Từ Hội Thảo Chia sẻ Kinh Nghiệm qua Internet cho các học viên ở Trung Quốc lần thứ Sáu

Bài viết của một học viên ở tỉnh Cát Lâm

[MINH HUỆ 04-11-2009] Kính chào Sư Phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!
Tôi hân hạnh được tham gia hội thảo chia sẻ kinh nghiệm qua Internet này và biết ơn Sư Phụ đã ban cho những học viên Đại lục cơ hội này để thăng tiến trong tu luyện. Tôi cảm ơn những học viên tham gia vào trang web Minh Huệ. Bây giờ tôi xin chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của tôi.

1. Buông bỏ chấp trước trong khi làm tài liệu Đại Pháp

Trong tiến trình Chính Pháp, vào năm 2008, nhiều học viên đã lập ra một điểm sản xuất tài liệu Đại Pháp tại nhà, trong đó có tôi. Một năm kinh nghiệm trong việc vận hành điểm sản xuất tài liệu đã phơi bày nhiều chấp trước của tôi. Tuy nhiên, dưới sự bảo hộ của Sư Phụ, và đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm trên trang web Minh Huệ đã giúp tôi trưởng thành trong khi liên lục loại trừ những chấp trước.

Tôi muốn mua một cái máy tính để sản xuất tài liệu Đại Pháp, nhưng không có đủ tiền. Tôi đã tiết kiệm được 2000 Nhân dân tệ cho việc học hành của con trai tôi, nhưng cháu chưa cần đến, nên tôi đã quyết định dùng nó để mua một cái máy tính. Tôi đã mua một cái máy tính xách tay 3000 Nhân dân tệ và đã vay 1000 Nhân dân tệ còn lại từ người khác. Một học viên đã đề nghị giúp tôi cài đặt hệ thống và dạy tôi cách tải tài liệu xuống. Tôi đã học rất nhanh và chẳng bao lâu đã sẵn sàng sản xuất tài liệu Đại Pháp. Tuy nhiên, một hôm con trai tôi trở về nhà và hỏi xin tiền. Cháu đã tức giận khi tôi không có tiền đưa cho cháu, và tôi đã nói với cháu rằng tôi đã cho người khác vay. Tôi nghĩ: “tôi đã dùng tiền vì cháu chưa cần nó. Làm sao có thể như vậy tôi chỉ vừa mới tiêu nó mà cháu đã cần ngay? Chắc chắn là ma quỷ đang cố gắng can nhiễu học viên truy cập vào trang web Minh Huệ, và tôi sẽ không để điều đó xảy ra.”

Truy cập vào mạng để có thông tin cập nhập về Đại Pháp và chia sẻ kinh nghiệm là điều đúng đắn nên làm, nhưng không đúng nếu điều đó gây ra xung đột với con trai tôi. Là một học viên, tôi nên cân nhắc tới người khác trước. Tôi đã nhìn vào bên trong và nhìn thấy bản ngã của tôi và sự thiếu suy xét cho người khác. Con trai tôi cần số tiền mà tôi đã sử dụng, và tôi đã nói dối con trai mình. Điều này làm sao có thể đúng đắn được? Tôi không thể vui vẻ truy cập mạng trong khi con trai tôi đang phàn nàn. Tôi đã quyết định vay 2 000 Nhân dân tệ ngày hôm sau và đưa tiền cho con trai tôi. Tôi sẽ phải tiết kiệm tiền để trả nợ, nhưng tôi đã giải quyết mâu thuẫn mà cựu thế lực đã gây ra. Ngày hôm sau mọi thứ diễn ra tốt đẹp, và con trai tôi đã vui vẻ cầm tiền rời đi.

Hai ngày sau tôi đã nhận được một lá thư từ chị gái một học viên của tôi ở Bắc Kinh. Chị nói trong thư: “Mặc dù chúng ta sống ở những thành phố khác nhau, nhưng chúng ta đang cùng làm một điều. Tài chính của tôi tốt hơn của chị, và tôi gửi kèm theo đây 2000 Nhân dân tệ cho chị như một món quà.” Tôi đã khóc khi đọc nó và biết đó là sự khích lệ của Sư Phụ. Tôi nói với Sư Phụ: “ Cám ơn, Sư Phụ. Con sẽ làm tốt.” Sự kiện này đã làm tôi nhận ra rằng nếu chúng ta làm các việc đúng đắn, Sư Phụ sẽ ở đó để giúp đỡ chúng ta. Tôi đã thấy quyền năng của Pháp.

Khi làm tài liệu Đại Pháp, tôi đã có chấp trước phụ thuộc vào người khác. Tôi có thể làm mọi thứ một cách trôi chảy với người học viên đã giúp tôi cài đặt hệ thống, nhưng khi cô ấy rời đi, tôi đã gặp đủ loại rắc rối. Cuối cùng cô ấy quá bận bịu không làm việc được với tôi. Tôi không tự tin khi tôi bật máy tính lên, trở nên lo lắng khi in tài liệu Đại Pháp, và sợ vì ai đó có thể xông vào. Sau đó tôi đã nhận ra đây là tâm sợ hãi. Tôi đưa tay lên và phát chính niệm và nhẩm kinh văn mới của Sư Phụ. Sự sợ hãi đã nhanh chóng biến mất, vấn đề đã được giải quyết, và tài liệu Đại Pháp đã được sản xuất nhanh hơn với chất lượng tốt.
Sư Phụ đã nói trong Tinh Tấn Yếu Chỉ:

“thì những gì quý vị làm với tâm trong sạch sẽ luôn là điều tốt nhất và thiêng liêng nhất.” (“Nhận thức hơn nữa “)
“Trộn lẫn bất kỳ cái gì của người đời vào tu luyện đều vô cùng nguy hiểm.” (“Nhổ Tận Gốc”)

Bây giờ tôi có một nhận thức tốt hơn về những lời của Sư Phụ trong đoạn trích ở trên và có thể độc lập vận hành điểm sản xuất tài liệu. Nhiều điểm tài liệu đã được lập trong vùng của tôi. Việc lập ra nhiều điểm tài liệu này đã cải thiện tâm tính của tôi.

Trước ngày 20 tháng 7 năm 1999, người hỗ trợ điểm tài liệu Đại Pháp đầu tiên nguyên là điều phối viên. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, một số học viên có tâm sợ hãi đã từ chối giao tiếp với các học viên khác. Họ chỉ tin tưởng cô ấy, do vậy tôi đã cố gắng chia sẻ kinh nghiệm với cô, và đã khuyến khích cô ấy lập ra một điểm sản xuất tài liệu. Cô ấy nói với tôi rằng cô đang bị nợ nần. Tôi đã mượn một cái máy tính cho cô ấy và dạy cho cô cách sử dụng nó, cuối cùng cô ấy muốn trả lại nó. Tôi đã nhận ra sự miễn cưỡng ở cô ấy. Chúng tôi đã cố gắng học Pháp cùng nhau. Kết quả là cô ấy đã thể hiện sự quan tâm đến việc học cách sử dụng máy tính và thiết lập một điểm tài liệu.

Trời mưa vào hôm mà chúng tôi quyết định mang máy tính, máy in và giấy tới nhà cô ấy, và mưa đã ngừng lúc khoảng 7h30 tối. Tôi bọc thiết bị lại và chở bằng xe đạp tới nhà cô ấy trong mưa. Sau khi tôi gõ cửa, cô ấy đi ra và bảo tôi rời đi, vì cô ấy đang có khách ở trong nhà. Tôi hỏi vì trời mưa liệu tôi có thể để lại tập giấy được không. Cô ấy từ chối và đóng cửa lại. Tôi toàn hoàn đơn độc trong hành lang tối. Tôi cố xoay xở để bọc lại ba cái túi trong đêm tối và mang chúng lại chiếc xe đạp. Tôi thất vọng tủi nhục tới mức gần như bật khóc, và tôi nghĩ: “ Tôi không để ý tới gian khổ, nhưng tôi lo lắng mưa có thể làm hỏng giấy và thiết bị. Tôi sẽ không bao giờ đến đây nữa.”

Khi tôi đi về nhà bằng xe đạp, tôi đã nhớ lại những bài viết chia sẻ kinh nghiệm từ trang web Minh Huệ. Một bài nói về một tình huống tiến thoái lưỡng nan tương tự như điều mà tôi vừa mới trải qua. Một người học viên đã chuyển thiết bị tới cho một học viên là một nông dân ở vùng nông thôn bốn lần. Hành trình kéo dài mười hai dặm đường đồi núi mỗi lần đi, không kể tới gió rét, sương tuyết. Người học viên tá điền đã từ chối và yêu cầu anh ấy lấy lại thiết bị ba lần. Mỗi lần người học viên tinh tấn đều trở về nhà vài giờ sau nửa đêm, đói và mệt. Nhưng anh nghĩ: “Mình là đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp. Những gian khổ kia sẽ không thể làm mình lùi bước.” Hành động của anh đã thúc đẩy người tá điền bắt đầu một điểm sản xuất đến lần cố gắng thứ tư, và anh ta đã vận hành điểm sản xuất một cách trôi chảy trong hai năm rưỡi.

Đọc những bài viết giống như thế đã làm tôi rơi nước mắt. Bây giờ đến lượt tôi. Tại sao tôi không thể xử lý được, mà người học viên kia lại có thể? Chúng tôi có cùng Sư Phụ và cùng Pháp như vậy. Tôi cười lên sau khi nghĩ về điều này. Đó chỉ là vấn đề tu luyện. Tôi cám ơn Sư Phụ đã ban cho tôi cơ hội này để cải thiện sự tu luyện của tôi, và điểm hoá cho tôi rằng tôi có thể làm tốt hơn.

Khi tôi vượt lên trên tình cảm của mình, người bạn đồng tu của tôi cũng thăng tiến tâm tính của cô ấy sau khi học Pháp. Cô đã mua thiết bị bằng tiền riêng của cô, đã học cách sử dụng mọi thứ, và cuối cùng điểm sản xuất của cô ấy đã được lập nên và vận hành. Hành động của cô ây đã khuyến khích nhiều học viên khác bước ra làm ba điều theo yêu cầu của Sư Phụ.

Một lần tôi có nhiều dự án, nhiều người đã nhờ tôi giúp đỡ, và một vài người sẽ không vui nếu tôi trả lời họ quá muộn. Tôi đã phát triển một chấp trước vào việc suốt ngày thực hiện công tác, và liên tục bận rộn và mệt mỏi. Thời gian học Pháp trở nên càng ngày càng ít. Tôi cảm thấy buồn ngủ khi tôi phát chính niệm. Một hôm tôi nghe nói rằng một học viên vừa mới bước ra chính Pháp đã mua một cái máy tính và cần được giúp đỡ để sản xuất tài liệu Đại Pháp. Tôi đã nghị giúp đỡ và chỉ cho cô ấy cách sử dụng máy tính và in tài liệu Đại Pháp. Cô ấy không nói nhiều mà cố gắng nhớ điều mà tôi dạy. Cô dành nhiều thời gian để phát chính niệm và yêu cầu tôi ngừng làm việc, phát chính niệm mỗi giờ.

Cô ấy mới dùng máy tính và máy in, nhưng không hề sợ và nói: “Đây là an bài của Sư Phụ và tôi có thể làm được.” Vào ngày cài đặt máy tính thứ hai, cô ấy đã có thể in tài liệu Đại Pháp, và một vài ngày sau cô ấy có thể dùng máy tính làm đĩa CD/VCD. Cô có thể xử lý tất cả việc sản xuất tài liệu Đại Pháp trong vòng chưa đầy một tuần. Cô ấy là người học nhanh. Tôi phải mất hơn 1 tháng để học những kỹ thuật này, nhưng cô ấy có thể làm được trong vòng một tuần. Một lần nữa đây lại là một biểu hiện về quyền năng của Đại Pháp.

Khi tôi ở đó với cô ấy, cô thường xuyên sửa lại tư thế tay của tôi khi phát chính niệm. Đặc biệt tôi có thời gian khó nhập định và liên tục thay đổi tư thế. Nhưng cô ngồi đó bất động cho tới khi kết thúc. Tôi nhận ra rằng tôi đã không thực sự phát chính niệm, mà chỉ ngồi theo tư thế. Làm sao tôi có thể phát chính niệm mạnh mẽ khi làm như vậy? Tôi cũng nhận ra rằng đây là một vấn đề nghiêm trọng. Sư Phụ có thể đã nhìn thấy vấn đề và đã an bài cho tôi làm việc với cô ấy. Với sự giúp đỡ của cô ấy, tôi đã nâng cao sự tập trung khi phát chính niệm và cảm nhận được sự khác biệt. Phát chính niệm làm tôi cảm thấy rằng tôi được bao phủ bởi năng lượng xung quanh mình-nguồn năng lượng ấm áp và mạnh mẽ trên đầu tôi. Tôi cám ơn Sư Phụ và sự giúp đỡ của người bạn học viên.

2.Bước đi con đường Chính Pháp và đối mặt với những mâu thuẫn gia đình

Sư Phụ nói trong “‘Giảng Pháp tại Manhattan”

Còn có một vấn đề; chư vị là tu luyện trong xã hội người thường; vấn đề đối diện với người nhà vốn không tu luyện, vẫn luôn xử lý không tốt. Tất nhiên, vẫn là câu nói ấy, ‘băng dày ba thước không bởi lạnh một ngày’; ngay từ đầu không xử lý tốt thì oán giận tích lại quá thâm sâu, dần dần về sau tạo thành một loại gián cách, dường như hoàn toàn không xử lý nổi. Vấn đề này sẽ gây khó khăn cho đệ tử Đại Pháp trong chứng thực Pháp. Phàm là xuất hiện vấn đề này, thì cái sai là ở đệ tử Đại Pháp, là vì ngay từ đầu xử lý không tốt nên mới khiến nó biến thành như thế. Kỳ thực rất nhiều sự việc chư vị có thể hợp tác được tốt, an bài nếu mà tốt, thì sẽ không gây trì hoãn [khi] làm các việc Đại Pháp. Chính là vì bản thân làm chưa có tốt, sơ sót xem thường điểm này.”

Sau khi đọc bài giảng của Sư Phụ, tôi biết rằng tôi đã không tu tốt bản thân mình về vấn đề gia đình và đang cố bỏ qua nó. Tôi nghĩ rằng chồng của tôi đã không còn hy vọng vì anh ấy đã tố cáo tôi ra toà dưới áp lực từ cảnh sát địa phương khi tôi bị bức hại. Anh ấy đã nói với toà án rằng tôi có vấn đề về tinh thần sau khi tập luyện Pháp Luân Công, và anh ấy muốn li dị tôi. Anh ấy thậm chí đưa cảnh sát tới bắt tôi, nhưng đã không thành công. Vì điều này tôi đã rời khỏi nhà và đi lang thang hết chỗ này tới chỗ khác trong hai năm. Tôi ly thân chồng sau khi tôi trở về và đối xử với anh như một người xa lạ. Nhìn vào trong, tôi đã nhận ra lòng hận thù của tôi đối với anh và cách mà tôi đã đối xử với anh như một kẻ thù. Tôi không thể đẩy được cái tình này ra khỏi đầu của tôi và đã không đối xử với anh ta giống như với người khác.
Sư Phụ đã nói với chúng ta trong Pháp rằng mỗi người đều đã từng là một người họ hàng thân thích của Sư Phụ. Nếu một người họ hàng thân thích của Sư Phụ ở trước mặt tôi, tôi không nên đối xử với anh ta như thế này. Pháp dạy tôi rằng mỗi một việc xảy ra đều có một lý do ở đằng sau. Anh ta đối xử tệ với tôi bây giờ vì có thể thời gian nào đó trong quá khứ tôi đã đối xử với anh ta thậm chí còn tệ hơn. Tôi là một học viên và tôi cứu độ con người, và đó là trách nhiệm của tôi. Anh là chồng tôi, có nghĩa là anh có tiền duyên với Đại Pháp và có thể được cứu.

Bằng chính niệm, tôi đã chủ động và giúp đỡ anh nhưng công việc vặt. Tôi giặt quần áo và nấu ăn cho anh. Anh ấy vui vẻ. Anh đã xin lỗi tôi trước mặt con trai của tôi, hứa sẽ không tranh cãi với tôi, đã bảo tôi trở lại và sống cùng nhau như là một gia đình. Tôi biết chắc chắn đó là kết quả của lòng từ bi của Sư Phụ.

Tôi vẫn còn một chặng đường dài để đi và tôi quyết tâm rằng tôi có thể làm tốt, vì đây là một phần của tu luyện, và tôi sẽ không để Sư Phụ thất vọng.
Xin hãy sửa chữa cho tôi nếu có gì không đúng. Cám ơn các bạn đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/11/4/211353.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/11/19/112475.html
Đăng ngày 26-11-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share