Bài viết của Trầm Hương Tử, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-11-2009] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!

Tôi bắt đầu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2005 và trong suốt bốn năm tu luyện, tôi đã được trải nghiệm sự vĩ đại và thần thánh của Đại Pháp. Tôi cũng gặp phải nhiều nguy hiểm khi mang chân tướng về Đại Pháp đến cho những người khác. Tôi luôn được Sư phụ chăm sóc và bảo hộ. Bây giờ, tại Pháp hội Trung Quốc trên Minh Huệ lần thứ 16, tôi muốn báo cáo tình trạng tu luyện của mình với Sư phụ và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của bản thân tôi.

1. Quá trình đắc Pháp của tôi

Mẹ tôi luôn ốm yếu. Bà phải uống thuốc trước và sau mỗi bữa ăn. Vào mùa xuân năm 2004, bà đến thăm tôi và sống cùng chúng tôi một thời gian. Một ngày nọ, mẹ tôi mang về nhà một cuốn sách và bà nói với tôi rằng bà đã nghe người khác nói nếu bà luyện theo môn khí công này, bà có thể lấy lại sức khỏe cũng có thể mang lại may mắn cho các thành viên trong gia đình. Mẹ tôi hỏi tôi có cho phép mẹ luyện tập không. Tôi thấy rằng cuốn sách nói về Pháp Luân Công. Tôi nói với bà: “Chà, mẹ cũng lớn tuổi rồi, mẹ có thể luyện tập nếu mẹ muốn. Mẹ còn có thể làm gì khi đã nhiều tuổi như vậy?” Đó là cách mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Mỗi ngày khi tôi đang nghỉ trưa và nghỉ ngơi, mẹ tôi đều đọc sách của Pháp Luân Công. Bà hỏi tôi từ này trong cuốn sách có nghĩa là gì trong một phút và phút tiếp theo bà sẽ hỏi về một từ khác. Tôi đã bị bà làm phiền và không nghỉ ngơi được, vì vậy tôi quyết định đọc cho bà nghe. Dần dần, tôi cảm thấy rằng cuốn sách thực sự tốt, không giống như những gì đưa tin trên truyền hình. Ngày hôm sau, bà mang về nhà một cuốn sách khác về Pháp Luân Công. Cuốn sách đó dạy các bài công pháp. Bà không thể tự hiểu nó, vì vậy tôi đã đọc cho bà và dạy bà cách luyện công theo cuốn sách. Mẹ tôi nói rằng bà cảm thấy rằng có một Pháp Luân đang xoay ở vùng bụng của bà. Tôi tự nhủ trong lòng: “Ôi, mẹ mình lú lẫn rồi, cũng giống như những gì được mô tả trên truyền hình.” Vào ngày thứ ba, bà từ chối uống tất cả các loại thuốc mà trước đây đã uống và muốn vứt chúng đi. Tôi đã lo lắng và quyết định đưa bà về quê tôi.

Đêm giao thừa năm 2005, tôi về quê để thăm mẹ. Dường như sức khỏe của bà đã được phục hồi, và bà trông khỏe hơn bao giờ hết. Môi của bà hồng hào và làn da tươi tắn, sáng khỏe. Bà nói về những điều kỳ diệu đã xảy ra với bà. Tôi cảm thấy rằng bà đã đi xa hơn và trở nên say mê với việc luyện tập. Tôi lo lắng cho bà, và kết quả là tôi trở về nhà. Tôi đến gặp học viên mà mẹ tôi biết và xin bà một cuốn để học.

Khi đọc xong cuốn sách, tôi chợt nhận ra mục đích làm người là để tu thành Thần Phật. Đó là lý do tại sao, nếu bạn tìm lại nguồn gốc của các nền văn hóa của các dân tộc và quốc gia khác nhau, bạn sẽ thấy rằng tất cả đều bắt đầu với những huyền thoại hoặc truyền thuyết về các vị Thần. Trước đây, tôi luôn cho rằng tất cả họ đều chỉ là trí tưởng tượng của con người. Vào lúc đó, tôi đã hiểu tại sao mẹ tôi trở nên say mê với khí công.

Khi tôi đọc xong cuốn sách lần thứ hai, buổi trưa đang ngủ, tôi đột nhiên thấy một con mắt lớn đang chớp trước mặt mình. Nó có lông mi ngắn màu đỏ tía, lượn sóng, và nó đang nhìn tôi tò mò. Tôi biết rằng đây là con mắt mà Sư phụ đã cấp cho tôi. Tôi rất vui mừng – tôi biết rằng mình đã đắc Pháp.

Pháp Luân Công thật kỳ diệu! Sau đó, ở nhà, tại nơi làm việc hoặc trong môi trường xã hội, tôi luôn cư xử theo yêu cầu của Sư phụ trong cuốn Chuyển Pháp Luân.

2. Hồng truyền Pháp

Khi học Pháp nhiều lần, tôi nhận ra rằng tôi không thể sống mà không có Đại Pháp. Tuy nhiên, tôi đã gặp can nhiễu từ chồng tôi. Ngay từ đầu, anh bắt đầu cố gắng can ngăn tôi và cầu xin tôi một cách lịch sự và tình cảm. Sau đó, anh ấy đe dọa tôi, nói rằng anh ấy muốn ly dị tôi. Cuối cùng, anh nắm lấy cổ tôi và cố ép tôi dừng lại. Tuy nhiên, tôi không bao giờ bỏ cuộc. Tôi vẫn muốn tu luyện Pháp Luân Công.

Mỗi ngày tôi dành nhiều thời gian để học Pháp. Đôi khi tôi cảm thấy như Sư phụ đang ngồi trước mặt mình và giảng Pháp cho tôi. Mỗi lời của Pháp rất rõ ràng với tôi. Đôi khi tôi cảm thấy cơ thể mình trở nên nhẹ đến mức tôi có thể bay lên không trung. Đôi khi tôi cảm thấy rằng mỗi từ trong cuốn sách tỏa ánh vàng kim. Đôi khi tôi cảm thấy rằng toàn bộ cơ thể mình liên tục mở rộng ra như một quả bóng lớn. Trong mọi trường hợp, khi bạn thực bình tâm và học Pháp bằng tâm thuần tịnh, bạn sẽ có một số cảm nhận tuyệt diệu. Tất cả những nỗ lực học Pháp đã giúp tôi rất nhiều trong việc chứng thực Pháp sau này.

Trước Thế vận hội Olympic năm ngoái, bảy học viên địa phương tôi đã bị giam giữ bất hợp pháp và một số địa điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng cũng bị phá hủy. Kết quả là, không ai trong số các học viên khác có thể đọc Tuần báo Minh Huệ và các tài liệu Đại Pháp khác. Sau đó, chúng tôi quyết định rằng chúng tôi nên tìm một cửa hàng phô-tô của người thường để sao chép tài liệu. Tôi tạm thời được chọn để làm công việc này. Bất kể thời tiết mưa hay nắng, tôi đều giao tài liệu Đại Pháp cho các đồng tu của mình. Đôi khi, có nhiều người trong cửa hàng, và tôi phải đợi cho đến khi họ xong việc của họ và rời đi. Đôi khi, tôi phải tạm dừng công việc khi có người khác đột nhiên xuất hiện. Tôi thường mất vài giờ để hoàn thành công việc, điều mà có lẽ chỉ cần nửa giờ để thực hiện nếu không có vấn đề về an ninh. Tôi đã tiếp tục làm điều này trong hơn nửa năm.

Thỉnh thoảng khi các tài liệu Đại Pháp đã sẵn sàng, xảy ra can nhiễu và tôi không thể giao được cho đồng tu. Tôi đã phát chính niệm và thầm xin với Sư phụ rằng: “Cầu Sư phụ giúp con giao tài liệu cho các đồng tu.” Đáp lại lời thỉnh cầu của tôi, không lâu sau, người thân của tôi có việc ra ngoài, cho tôi có cơ hội ra ngoài. Tôi thực sự đã trải nghiệm những gì Sư phụ dạy chúng ta trong Chuyển Pháp Luân, rằng “Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.”

Nhờ trợ giúp của các đồng tu, cuối cùng tôi cũng có điểm sản xuất tài liệu riêng. Quá trình sản tài liệu Đại Pháp cũng là một quá trình để tôi tu luyện tâm tính của mình. Từ trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã có một số kiến ​​thức cơ bản về máy tính, vì vậy tôi rất dễ nắm bắt những điều cơ bản và tôi có thể điều hành thành công điểm sản xuất tài liệu của riêng mình.

Nhìn vào những tài liệu Đại Pháp đầy màu sắc đó, trong tâm tôi cảm thấy rất vui. Tuy nhiên, đôi khi tôi sản xuất tài liệu Đại Pháp, tình trạng tu luyện của tôi không được tốt lắm, hoặc tâm trí tôi không thể bình tĩnh. Vào những thời điểm đó, những điều bất thường sẽ xảy ra với thiết bị của tôi. Một lần, tôi đang trò chuyện với một số người khi đang làm một số đĩa DVD. Phải mất hơn 10 phút để hoàn thành một đĩa. Sau một khoảng thời gian, chúng tôi dừng lại và bắt đầu học Pháp. Sau đó, máy tính đã thực hiện công việc của mình rất nhanh và chúng tôi chỉ mất năm phút để làm xong một đĩa. Và máy tính duy trì chạy ở tốc độ đó khi làm các đĩa còn lại. Trên thực tế, chúng tôi không bao giờ thay đổi tốc độ máy tính – nó luôn ở mức 6X. Thật kỳ diệu!

Khi học Pháp hết lần này đến lần khác, tôi nhận ra rằng sứ mệnh làm đệ tử Đại Pháp của mình là trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh, nên thỉnh thoảng, tôi cũng ra ngoài để phân phát tài liệu về Đại Pháp. Tôi nghĩ rằng cách hiệu quả nhất để tôi buông bỏ chấp trước người thường của mình là phân phát các tài liệu Đại Pháp. Khi mới bắt đầu phân phát tài liệu, tim tôi đập như trống, tay chân run rẩy. Sau đó, tôi phát chính niệm để cầu xin Sư phụ gia trì.

3. Sử dụng thần thông để chứng thực Đại Pháp

Tôi tốt nghiệp đại học 20 năm trước. Trong 20 năm đó, tôi đã không gặp lại bất kỳ bạn học cũ nào của mình. Tất cả chúng tôi đều trải qua thời gian diễn ra cuộc thảm sát “ngày 4 tháng 6,” và tất cả chúng tôi đều chôn giấu nỗi sợ hãi còn sót lại trong lòng. Tôi đã chuẩn bị cho mỗi bạn học cũ một đĩa DVD “Nghệ thuật biểu diễn Shen Yun năm 2009”. Tôi cũng đưa cho họ Chuyển Pháp Luân và Cửu Bình. Tôi cũng giải thích với họ rằng họ có thể đi đến thôn Trưởng Bố, huyện Bình Đường, tỉnh Quý Châu, để xem một phiến đá lớn có sáu chữ hình thành tự nhiên trên bề mặt mang nội dung: “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong.” Tôi nói với họ rằng vì chúng tôi đã từng là bạn học ở trường đại học, chúng tôi có mối duyên phận tiền định và nên giữ liên lạc và chia sẻ những điều tốt đẹp với nhau.

Khi đi trên một chuyến tàu, tôi đã nói chuyện với các nhạc trưởng về ý nghĩa của “đức tin” và về thí nghiệm khoa học nổi tiếng về sự kết tinh nước của nhà nghiên cứu Nhật Bản Masaru Emoto. Tôi đã rút ra kết luận rằng, là con người, chúng ta nên tuân theo những lời dạy về Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi cũng đưa cho họ các đĩa VCD Thần Vận và nói với họ rằng họ sẽ được phúc báo sau khi xem. Nhiều người trong số họ đã rất vui mừng được xem chương trình và hỏi tôi rằng họ cần trả cho tôi bao nhiêu tiền. Tôi nói rằng tôi không muốn tiền, rằng các đĩa là miễn phí, và tôi hy vọng rằng họ có thể chuyển chúng cho bạn bè và người thân của họ sau khi xem xong, để họ cũng có thể tích đức cho mình.

Ngay bây giờ, tôi cảm thấy khá thoải mái khi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Tôi cảm thấy mọi thứ xung quanh mình đã được chuẩn bị để tôi chứng thực Đại Pháp. Sư phụ đã dạy chúng ta trong bài thơ “Như Lai” từ Hồng Ngâm II:

Như Lai

“Đới trước như ý chân lý lai

Sái sái thoát thoát tẩu tứ hải

Pháp Lý tát biến thế gian đạo

Mãn tải chúng sinh Pháp thuyền khai”

Diễn nghĩa:

Như Lai

“Mang theo chân lý như ý mà đến

Thanh thoát ung dung đi khắp bốn biển

Rắc rải Pháp Lý trên khắp cõi thế gian

Thuyền Pháp chở đầy chúng sinh rời bến”

Năm 2009 này, ĐCSTQ tà ác kỷ niệm sinh nhật lần thứ 60 của nó và nó lại trở nên điên cuồng hơn. Tuy nhiên, đối với chúng ta, một ngón tay nhỏ bé sẽ là quá đủ để nghiền nát nó. Đừng bị giả tưởng làm ảnh hưởng. Chúng ta chỉ nên làm theo yêu cầu của Sư phụ: học Pháp tốt, phát chính niệm, cứu độ chúng sinh và chứng thực Đại Pháp.

Con xin cảm tạ Sư phụ tôn kính! Cảm ơn các bạn đồng tu! Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/11/9/211566.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/11/23/112569.html

Đăng ngày 29-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share