Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở New York, Mỹ quốc

[MINH HUỆ 04-06-2019] Chúng tôi rời Trung Quốc đến Geneva vào tháng 5 năm 1999 khi chồng tôi công tác tại Liên Hiệp Quốc. Sau đó, vì chồng tôi bị chuyển công tác, nên chúng tôi chuyển đến New York vào tháng 5 năm 2015. Tôi thực sự coi bản thân là một người tu luyện Đại Pháp sau lần chuyển nơi ở này.

Đắc Pháp

Cha mẹ tôi là học viên Pháp Luân Công (còn được biết là Pháp Luân Đại Pháp) nên tôi biết đến Đại Pháp và đã đọc vài cuốn sách, gồm cả “Chuyển Pháp Luân”, trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. “Chuyển Pháp Luân”, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, là một quyển sách quý giá. Nó dạy người ta trở thành người tốt.

Đảng CSTQ bắt đầu bức hại học viên Đại Pháp vào năm 1999. Tôi cảm thấy vô cùng bi thương khi đọc các bài báo trên trang web Minh Huệ đưa tin về cuộc bức hại. Tôi đã rất buồn khi học viên Đinh Diên bị Trung Cộng hành hạ đến chết vì không từ bỏ đức tin của mình.

Sư phụ giảng:

“Truyền công lên cao tầng, mọi người nghĩ xem, [đó] là vấn đề gì? Đó chẳng phải độ nhân sao? Độ nhân ấy, chư vị đúng là tu luyện chân chính, chứ không chỉ là chữa bệnh khoẻ người.” (Chân chính đưa con người lên cao tầng, Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Cuối cùng, đoạn Pháp này đã khiến tôi minh bạch ra Pháp Luân Đại Pháp là gì và tại sao rất nhiều học viên đã không màng sinh tử để đứng lên chứng thực Đại Pháp. Lúc này tôi cảm thấy mình đã quá may mắn khi có thể đắc được Pháp này và quyết định bắt đầu tu luyện.

Khi tôi vừa hạ quyết tâm muốn tu luyện, thì một khảo nghiệm lớn đã đến, đó là quan gia đình. Chồng tôi không tu luyện, rất tin vào những tuyên truyền ôn miệt của Trung Cộng mà kịch liệt phản đối Pháp Luân Công, phản đối tôi tu luyện.

Quan gia đình này kéo dài một thời gian rất dài, suốt từ khi tôi bắt đầu tu luyện cho đến hiện tại. Một là vì tôi chấp trước vào tình quá sâu, lại thêm bản thân đã không tu luyện vững chắc và học Pháp không đều. Trước khi chuyển đến New York, tôi đã lúc tu lúc không. May mắn thay, Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Công) từ bi bảo hộ tôi và mẹ tôi (là đồng tu) thỉnh thoảng nhắc nhở, nên nhìn chung là tôi không ly khai tu luyện.

Mâu thuẫn gia đình

New York là một nơi tuyệt vời để tu luyện. Tôi nhận ra rằng tôi phải cải biến trạng thái tu luyện trước kia và phải nhất định phải ra ngoài để giảng chân tướng Pháp Luân Công cho mọi người. Điều đó khiến chồng tôi rất tức giận. Anh ấy mắng tôi, đánh tôi và còn phá hủy tài liệu Đại Pháp của tôi. Anh thậm chí còn dọa ly hôn tôi.

Con trai chúng tôi bị chẩn đoán mắc chứng ‘ám ảnh sợ xã hội’ khi mới bốn tuổi. Mọi người đều nghĩ cháu “không bình thường”. Cháu đã tham dự các chương trình đặc biệt ở trường tiểu học và trung học. Chồng tôi chê tôi đã sinh ra đứa con như vậy, và còn giá họa cho Đại Pháp. Hy vọng của tôi về tình yêu và một gia đình hạnh phúc đã lần lượt tan vỡ.

Xung đột giữa hai chúng tôi ngày càng tồi tệ hơn. Tôi không sao dung nhẫn được hành vi điên cuồng vô lối của anh. Tôi thậm chí còn phải gọi cảnh sát đến nhà để bảo vệ mình. Mặc dù anh ấy có đỡ hơn một chút sau khi gọi cảnh sát, song mối quan hệ của chúng tôi vẫn lạnh như băng.

Tôi tuy trên bề mặt biểu hiện ra là “mạ bất hoàn khẩu”, nhưng nội tâm đầy oán hận và muốn đáp trả, nhất là khi anh ấy gây ảnh hưởng đến bọn trẻ và khuyến khích chúng chế nhạo Đại Pháp, nói rằng tín ngưỡng là không có lô-gic. Nghĩ rằng mình đã không tu luyện tinh tấn và đã thất bại trong việc loại bỏ tâm oán hận, tôi buồn đến nỗi không biết làm gì ngoài việc khóc lóc.

Tu bỏ chấp trước vào tình

Thông qua việc học Pháp, tôi hiểu rằng mình phải buông bỏ tình, thực sự từ bi đối đãi với chồng và loại bỏ tâm tật đố và tâm tranh đấu, đối xử tốt với người khác từ nội tâm, chứ không phải là vì đạt được mục đích mà làm. Tôi đã học cách tu luyện một cách đường đường chính chính, tu bản thân chứ không tu người khác. Tôi bắt đầu chú ý nhất tư nhất niệm, nhất ngôn nhất hành, học cách hướng nội tu bản thân. Dần dần tôi quy chính bản thân dựa trên Pháp. Trong quá trình đó, tôi đã thể hội được uy lực của việc phát chính niệm, tầm quan trọng của việc phát chính niệm, thanh trừ hắc thủ lạn quỷ ở không gian khác thao khống chồng tôi.

Hiện tại, tôi đã dần buông chấp trước vào tình với chồng, dần dần tu xuất khỏi tình; còn có thể tham dự học nhóm Pháp lớn hai tuần một lần. Bình thường, mỗi khi có các hoạt động Đại Pháp, tôi đều bảo chồng rằng chúng tôi làm vậy để ngăn chặn ĐCSTQ bức hại người tốt. Nếu tôi rời khỏi nhà trong vài ngày, anh ấy cũng không la lối ầm ĩ với tôi nữa và mà còn đảm nhiệm việc chăm sóc con cái.

Giảng chân tướng tại tòa nhà Empire State

Tầng thứ tu luyện của tôi đề cao to lớn trong chỉ ba tháng. Trước tiên tôi quyết định giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Công vào tháng 4 năm 2016. Chỉ mất ba đến bốn phút để đi bộ từ ga tàu điện ngầm đến tòa nhà Empire State, vậy mà lúc đó tôi lại cảm thấy đoạn đường thật dài. Tôi sợ là mình không cất bước nổi nữa. Tôi đã ngồi ở ga tàu điện ngầm và nhìn các đoàn tàu chạy qua. Tôi đã xin Sư phụ gia trì và nhẩm đọc “Hồng Ngâm” và “Luận Ngữ.”

Được Sư phụ khích lệ và gia trì, tôi đã lần đầu tiên bước ra giảng chân tướng chứng thực Pháp. Chính niệm cứu thế nhân vừa xuất ra, những tạp niệm trong đầu não tôi liền suy yếu và bị loại bỏ. Có rất nhiều khách du lịch Trung Quốc tới đây, và mỗi ngày tôi đã giúp gần mười người Trung Quốc thoái Đảng. Nhưng thời gian trôi qua, nhân tâm của tôi bắt đầu nảy sinh và lực độ giảng chân tướng không còn được như trước nữa. Tôi cảm thấy khổ não và bắt đầu hướng nội để đề cao tâm tính của mình.

Khi tâm tính tôi đề cao, trường xung quanh tôi cũng phát sinh cải biến, cứu người sẽ có đột phá, vì sức mạnh để cứu người hoàn toàn là đến từ Pháp.

Một ngày nọ, tôi nhìn thấy hai đồng tu nói chuyện phiếm trong khi không có du khách Trung Quốc quanh đó. Tôi không hài lòng và coi thường họ, nghĩ rằng chúng tôi ở đây để giảng chân tướng chứ không phải trò chuyện. Ngay sau đó, ba du khách Trung Quốc bước về phía tôi. Trước khi tôi có thể đưa cuốn tài liệu về phía họ, thì một trong số họ đã không kiên nhẫn xua tay, ý là bảo tôi tránh ra.

Nghĩ rằng họ sẽ không được cứu nếu họ không nghe thấy chân tướng, tôi hướng nội tìm thiếu sót và nhận ra rằng sự oán trách của tôi với các đồng tu là nhân tâm. Tôi ngay lập tức quy chính lại niệm đầu của bản thân và sau đó tiếp cận ba khách du lịch đó một lần nữa. Đáng ngạc nhiên, một trong số họ nhanh chóng nhận tài liệu. Vào lúc đó, tôi chân chính cảm nhận được uy lực cường đại của việc hướng nội.

Cứu những người hữu duyên mà Sư phụ đưa đến

Chính Pháp đang tiến về phía trước với tốc độ nhanh chóng. Sư phụ sẽ đưa người hữu duyên đến với chúng ta chỉ cần chúng ta có tâm cứu người tròn đầy.

Tôi bắt đầu làm việc tại Liên Hiệp Quốc vào tháng 9 năm 2016. Được các đồng tu khích lệ, tôi giảng chân tướng ngay trước cổng của tòa nhà Liên Hiệp Quốc trong giờ nghỉ trưa. Mới đầu, tôi sợ bị đồng nghiệp chế giễu và lo rằng chồng tôi sẽ khó chịu khi nhìn thấy tôi. Nhưng tôi nghĩ đây là vấn đề của tín Sư tín Pháp và tôi sẽ làm với tâm thuần tịnh. Tôi đã vượt qua chướng ngại và dần dần, ngày càng nhiều người nhận tài liệu chân tướng. Đối với những người từ chối nhận, tôi vẫn lịch sự cảm ơn họ.

Một ngày nọ, tôi đã cố gắng đưa tờ báo đăng thông tin vạch trần tội ác thu hoạch nội tạng từ các học viên còn sống của ĐCSTQ. Sau một hồi lâu, một phụ nữ phương Tây nhận tờ báo và nói :“Lần này tôi sẽ nhận nó, cảm ơn bạn”. Lời của cô ấy đã động viên tôi rất nhiều. Tôi đã ngộ ra rằng mọi người sẽ cải biến quan niệm của họ miễn là chúng ta kiên trình giảng chân tướng.

Vào mùa đông năm 2017, dự báo sẽ có một trận bão tuyết lớn ở thành phố, nên Liên Hiệp Quốc quyết định đóng cửa văn phòng trong ngày đó. Tôi không chú ý thông báo đó và vẫn đi làm. Như thường lệ, tôi đã đến cổng của tòa nhà trụ sở vào giờ ăn trưa, hy vọng sẽ gặp vài du khách Trung Quốc.

Quả đúng như vậy, tôi thấy ba người Trung Quốc đi bộ ở phía bên kia đường. Tôi đi đến chỗ họ và nói với họ chân tướng về Pháp Luân Công. Tôi cũng đưa cho họ một cuốn sách nhỏ. Cả ba người đều thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi thấy quả là việc đúng đắn khi tôi đi làm vào ngày hôm đó bởi vì những người hữu duyên đã chờ đợi tôi.

Một trong những đồng nghiệp của tôi, ở văn phòng đối diện, là người Trung Quốc. Một giờ nghỉ trưa nọ khi tôi đang phát tờ rơi Đại Pháp trên vỉa hè, anh ấy đã đến và khen tôi. Tôi cảm ơn anh ấy và hỏi liệu anh ấy đã nghe về phong trào thoái khỏi ĐCSTQ ở Trung Quốc chưa. Anh nói rằng anh không tin bất cứ điều gì ĐCSTQ nói. Sau khi tôi nói với anh ấy chân tướng về Pháp Luân Công, anh ấy có vẻ hăng hái muốn thoái ĐCSTQ và cảm ơn tôi về thông tin này. Tôi rất cảm động khi Sư phụ an bài cho tôi để giúp cứu người hữu duyên này.

Còn có hôm trời mưa, tôi đi ra ngoài giảng chân tướng như thường lệ ở gần tòa nhà Liên Hiệp Quốc. Không có nhiều người ra ngoài vì trời mưa. Tôi cầm dù đứng dưới mưa một lúc. Cuối cùng, tôi trông thấy trợ lý thư ký của Phòng Nhân sự Liên Hiệp Quốc đang đi bộ ngang qua. Tôi đưa cho cô tờ tài liệu tiếng Anh và cô có vẻ rất vui vẻ tiếp nhận nó. Tôi cảm tạ Sư phụ lần nữa. Bất kể một người có chức vụ cao đến đâu, Sư phụ đều cấp cho mỗi cá nhân một cơ hội để liễu giải chân tướng.

Học Pháp tốt là căn bản của giảng chân tướng cứu người

Học Pháp tốt là nền tảng để giảng chân tướng cứu chúng sinh hiệu quả. Nếu trạng thái tu luyện của tôi không tốt, thì nhân tâm cuồn cuộn, tâm chấp trước cường thịnh, không có chính niệm. Khi tôi đứng trước cửa của tòa nhà Liên Hiệp Quốc để phát tài liệu chân tướng, thì dường như không có ai để ý đến tôi. Tôi ngộ ra rằng, làm việc Đại Pháp mà tâm tính chưa đến vị trí, thì không có sức mạnh để cứu người. Về sau, tôi ăn cơm nhanh hơn một chút, ăn xong liền học Pháp vài phút, gắng sức ức chế nhân tâm của bản thân, để bảo trì chính niệm rất cường đại, hiệu quả giảng chân tướng đã khá hơn một chút.

Còn nhớ thời gian đầu, tôi sợ run lên và không dám bước ra giảng chân tướng. Một đồng tu đã khích lệ tôi và nói rằng dù cho tôi có đứng im lặng tại cổng của tòa nhà Liên Hiệp Quốc thì vẫn là chân tướng. Tôi luôn ghi nhớ lời khuyên này.

Một lần, có một chuyến xe buýt chở du khách Trung Quốc đã đến thăm trụ sở Liên Hiệp Quốc. Mặc dù họ không có vẻ thù địch, nhưng họ đã bị ĐCSTQ tẩy não đến hồ đồ. Họ nói móc tôi: “Trông chị có vẻ còn rất trẻ trung. Chị nên tìm một công việc đàng hoàng khác mà làm, chứ đừng kiếm tiền theo cách này (ý chỉ tôi kiếm tiền nhờ phát tài liệu”. Tôi đã cho họ xem thẻ ra vào cơ quan của tôi và nói với họ rằng tôi làm việc cho Liên Hiệp Quốc. Họ ngạc nhiên nhưng vẫn sợ hãi khi lấy tờ rơi tôi đưa cho họ. Một người yêu cầu tôi xé phần có địa chỉ của website Minh Huệ.

Thấy họ như vậy, tôi nghĩ đến đại đa số người dân Trung Quốc đang sinh sống tại Đại Lục bị Trung Cộng dọa đến sợ mất mật, ngày ngày sống trong những lời dối trá của Trung Cộng mà không tự biết, thật đáng thương. Tôi thấy kính trọng và bội phục với các đồng tu ở Trung Quốc Đại Lục, mỗi ngày đều mạo hiểm sinh mạng của mình để truyền rộng chân tướng cứu người. Tâm giảng chân tướng của tôi càng thêm kiên định, bởi chỉ có Đại Pháp mới có thể phá mê cứu người.

Tham gia vào hạng mục gọi điện thoại giải cứu toàn cầu

Tôi đã tham gia vào nhóm của hạng mục gọi điện thoại giải cứu toàn cầu từ tháng 7 năm 2018. Ban đầu, tôi rất sợ gọi điện. Bây giờ, tôi có thể gọi và bình tĩnh nói chuyện một cách suôn sẻ và thuần thục với các công an và nhân viên thực thi pháp luật ở Trung Quốc. Đây đều là uy lực của Đại Pháp, đều là nhờ vào học thuộc Pháp mà có được.

Lúc đầu, khi các cuộc gọi của tôi hết lần này đến lần khác không có ai bắt máy, tôi cảm thấy bất lực. Sau đó tôi hướng nội tìm, tu bản thân, và phát hiện rằng tôi chưa tu xuất được thiện tâm và tâm đại nhẫn, không có từ bi tiên tha hậu ngã, rất nhiều niệm đầu tự tư và tâm làm việc rất mạnh. Tôi nỗ lực chiểu theo Pháp để tu bản thân. Chính là vì nội tâm bản thân phát sinh cải biến, nên từ việc ban đầu không có ai nhấc máy, sau đó đã có hai lần đối phương đã nghe điện thoại trong hơn hai phút; thậm chí còn có lần nghe đến 12 phút.

Không lâu sau khi tôi tham gia hạng mục, tôi đã cùng các học viên trong hạng mục học thuộc Pháp vào mỗi sáng sớm. Mặc dù thời gian học không được dài, thường tôi chỉ tham gia học thuộc được 30 phút, (vì bọn trẻ còn phải đi học), nhưng tôi vẫn nỗ lực và kiên trì. Bất tri bất giác tôi phát hiện ra rằng chính niệm của tôi mạnh mẽ hơn và can nhiễu xung quanh ngày càng ít đi.

Hạng mục này là một môi trường rất tốt cho tu luyện. Mỗi người đều có chính niệm mạnh mẽ. Điều này đã khích lệ và giúp tôi nhìn ra khoảng cách giữa mình và các đồng tu.

Cảm tạ Sư phụ từ bi và vĩ đại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/4/388239.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/19/178129.html

Đăng ngày 18-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share