.

Không lâu sau khi gửi, mẩu tin này đã được đăng tải. Thấy tôi ngạc nhiên vì tốc độ phản hồi nhanh, học viên này giải thích rằng các học viên hải ngoại đang thay phiên nhau trực máy tính cả ngày lẫn đêm để đảm bảo các bài viết được đăng tải kịp thời.

Nghe được những lời đó, tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa, mặc dù tôi vẫn còn có chút sợ hãi và điều này đeo bám tôi trong thời gian dài. Tuy nhiên, khi nỗi sợ hãi quay lại tấn công tôi, tôi sẽ nghĩ đến Sư phụ, cũng như các học viên Minh Huệ đang trực trước máy tính của họ cả ngày lẫn đêm. Việc này khiến tôi cảm thấy như thể bên cạnh tôi có đệ tử Đại Pháp đứng đầy, học viên toàn thế giới đang ở cùng tôi. Tôi cảm thấy yên tâm và tự tin hơn. Vài ngày sau, tôi cũng lên văn phòng thỉnh nguyện Bắc Kinh mà không sợ hãi.

Học kỹ năng máy tính

Tháng 3 năm 2000, thành phố của tôi bắt đầu liên lạc với Minh Huệ. Một học viên đã được một học viên khác ở Bắc Kinh là chuyên gia về kỹ thuật huấn luyện, anh trở về mang theo một chiếc máy tính xách tay. Đó là lần đầu tiên khu vực chúng tôi có thể liên lạc với Minh Huệ thông qua mã hóa dữ liệu. Ngày nay, nhiều máy tính trong khu vực của chúng tôi đều có thể truy cập Minh Huệ.

Khi lần đầu nhận được phản hồi từ Minh Huệ, chúng tôi đã rất xúc động trước lời chào từ các học viên ở hải ngoại và chúng tôi đã khóc. Kể từ giây phút đó, tâm của chúng tôi luôn ở bên Minh Huệ và chúng tôi không bao giờ bị xa cách.

Chúng tôi đã truyền lại các kỹ năng kỹ thuật cho một số học viên. Những kỹ năng này bao gồm sử dụng máy vi tính, vượt phong tỏa Internet và sử dụng mã hóa bảo mật trong khi trao đổi. Sau đó, chúng tôi đến gặp các học viên từng thị trấn, từng thôn làng, để giúp họ học các kỹ năng.

Nhiều học viên trước đây chưa từng đụng vào máy tính đã trở thành chuyên gia và có thể lắp đặt lại các hệ thống và phần mềm. Một nữ học viên ngoài 40 tuổi từ vùng quê lên để học các kỹ năng kỹ thuật của chúng tôi. Cô nói rằng trước đó cô chưa từng nhìn thấy một chiếc máy tính và quá trình học của cô rất chậm. Cô phải mất gần một tuần chỉ để học cách dùng bàn phím và chuột. Học viên dạy cô thấy khó chịu, còn cô thì khóc lóc muốn về nhà. Cô từng bị bắt giữ và tra tấn vì tu luyện Pháp Luân Công. Mặc dù cô chưa từng dao động trong thời gian bị giam giữ, nhưng máy vi tính thực sự khiến cô đau đầu và cô đã khóc.

Tuy nhiên, cô vẫn kiên trì và sau đó bắt đầu tiến bộ. Nhiều ngày sau, cô đã có thể gửi Nghiêm chính thanh minh, phủ nhận những lời chống lại Đại Pháp mà cô từng nói trước đây do bị ép buộc trong khi bị giam giữ. Cô cũng thường xuyên gửi các bài chia sẻ cho Minh Huệ, và các bài thường được đăng.

Sau đó, người học viên ở Bắc Kinh mà dạy chúng tôi các kỹ năng máy tính bị cầm tù 10 năm. Sau khi được thả, anh đã viết trong một bài chia sẻ rằng: “Thỉnh thoảng du khách Trung Quốc hỏi các học viên ở hải ngoại rằng họ được trả bao nhiêu để phân phát các tài liệu tại điểm du lịch. Tôi có thể trả lời câu hỏi đó. Vì đức tin của mình, tôi đã bị giam 10 năm và bị tra tấn bằng nhiều hình thức khác nhau. Tôi không chỉ mất đi tự do cá nhân trong 10 năm đó – khoảng thời gian quý giá nhất trong cuộc đời mình – gia đình tôi cũng tan vỡ và con tôi phải lìa xa tôi. Vậy nên, bao nhiêu tiền có thể bù đắp cho điều đó? Không có số tiền nào có thể, vì nó là vô giá và đôi khi mọi người quên rằng còn có những nguyên tắc và đức tin trong thế giới này.”

Đọc bài viết này, tôi vô cùng cảm động. Tôi muốn nói với học viên này rằng mặc dù anh đã mất những năm tháng quý giá nhất trong tù, nhưng những nỗ lực của anh đã giúp chúng tôi kết nối với Minh Huệ một cách an toàn nhất, và mang phúc báo tới cho nhiều người hơn nữa.

Tôi nghĩ điều đó cũng tương tự với các học viên ở hải ngoại. Bất kể họ ở độ tuổi 20, 30 hay các học viên cao tuổi, những hy sinh của họ cho Minh Huệ là để cứu độ con người thế gian, là để đổi lấy sinh mệnh vĩnh hằng của chúng sinh.

Phân phát tài liệu

Tháng 9 năm 2000, chúng tôi đã tải xuống hai bài viết từ Minh Huệ: “Giang Trạch Dân không thể trốn tránh được trách nhiệm vì đã bức hại Pháp Luân Công” và một bài viết liên quan. Chúng tôi đã in chúng ra nhiều bản để phân phát ở một số thành phố lớn. Mọi người không chỉ biết chân tướng về Pháp Luân Công thông qua việc đọc những bài viết này, mà họ còn biết đến cái tên Minh Huệ.

Một ngày nọ, con tôi đi học về nói rằng mọi người, gồm cả cảnh sát, đang đọc những bài viết được dán trên một cây cột ở trung tâm mua sắm gần đó. Một người đàn ông trong khu phố của tôi đã khen ngợi những bài viết được dán ở tòa nhà nơi tôi sinh sống và nói rằng đây là cách hay giúp các học viên Pháp Luân Công lên tiếng khi bị cấm phát ngôn.

Chồng của một học viên khác cũng ấn tượng vì điều này. Anh khen ngợi vợ mình vì đã làm việc này và nói rằng anh cũng muốn giúp treo tài liệu.

Gần 20 năm đã trôi qua, và bây giờ nhiều người đều biết rất rõ cái tên Minh Huệ. Một người sống ở khu căn hộ gần đó nói rằng anh luôn mong muốn nhận được tài liệu từ chúng tôi và đọc kỹ mỗi số.

Tôi từng bị giam vào năm 2003. Khi không có cảnh sát nào khác ở xung quanh, một cảnh sát tầm tuổi 30 đã lấy từ trong túi ra một tờ tài liệu giảng chân tướng và nói với tôi rằng anh thích đọc từng số của tài liệu. Sau đó tại đồn cảnh sát, các cảnh sát cũng nói những điều tốt về chất lượng của các cuốn tài liệu nhỏ. Một số người nói rằng chúng giống như tài liệu do các chuyên gia in ra.

Con tôi thường nói đùa với tôi rằng: “Con tin chắc rằng tương lai Minh Huệ sẽ là kênh truyền thông lớn nhất Trung Quốc.”

In và phân phát Cửu Bình

Trong những năm giảng rõ chân tướng, Minh Huệ đã chỉ dẫn chúng ta đi qua những sự kiện trọng đại của chủ thể các đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục. Năm 2005, chúng tôi nhận được từ Minh Huệ phiên bản cửu bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản) dùng để in ấn và bắt đầu in số lượng lớn. Hầu hết các học viên đều hiểu tầm quan trọng của nó và chúng tôi bắt đầu phân phát các cuốn cửu bình đã được in ra cho người dân.

Các quan chức cấp cao, cảnh sát địa phương, và người dân từ nhiều tầng lớp khác nhau đều quan tâm và thảo luận về nó. Chúng tôi đã tổng hợp một số phản hồi mà mình nhận được và gửi cho Minh Huệ công bố.

Sư phụ đang chăm sóc chúng tôi trên mỗi bước đường và ban phúc lành cho người dân ở bất cứ nơi đâu chúng tôi đến. Ban đầu, chúng tôi phân phát cửu bình. Sau này, mọi người cũng bắt đầu lưu hành tài liệu. Sau đó, ngày càng có nhiều người thoát xuất khỏi các tổ chức liên đới của Đảng.

‘Chúng tôi luôn ở bên bạn’

Trong những ngày đầu, chúng tôi thiếu kỹ năng kỹ thuật và rất ít người hàng ngày có thể vượt qua được phong tỏa Internet để truy cập vào các trang web ở nước ngoài. Vì lý do an ninh, chúng tôi đã thuê một căn hộ có kết nối Internet bằng dây và liên lạc với Minh Huệ từ đó.

Tôi đã tải xuống các bài viết từ Minh Huệ mỗi ngày, và khi đến lúc mở trang web Minh Huệ, tôi cảm thấy như thể mình đang ngồi cùng các học viên từ Minh Huệ. Sự bình yên và hạnh phúc ngập tràn; nó như thể tôi có thể quên đi cuộc bức hại khắc nghiệt.

Học viên thuê căn hộ nói rằng anh nghi ngờ cảnh sát đã theo dõi nơi đó. Tôi đã rất lo lắng vì tôi đã bỏ lại máy tính mình dùng để liên lạc với Minh Huệ ở đó.

Ba ngày trôi qua và tôi không dám quay lại. Không liên lạc với Minh Huệ trong ba ngày, tôi cảm thấy vô cùng cô đơn. Đi bộ trên đường phố vào ban đêm, tôi nghĩ rằng mình đã bỏ lỡ ba ngày các bài viết của Minh Huệ. Ngoài ra cứ sau 10 ngày, Minh Huệ sẽ lại xuất bản một tập sách nhỏ tổng hợp các bài chia sẻ của các học viên. Tôi luôn in chúng cho các học viên địa phương. Không có các bài viết đó, một số học viên sợ không dám làm bất cứ điều gì, một số học viên thậm chí còn từ bỏ tu luyện. Khi ngày càng có nhiều học viên đọc các tập sách nhỏ và thu được lợi ích từ đó, chúng tôi bắt đầu in khoảng 10.000 bản cho mỗi số. Nhưng bây giờ, chúng tôi không có gì.

Tôi quyết định phát chính niệm và quay lại để lấy máy tính.

Trong bóng tối, bước lên từng bậc thang, tôi có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch. Sau khi vào phòng, tôi định lấy máy tính và rời đi ngay lập tức. Tuy nhiên, máy tính phát ra tiếng bíp, như thể nhắc nhở tôi đọc tin nhắn. Tôi không hiểu tại sao một chiếc máy tính lại có thể phát ra âm thanh khi nó đã bị tắt, nhưng dù sao tôi vẫn quyết định kiểm tra. Tôi bật nó lên và tải tin nhắn đã được mã hóa. Tin nhắn viết: “Bạn sao rồi? Chúng tôi không nhận được tin tức nào từ bạn đã vài ngày, hy vọng mọi chuyện vẫn ổn. Chúng tôi luôn ở bên bạn.”

Bình tĩnh và kiên quyết, tôi đã tải xuống các bài viết từ vài ngày qua và trả lời tin nhắn của học viên.

Sau đó, tôi nhìn xung quanh và cảm thấy mình vô cùng cao lớn. Mọi thứ xung quanh tôi vẫn thế, và không có bất cứ niệm nào, tôi cảm thấy chủ nguyên thần của mình rất cao lớn. Sau đó, đối diện với tôi là một hình tượng khác, cao gần bằng bầu trời. Tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt, nhưng tôi biết anh đến từ bên kia đại dương nơi có các học viên hải ngoại. Những từ đó, “Chúng tôi luôn ở bên bạn,” thực sự khiến tôi xúc động và cảm thấy được trấn an.

Tôi quyết định tiếp tục liên lạc với Minh Huệ ở nơi này. Tôi biết mình sẽ an toàn, vì Sư phụ đã điểm hóa cho tôi bằng hình tượng khổng lồ của Minh Huệ – Minh Huệ ở đây bên bạn và bạn sẽ được an toàn.

Tiến về phía trước trong đêm dài

Tựa như một sứ giả của Sư phụ, Minh Huệ đã kết nối tất cả các học viên trong cuộc bức hại giống như màn đêm dài và tăm tối đó. Thông qua việc đọc Minh Huệ, chúng tôi có thể sửa chữa sai lầm của mình và làm tốt, và tôi cảm thấy sâu sắc hơn bao giờ hết sự từ bi và hy sinh của Sư phụ.

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, trong thời gian từ năm 2001 đến 2002, tuyên truyền thù hận được sử dụng để tẩy não quần chúng trở nên liều lĩnh hơn bao giờ hết. Một số học viên từng tích cực lên Bắc Kinh thỉnh nguyện đột nhiên thay đổi và bắt đầu công kích Đại Pháp. Một số học viên bị đánh lừa và nhiều người trong chúng tôi cảm thấy bất lực.

Tôi đã rất lo lắng vì tôi không bao giờ mong đợi điều như thế này sẽ xảy ra. Tôi cảm thấy bối rối và lo rằng những người đó có thể phá hoại Đại Pháp.

Chúng tôi đã viết thư cho Minh Huệ, nói với họ những gì đã xảy ra và giải thích mối lo ngại của chúng tôi. Phản hồi từ Minh Huệ nhắc nhở chúng tôi giữ bình tĩnh và kiên định tín tâm vào Sư phụ, cũng như Pháp. Phản hồi cũng nói rằng Sư phụ đang quản chúng tôi và chúng tôi không nên để bị can nhiễu. Cũng có một số gợi ý chi tiết.

Không lâu sau, Minh Huệ đã đăng nhiều bài viết về những người tà ngộ, cũng như các bài viết để thức tỉnh họ. Chúng tôi đã tải xuống các bài viết này và biên soạn chúng thành một cuốn tạp chí. Các học viên đã thảo luận về những vấn đề này và chia sẻ những nhận thức của chúng tôi. Do đó, chúng tôi đã có thể vượt qua can nhiễu này.

Đây chỉ là một phần trong hành trình trợ Sư Chính Pháp của chúng tôi. Trong 20 năm qua, các bài chia sẻ từ Minh Huệ đã giúp chúng tôi bắt kịp tiến trình Chính Pháp.

Tiếng chim hót

Điều này xảy ra một vài năm trước đây. Một buổi sáng sớm mùa xuân, trời hơi lạnh và tôi không muốn dậy. Tôi nghĩ mình [hôm trước] đã ngủ quá muộn và giường thật ấm áp. Tuy nhiên, tôi nghe thấy tiếng chim hót líu lo, to và rõ, hết lần này đến lần khác, như thể con chim sẽ không ngừng hót nếu tôi không dậy.

Tôi đứng dậy và bật máy tính. Có một tin nhắn từ Minh Huệ về một vấn đề khẩn cấp. Tôi trả lời tin nhắn và rất biết ơn vì con chim đã đánh thức mình dậy. Tôi mơ mộng nghĩ rằng chim hót có lẽ là đang chào đón mùa xuân ấm áp, cây cối nở hoa.

Tuy nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi sững sờ thấy có tuyết ở khắp mọi nơi – trên cành cây, mặt đất và mái nhà. Ngoài trời tuyết rơi nhiều và không có con chim nào cả.

Từ đó trở đi, tôi sẽ nghe thấy tiếng chim hót bất cứ khi nào có tin nhắn từ Minh Huệ. Bất kể vào buổi sáng hay buổi tối, mùa hè hay mùa đông. Chú chim kỳ diệu và tiếng hót vui vẻ đã đồng hành cùng tôi trong nhiều năm qua.

Lời kết

Từ khi kinh văn “Tâm tự minh” được công bố trên Minh Huệ, chúng tôi biết Sư phụ từ bi đã thành lập Minh Huệ như một trang web đáng tin cậy dành cho chúng ta. Vào những ngày mà chúng ta không thể nhìn thấy Sư phụ hay nghe được thanh âm của Ngài, Minh Huệ đã giúp chúng ta vững chắc tâm lý, vì các bài giảng và kinh văn của Sư phụ sẽ ở đó để chỉ dẫn cho chúng ta.

Hơn 20 năm qua, ngày càng có nhiều học viên có thể tiếp cận với Minh Huệ. Thông qua việc đọc Minh Huệ, họ đang đề cao bản thân và bước đi tốt trên con đường trợ Sư Chính Pháp. Kể từ khi thành lập, Minh Huệ đã đóng một vai trò quan trọng và giúp hoàn thành sứ mệnh của các đệ tử Đại Pháp.

Sư phụ đã nhắc đến Minh Huệ trong hai Pháp hội gần đây nhất. Điều này khiến tôi hiểu sâu sắc tầm quan trọng và thành tựu của Minh Huệ. Sư phụ giảng:

“Tu luyện mà, thế nào là xuất sắc nhất? Thế nào là vĩ đại nhất?! Nhất là trong tình huống khó khăn nhất của đệ tử Đại Pháp, cần nghe thấy âm thanh nhất, (Sư phụ cảm động ra mặt) thì có một Minh Huệ Net này thôi, mọi người nghĩ xem, việc ấy thật xuất sắc nhường nào? Nhất định phải trân quý!” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

Nhân dịp kỷ niệm 20 năm Minh Huệ, tôi muốn cảm ơn đội ngũ Minh Huệ vì đã giúp vận hành trang web trong suốt 20 năm qua. Trên đây chỉ là một số kinh nghiệm của tôi, và tôi chân thành mong muốn Minh Huệ sẽ tiếp tục làm ngày càng tốt hơn, mang lại hy vọng cho nhiều người hơn nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/27/383243.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/22/178163.html

Đăng ngày 22-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share