Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 31-03-2019] Mùa thu năm 1997, một người bạn giới thiệu cho tôi về Pháp Luân Đại Pháp bởi vì anh biết rằng tôi đã từng tập khí công để cải thiện sức khoẻ. Lần đầu tiên mở cuốn sách Chuyển Pháp Luân, tôi nhìn thấy mỗi chữ đều đang phát sáng, thật thần kỳ, tôi rất phấn khích và quyết tâm tu luyện Đại Pháp.
Năm ngày sau, tôi tôi bắt đầu bị tiêu chảy và sốt cao. Tôi biết rằng Sư phụ đang tịnh hoá thân thể cho mình. Không lâu sau các chứng bệnh như hen xuyễn, phong thấp, viêm dạ dày, bệnh ngoài da đều không còn. Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi rất nóng tính. Ở nhà tôi hay chửi thề và đôi khi còn đánh nhau với người khác. Tôi uống rượu và có nhiều thói xấu khác. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi đã không hành xử như vậy nữa và đã hoàn toàn thay đổi.
Anh trai tôi từng thuê một căn nhà của tôi. Một lần anh đã cãi nhau với vợ tôi về tiền thuê nhà. Sau đó anh đi đến công trường nơi tôi làm việc để cãi lộn với tôi. Nếu tôi không tu luyện tôi đã có thể đánh nhau một trận với anh. Nhưng tôi là người tu luyện, không thể so đo với anh. Chờ anh ấy hạ hoả, tôi giải thích sự việc với anh ấy một cách ôn hòa, rõ ràng. Anh ấy không tức giận nữa và rời đi. Vừa đúng lúc anh rể cũng ở đó, anh chứng kiến toàn bộ sự việc và đã nói: “Cậu xem ra đã thay đổi thật rồi, nếu là trước kia, hôm nay đã đánh nhau to rồi.”
Tôi thật may mắn đắc được Đại Pháp. Cảm tạ Sư tôn đã cứu độ, khiến cuộc đời của tôi cải biến hoàn toàn, cả tâm lẫn thân đều có biến hoá rất lớn.
Tôi lớn lên ở một vùng nông thôn nghèo. Bố mẹ và ông bà tôi đều là nông dân. Đôi khi, chúng tôi không có đủ thức ăn hay quần áo. Đảng Cộng sản Trung Quốc đã phá hủy ý thức về đúng sai ở Trung Quốc. Với khoảng cách lớn giữa giàu và nghèo, mọi người đều theo đuổi quyền lực và tiền bạc. Để cải thiện tình hình tài chính của gia đình, tôi cũng không phải ngoại lệ.
Lơn lên, tôi làm kế toán trong một công ty xây dựng. Tôi làm việc chăm chỉ và được đề bạt vào vị trí quản lý. Sau đó, tôi bắt đầu nhận tiền hoa hồng từ các nhà thầu phụ. Tôi đã nhận được hơn 300.000 nhân dân tệ trong những năm trước khi tu luyện Đại Pháp. Tôi rất vui và cho rằng đó chỉ là việc dĩ nhiên mà mọi người đều làm.
Nhưng Sư phụ đã dạy:
“Chủng đặc tính Chân Thiện Nhẫn là tiêu chuẩn để nhận định tốt và xấu trong vũ trụ. Thế nào là tốt, thế nào là xấu? Chính là dùng Nó {Chân Thiện Nhẫn} mà xác định.” (Bài giảng thứ Nhất – Chuyển Pháp Luân)
“Có một học viên ở Bắc Kinh, buổi tối sau khi ăn xong dắt con trai đi dạo ở Tiền Môn, và thấy có xe quảng cáo đang bán vé số; đứa trẻ đến xem, [và] muốn mua vé số. Chơi thì chơi, [anh ấy] bèn cho cậu con một đồng để chơi; mua một cái được ngay giải nhì, được một chiếc xe đạp cao cấp dành cho trẻ em; đứa trẻ vô cùng vui thích. Trong đầu anh ta lúc đó máy động một cái: ‘Mình là người luyện công, cớ sao lại cầu những thứ này? Mình đã nhận của cải phi nghĩa mất rồi; mình đã mất cho họ bao nhiêu đức không biết?’ Liền nói với con: ‘Bố con mình không cần; nếu muốn thì chúng ta tự mua’.” (Bài giảng thứ Tư – Chuyển Pháp Luân)
Những thứ tôi đã lấy không phải là những thứ tôi kiếm được – số tiền đó không sạch sẽ, và nó còn nhiều hơn cả một chiếc xe đạp. Sư phụ dạy chúng ta phải tốt hơn cả những người tốt trong xã hội người thường. Mà một người thường, nếu nhận số tiền như vậy, cũng không được coi là người tốt nữa rồi. Số tiền này tôi không thể giữ.
Tôi đã trả lại số tiền đó cho công ty. Khi tôi được thăng chức và chuyển sang bộ phận khác, người kế toán kế nhiệm tôi kiểm tra sổ sách và thấy khoản tiền đó được ghi nhận. Anh ấy không biết số tiền đó từ đâu ra. Người đồng nghiệp cũ của tôi nói với anh ấy rằng: “Anh ấy là một học viên Pháp Luân Đại Pháp chân chính và không bao giờ lấy thứ gì mà không phải tự mình kiếm được; anh ấy đã thực sự làm như vậy!”
Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2019/3/31/384564.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/24/176606.html
Đăng ngày 12-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.