Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ
[MINH HUỆ 03-01-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2012. Thông qua việc học Chuyển Pháp Luân và các kinh văn khác của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, tôi dần trở nên biết nghĩ cho người khác hơn bản thân mình. Từ việc chỉ biết chờ người khác nấu sẵn cho ăn, giờ tôi đã biết nấu ăn cho người nhà; từ việc khó chịu với những người thân trong gia đình, tôi đã trở nên biết thấu hiểu; và từ một người chỉ biết hưởng thụ cho chính mình, tôi đã biết mang lại tiện nghi cho người khác.
Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi trầm mê trong các trò chơi điện tử suốt cả ngày. Tôi không hề có ý thức trách nhiệm với bất kỳ ai và để mọi người trong gia đình phải làm hết mọi việc cho tôi mà không cân nhắc liệu hành vi của mình có ảnh hưởng đến họ hay không. Bố mẹ tôi rất phiền lòng về việc tôi nghiện trò chơi điện tử, nhưng tôi chẳng quan tâm.
May mắn thay, năm 2012, một người thân đã giới thiệu Đại Pháp cho tôi. Thông qua các bài giảng của Sư phụ, tôi dần ngộ Pháp và thái độ của tôi cải biến tốt hơn. Được Đại Pháp chỉ dẫn, tôi bắt đầu tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.
Sau khi học Pháp một thời gian, tôi dừng chơi các trò chơi điện tử và bắt đầu giúp đỡ việc nhà. Dần dần, tôi đảm đương được những việc nhà như nấu ăn, rửa chén bát, quét dọn sàn nhà và giặt giũ.
Từ bi và thấu hiểu người khác
Bố tôi sức khỏe yếu nhưng ông thích uống rượu và hút thuốc. Tính tình ông nóng nảy và nếu mọi việc không như ý mình thì ông sẽ nổi giận. Ông chơi mạt chược, có khi đến rạng sáng mới về đến nhà.
Tôi đã rất bực mình vì cách cư xử và suy nghĩ của bố: “Tại sao bố lại uống rượu và hút thuốc? Gia đình chúng ta có giàu có gì đâu mà tối nào bố cũng ra ngoài chơi mạt chược.”
Thái độ của tôi đối với bố là không thiện. Nhưng sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã nhận thức được những suy nghĩ tiêu cực của mình và bắt đầu chính lại tư tưởng đó theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Tôi học được cách từ bi đối với bố tôi.
Một lần khi ông ấy đi chơi mạt chược, tôi nghĩ mình nên đối xử với bố như thế nào đây. Tôi quyết định nấu bữa tối nhưng đến giờ ăn tối ông vẫn chưa về nhà, nên tôi cho thức ăn vào nồi để giữ ấm. Mặc dù ông về rất muộn nhưng bữa tối của ông vẫn nóng sốt.
Giờ đây tôi có thể thiện đãi với bố mình. Tôi không còn bực mình vì những thói quen xấu của bố và có thể đối đãi với ông bằng sự từ bi.
Thay đổi sau khi tu luyện Đại Pháp
Gia đình tôi sống ở vùng nông thôn. Rác thải của chúng tôi được ném vào lề đường để những người lao công thu gom. Hiện nay trong nhà tôi có rất nhiều rác vì vậy tôi đốt những gì có thể đốt và bỏ rác thải có thể phân hủy vào phân trộn. Như thế sẽ làm giảm lượng rác nhà tôi xả ra, tiết kiệm thời gian của lao công và khiến đất đai tươi tốt hơn.
Người dân ở vùng nông thôn quê tôi có trồng một loại bầu, nó có thể được cắt lát và sấy khô. Người ta thu mua với giá cũng tốt. Loại bầu này lớn rất nhanh và nếu thu hái quá muộn thì vỏ chúng trở nên cứng. Những quả bầu già không có vị ngon như những quả bầu non nhưng hầu hết mọi người đều bán những quả bầu già.
Nếu chúng tôi bán những quả bầu già, khách hàng của chúng tôi sẽ không vui và sẽ mất niềm tin vào chúng tôi. Vì vậy, những quả bầu già tôi đem cho những người nuôi gia súc và chỉ bán những quả bầu non.
Tôi từng lười biếng, ích kỷ và không dám chịu khổ. Nhưng Đại Pháp đã cải biến tôi, bây giờ tôi làm việc chăm chỉ và đặt lợi ích của người khác lên trước bản thân mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/3/379925.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/7/176073.html
Đăng ngày 18-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.