Bài viết của Thanh Tịnh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-03-2019] Tôi là một giáo viên đến từ tỉnh Tứ Xuyên, miền trung Trung Quốc. Tôi luôn biết ơn Pháp Luân Đại Pháp vì những lợi ích mà tôi đã thu được từ tu luyện.
Trước đây, sức khỏe của tôi không được tốt, tôi mắc bệnh viêm gan B, các vấn đề về túi mật, bệnh đường ruột, viêm phế quản, bệnh tim và các loại bệnh khác. Chỉ riêng bệnh viêm gan là gánh nặng lớn đối với tôi và gia đình. Bác sỹ nói rằng tôi không có hy vọng chữa trị, nó sẽ trở nên tồi tệ, và rất có thể, nó sẽ biến thành xơ gan và ung thư.
Gia đình tôi và tôi rất lo lắng. Tôi đã dựa vào thuốc men để duy trì sức khoẻ và thường xuyên phải nhập viện. Mặc dù đã tốn không biết bao nhiêu tiền của để chữa trị nhưng bệnh tình của tôi vẫn không khá hơn chút nào. Gia đình tôi thậm chí còn thuê các bậc thầy phong thuỷ, nhưng những phương thức điều trị của họ cũng không giúp được gì cho tôi.
Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi cuộc đời tôi
Vào năm 1996, khi đó tôi khoảng 30 tuổi, một người đồng nghiệp đã nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp, viện dẫn những tác dụng kỳ diệu của môn tu luyện này đối với cả tâm lẫn thân. Nhưng vì tôi tin vào khoa học hiện đại nên đã nghi ngờ một số điều cô ấy nói. Tuy nhiên, tôi vẫn quyết định tìm hiểu Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và học cách thực hành năm bài công pháp.
Những chủ đề được đề cập đến trong Chuyển Pháp Luân thực sự rất thú vị và khiến tôi kinh ngạc, chẳng hạn cuốn sách cho tôi biết nhiều điều về nhân loại, vũ trụ và nhiều thứ khác mà tôi chưa hề biết tới. Tôi đã có thể hiểu vì sao nhiều chuyên gia và nhà trí thức cao cấp giữ vững đức tin của họ vào Pháp Luân Đại Pháp. Bên cạnh đó, nhiều câu hỏi của tôi về cuộc sống đã được giải đáp.
Chỉ trong một thời gian ngắn, sức khoẻ của tôi đã được cải thiện. Các loại bệnh tật của tôi đã biến mất hoàn toàn, và tôi không còn gặp vấn đề khi leo cầu thang nữa. Thậm chí tôi còn tham gia một câu lạc bộ chạy xuyên quốc gia được tổ chức bởi hệ thống giáo dục toàn thành phố và đạt kết quả tốt.
Tuân theo các Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp tại trường học
Những đề cao tâm tính trong tu luyện Đại Pháp của tôi thậm chí còn ấn tượng hơn. Tôi coi bản thân là một học viên, và đối xử với mọi người bằng sự chân thành và tôn trọng. Do vậy, tôi có thể sống hoà hợp với các giáo viên và nhân viên khác trong trường.
Trong quá khứ, tôi từng lấy tiền hoa hồng khi mua sắm đồ dùng cung ứng cho trường học hoặc các thiết bị thí nghiệm và cũng mang về nhà bất cứ thứ gì tôi cần từ trường học.
Tôi biết rằng điều này là sai, nên đã đem trả lại những vật dụng mà tôi đã lấy từ trường về nhà. Ngoài ra, tôi đã làm việc rất chăm chỉ và chăm sóc tốt cho học sinh. Hầu hết các năm, lớp học mà tôi dạy đều nhận được giải thưởng và tôi được công nhận là “giáo viên điển hình”.
Kiên định tu luyện dù bị giam cầm và bức hại
Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, tôi bị giam giữ nhiều lần trong các trại tạm giam, trại lao động cưỡng bức, và nhà tù. Cho dù gặp rất nhiều khổ nạn và bị tra tấn, nhưng tôi chưa bao giờ quên Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp và rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy chúng ta trở thành người tốt như thế nào. Do đó, tôi đã không dao động đức tin của mình.
Chồng tôi không chịu được áp lực tại nơi làm việc và từ những người thân và hàng xóm của tôi. Khi tôi được trả tự do khỏi trại giam, và bị mất việc làm, anh ấy đã đệ đơn ly hôn và được quyền nuôi con.
Ba ngày sau khi ly hôn, cảnh sát đã bắt tôi lần nữa, trước khi tôi đến lấy đồ đạc cá nhân, chủ yếu là quần áo ở nhà chúng tôi. Chồng tôi nhét tất cả mọi thứ vào trong một cái túi và mang nó tới trại giam. Gia đình anh đồng ý và ủng hộ quyết định của anh ấy.
Bởi vì tôi không có thu nhập, nên tôi đã chuyển tới sống cùng cha mẹ già sau khi được thả. Họ rất giận dữ với chồng tôi vì cách mà anh đã đối xử với tôi. Tôi coi mình là một học viên với tiêu chuẩn đạo đức cao, tôi đã không tức giận anh ấy.
Tôi bị đưa tới trại lao động cưỡng bức trong vòng hai năm, sau đó tôi bị chuyển tới một trung tâm tẩy não. Tôi đã được thả vào đầu năm 2005.
Luôn giữ thiện tâm
Bố mẹ chồng tôi đã ngoài 70 tuổi, và bị ốm nặng. Mẹ anh ấy nằm liệt giường, và cha anh ấy bị ung thư phổi. Là một học viên, tôi luôn giữ thiện tâm và đề nghị giúp đỡ họ. Tôi đưa con của chúng tôi tới thăm cha anh ấy trong bệnh viện.
Cha anh đã tiếp nhận sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và niệm: “Pháp Luân Đại Phảo hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Ông không còn phải chịu đựng những đau đớn tột cùng như những bệnh nhân ung thư phổi giai đoạn cuối nữa và đã ra đi thanh thản.
Mẹ anh ấy được chẩn đoán mắc bệnh suy thận. Khi chồng cũ của tôi không ở nhà, tôi đã chăm sóc bà ấy. Mẹ anh ấy đã rất biết ơn tôi và hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp đã khiến tôi trở thành một người vị tha. Bà ấy mong con trai bà và tôi sẽ tái hôn. Bà ấy qua đời trong bệnh viện mà không phải chịu đựng nhiều đau đớn.
Ấn tượng trước lòng tốt của tôi, những người hàng xóm và họ hàng đã được chứng kiến vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Sau tang lễ của mẹ chồng tôi, chúng tôi đã tái hôn và anh ấy không còn gây trở ngại cho việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nữa.
Pháp Luân Đại Pháp đã dạy tôi làm một người tốt, dù cho tôi đang ở đâu và có bất cứ điều gì xảy ra với tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/29/384369.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/11/176452.html
Đăng ngày 13-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.