Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-03-2019] Tôi từng là một nữ doanh nhân, nhưng sau khi bị những tên cướp ở thành phố khác khống chế và cố gắng cướp tiền, tôi đã mắc một căn bệnh lạ. Tôi đã thử dùng nhiều loại thuốc, nhưng không có tác dụng gì. Sau khi học luyện Pháp Luân Đại Pháp vài ngày, căn bệnh đó đã biến mất.
Căn bệnh lạ
Khi tôi cùng một người bạn đến thành phố khác để mua hàng hóa, thì có bảy hoặc tám tên cướp bám theo chúng tôi. Họ cố gắng cướp tiền của chúng tôi, nhưng không thành. Sau đó họ ngăn chúng tôi lên tàu và buộc chúng tôi phải ở trong phòng chờ.
Khi ngồi trong phòng chờ, tôi sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy. Lúc đó, một nhân viên sân ga xuất hiện. Tôi hỏi rằng liệu anh ấy có thể giúp chúng tôi lên tàu hay không bởi chúng tôi bị một nhóm cướp quấy rối. Với sự giúp đỡ của anh ấy, chúng tôi đã có thể rời đi an toàn.
Về nhà, toàn thân tôi sưng lên và tôi không thể ngủ. Thậm chí nếu tôi cố gắng nhắm mắt để ngủ, tim của tôi sẽ đập nhanh hơn. Tôi cũng trở nên sợ âm thanh. Khi mẹ tôi nấu ăn, bà không thể tạo ra tiếng động, bởi vì tôi sẽ nhảy dựng lên, và trong tâm cảm thấy hoảng sợ. Tôi đã đến nhiều bệnh viện, nhưng không ai có thể giúp tôi. Một bác sĩ nói rằng không có cách chữa cho tình trạng của tôi, đó là vấn đề về thần kinh.
Tôi không thể ăn hoặc uống trong suốt thời gian đó, và không lâu sau người tôi chỉ còn da bọc xương. Có người bảo tôi rằng khí công có thể giúp tôi, nên tôi bắt đầu luyện khí công.
Sau năm tháng luyện môn khí công này, một buổi sáng đột nhiên tôi không thể bước ra khỏi giường. Tôi cố gắng hai lần, nhưng vẫn không thể. Sau đó, tôi mất khả năng tự chăm sóc bản thân và phải dựa vào mẹ tôi. Tôi nghĩ tôi sẽ chết sớm.
Tôi ngồi một góc giường cả ngày lẫn đêm, đắp chăn. Thỉnh thoảng, đột nhiên tôi cảm thấy rất lạnh, như thể cơn lạnh xuất ra từ bên trong người tôi. Thỉnh thoảng, tôi đột nhiên cảm thấy nóng, như nước sôi đổ từ trên đỉnh đầu xuống. Tôi chỉ mong sớm chết đi cho xong.
Một cuộc đời mới
Dì tôi đến thăm chúng tôi vào tháng 7 năm 1997, và khuyên tôi nên luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ban đầu, tôi từ chối. Tôi đã học qua một môn khí công, và sư phụ của pháp môn đó đã bảo tôi rằng môn tu luyện của ông ta tuyệt vời ra sao – nhưng nó chẳng có tác dụng.
Dì tôi bảo rằng bệnh đau thần kinh tọa của dì đã khỏi sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nên tôi quyết định sẽ thử tu luyện.
Tôi học năm bài công pháp từ dì và bắt đầu luyện chúng sau khi dì rời đi. Khi luyện bài công pháp thứ năm, tôi cảm thấy có dòng năng lượng mạnh mẽ chảy xuyên suốt toàn cơ thể, khiến tôi cảm thấy rất dễ chịu. Tôi vô cùng phấn khởi và nghĩ rằng Pháp Luân Đại Pháp thực sự tuyệt vời!
Tôi cũng bắt đầu nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) và hiểu rằng Sư phụ không phải đến đây để chữa bệnh mà là cứu độ chúng sinh. Trong lúc nghe các bài giảng, tôi nói với Sư phụ: “Con sẽ là một đệ tử chân chính. Con phó thác sức khỏe của con cho Ngài.”
Tôi nghe các bài giảng của Sư phụ và luyện công mỗi ngày. Khoảng bảy đến tám ngày sau đó, căn bệnh của tôi biến mất. Tôi cũng bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân.
Thật ngạc nhiên, vào lúc tôi luyện được bốn tháng, một khối u xơ trong tử cung của tôi đã được bài xuất ra ngoài. Không lời nào có thể biểu đạt lòng cảm ân của tôi đối với Sư phụ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/4/383455.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/1/176350.html
Đăng ngày 21-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.