Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-1-2019] Sau khi học đại học, tôi đã đánh mất môi trường tu luyện của mình. Không còn ai nhắc tôi học Pháp hàng ngày, và nhiều chấp trước của tôi nổi lên. Khi gặp phải vấn đề, tôi thường bỏ qua chúng và đổ lỗi cho một ai đó.

Nhận diện tâm ích kỷ

Vào một buổi sáng tại phòng thí nghiệm vật lý, là nơi tôi không hề thích thú, tôi và một người bạn chung phòng cùng chia sẻ một khu vực thí nghiệm. Mỗi khi cô ấy gặp khó khăn, cô ấy lại nhờ tôi giúp. Vì nghĩ cô ấy làm lãng phí thời gian của mình, nên tôi đã trả lời cô ấy bằng một thái độ khó chịu. Tôi trả lời câu hỏi của cô ấy bằng chất giọng lạnh lùng. Tôi thường lờ cô ấy đi. Tuy nhiên, người cộng tác làm thí nghiệm với tôi lại kiên nhẫn giúp đỡ cô ấy. Người bạn cùng phòng tỏ ra không thoải mái vì cách tôi đối xử với cô ấy.

Điều này tiếp tục cho đến khi tôi nhận ra lối hành xử ích kỷ của mình. Tôi nhận thấy một học viên không nên có hành động như vậy. Không muốn giúp đỡ người khác là vì tôi còn tâm ích kỷ. Tôi giật mình vì tức thời nhận ra chấp trước này khi hướng nội và cảm thấy thật xấu hổ. Đại Pháp dạy chúng ta phải biết suy nghĩ cho người khác trước, nhưng tôi lại chỉ quan tâm đến việc hoàn thành bài thí nghiệm của mình. Sau lần đó, tôi cố gắng kiên nhẫn trả lời tất cả các câu hỏi của cô ấy và cảm thấy mọi thứ trở nên ổn thỏa.

Khi hướng nội, tôi nhận ra mình cũng cần phải buông bỏ cái tâm muốn chỉ đạo người khác. Khi chúng tôi làm các thí nghiệm, tôi luôn giữ vai trò hướng dẫn trong khi người cộng tác chung thì ghi chép dữ liệu. Khi tôi buông bỏ chấp trước này, các thí nghiệm của chúng tôi đã trở nên suôn sẻ hơn.

Tâm tật đố

Tôi đã không biết cách hướng nội và vẫn thường thường đố kỵ với người khác. Biểu hiện của tâm tật đố đó là tôi cảm thấy không thoải mái khi ai đó làm việc tốt.

Đến cuối kỳ, sinh viên thường thức dậy sớm để học bài. Mỗi khi tôi dậy sớm hơn họ là tôi thấy hài lòng với chính mình và nghĩ rằng tôi làm tốt hơn họ. Nếu tôi thức dậy sau họ thì tôi cảm thấy khó chịu và lo lắng về việc mình sẽ thua kém.

Tâm tranh đấu của tôi nổi lên và tôi có cảm giác coi thường các bạn cùng lớp. Khi bản thân không đạt được như kỳ vọng, tôi trở nên tật đố và phát sinh những suy nghĩ tiêu cực.

Khi tôi nhận thấy mình đã sai và không thể bình tâm lại, tôi đã gọi điện cho mẹ. Bà hỏi xem tôi đã học hết bài chưa. Tôi trả lời bà là tôi nghĩ mình đã nghiên cứu các tài liệu kỹ lưỡng. Bà hỏi lại: “Vậy thì tại sao con lại biến nó thành một cuộc cạnh tranh và lo lắng về việc con sẽ thắng hay thua chứ?“

Sư phụ giảng:

“Tố nhi bất cầu Thường cư đạo trung” (Đạo Trung, Hồng Ngâm)

Diễn nghĩa:

“Làm mà chẳng cầu Luôn ở trong Đạo” (Đạo Trung, Hồng Ngâm)

Sư phụ giúp tôi hiểu ra nếu tôi chú trọng đề cao tâm tính và học tập tốt, thì tôi sẽ có được kết quả tốt. Không cần phải ganh đua với người khác. Bài kiểm tra chỉ để đo lường xem tôi học nhiều hay ít. Nó không đo lường việc tôi hơn hay kém người khác.

Ham muốn trở thành người giỏi nhất là trở ngại để tôi có được tâm thái bình thản. Tôi không thể tĩnh tâm khi học Pháp. Tôi lo lắng nếu dành thời gian học Pháp thì không có nhiều thời gian học bài ở trường. Giờ đây, nghĩ lại, tôi thấy thật buồn cười với suy nghĩ này.

Tinh tấn

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi được tặng một số sản phẩm chăm sóc da. Các cô gái ở độ tuổi của tôi đều nói về trang điểm và các chàng trai, vì vậy tôi dần dần chú ý đến ngoại hình của mình.

Có lần bạn cùng phòng của tôi nói đùa rằng tôi trông già hơn so với tuổi. Tôi biết đó chỉ là lời nói bông đùa nhưng nó vẫn khiến tôi có đôi chút lo lắng. Nỗi ám ảnh về ngoại hình của tôi xuất phát từ tâm sắc dục.

Có một ngày, khi tôi đang xem trên mạng Internet thì hình ảnh những người mẫu nam xuất hiện. Tôi thấy mình động tâm, nhưng chưa đến mức đáng lo ngại. Tuy nhiên, trong tâm trí tôi đã chứa đựng ham muốn sắc dục.

Thay vì bài xích nó, tôi lại lấy lý do cho rằng đó là điều bình thường khi người ta trưởng thành. Sự thực là, sắc dục và những suy nghĩ không phù hợp về người khác giới khiến con người trở nên tha hóa biến chất.

Ngày nay, các thông tin có chứa nội dung tình dục hiện diện rất phổ biến trên Internet. Nó hoàn toàn trái ngược với các tiêu chuẩn đạo đức truyền thống trước đây.

Khi trông thấy một chiếc váy đẹp trên một trang web, vì không có tiền để tự mua nên tôi đã hỏi xin cha mẹ mua nó cho tôi. Khi họ nói rằng tôi đã có quá nhiều quần áo, tôi chợt ngộ ra rằng, là học viên Đại Pháp thì không nên theo đuổi vật chất. Miễn là quần áo vừa vặn với người thì chúng đều ổn. Tôi sẽ làm gì với rất nhiều quần áo đây?

Đọc Pháp giúp tôi khai mở trí huệ, và tôi có thể tiếp thu bài nhanh hơn. Tôi không cần phải dành nhiều thời gian học bài. Tôi cũng kiềm chế không xem các chương trình giải trí. Tôi có đủ thời gian để học các nội dung được giáo viên truyền đạt trên lớp và xem lại bài trước khi kiểm tra.

Khi tâm trí tôi không trầm ổn, tôi hiểu nguyên nhân vì tôi đang cố tranh đấu và chưa làm tốt. Tôi tải về máy tính các bài giảng của Sư phụ và Hồng Ngâm, và đọc Pháp khi có thời gian rảnh rỗi. Cách này giúp tôi có thể tiêu trừ được những tư tưởng không đúng đắn và đồng hóa với Pháp.

Khi tôi thấy khó chịu với người khác, tôi nhớ đến mình cần phải hướng nội. Đôi khi, tôi vẫn nói điều gì đó không tốt hoặc đùa cợt người khác. Khi có hành động như vậy, tôi cần chính lại bản thân ngay lập tức.

Nếu tôi có thể luôn tự coi mình là người tu luyện, tôi sẽ có thể bài trừ bất kỳ tư tưởng bất hảo nào ngay khi chúng vừa mới nổi lên. Tu luyện rất nghiêm túc. Tôi không nên để các chấp trước thao túng bản thân mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/13/380309.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/10/176097.html

Đăng ngày 29-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share