Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-02-2019] Tôi công tác tại bệnh viện. Bốn năm về trước, một hôm tôi gặp một cảnh sát trẻ đang chăm sóc cho người mẹ đang đau ốm của cậu ấy. Cậu ấy chừng ngoài 20 tuổi. Tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Công cho cậu ấy. Cậu ấy nói rằng mình biết những người tu luyện Pháp Luân Công là người tốt và cậu ấy thường bảo vệ họ chứ không làm theo lệnh mà sách nhiễu hay bắt giữ họ.
Khi tôi hỏi cậu ấy đã bảo vệ các học viên như thế nào, cậu ấy nói: “Cháu làm ca sớm ở một trạm cảnh sát. Cháu thường thấy (học viên) Pháp Luân Công phát tài liệu. Cháu không biết họ nhưng cháu thường thấy họ mang theo những chiếc túi xách nhỏ đi vào một tòa chung cư, hết tòa này đến tòa khác. Họ có vẻ không phải người xấu. Cháu liền theo sau họ và ở ngoài [ngầm] bảo vệ họ cho đến khi xong việc và rời đi thì mới thôi.”
Tôi khen ngợi chàng trai trẻ và bảo cậu ấy rằng cậu ấy nhất định sẽ được phúc báo vì đã bảo vệ đệ tử Đại Pháp.
Tôi còn có biết một cảnh sát công tác ở lực lượng cảnh sát 110 (số điện thoại để gọi cảnh sát phản ứng nhanh của Trung Quốc là 110). Quay trở lại năm 2012, tôi giảng chân tướng Pháp Luân Công và cuộc bức hại cho cậu ấy. Cậu ấy liền vui vẻ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Sau đó cậu ấy giải thích lý do tại sao cậu ấy biết Pháp Luân Công là tốt, cậu ấy nói: “Hai học viên Pháp Luân Công bị bắt tới một đồn công an ở huyện và cháu được phân công đón và áp giải họ đến trại giam. Trên đường đi, họ nói với cháu rất nhiều về Pháp Luân Công. Cháu biết học Pháp Luân Công đều là người tốt.”
Rồi cậu ấy hỏi tôi rằng có đúng là liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” thì cậu ấy có thể được bảo vệ và bình an hay không.
Tôi bảo cậu ấy rằng đúng là như vậy nhưng cậu ấy cần phải thành tâm khi niệm những chữ đó.
Cậu ấy nói: “Xe tuần tra của chúng cháu lượn đi lượn lại trên đường phố suốt ngày đêm và thường xảy ra sự cố. Cháu sẽ liên tục niệm những chữ này để được bình an.”
Khoảng hai năm sau, chúng tôi gặp lại nhau.
Cậu ấy bảo tôi: “Một hôm khi cháu đang trực ban, thì có một cuộc điện thoại gọi đến báo rằng các học viên Pháp Luân Công đang phát tài liệu. Cháu cố tình trì hoãn thời gian. Nhưng khi cháu đến hiện trường, thì từ xa vẫn thấy một cặp vợ chồng già (học viên Pháp Luân Công). Nên cháu lại cố tình kéo dài thời gian cho đến khi họ rời đi thì mới tới giải quyết sự việc.”
Tôi quả quyết bảo cậu ấy: “Cháu chắc chắn sẽ được phúc báo vì đã bảo vệ học viên Pháp Luân Công.”
Người cảnh sát này, vợ cậu ấy, và mẹ của cậu ấy đều minh bạch chân tướng cuộc bức hại và đều làm tam thoái. Cuộc sống của họ đều rất thuận lợi. Không lâu sau, cậu ấy được điều chuyển tới một vị trí tốt hơn trong một trại tạm giam.
Vơ cậu ấy cũng được thăng chức. Con trai cậu ấy thì khỏe mạnh, khôi ngô tuấn tú.
Cậu ấy gặp nhiều học viên Pháp Luân Công bị giam giữ phi pháp trong trại tạm giam nơi cậu ấy công tác. Cậu ấy thường hữu ý tạo cơ hội để họ luyện công trong các buồng giam và còn cấp thêm trứng cho bữa sáng của họ. Lúc các học viên được thả ra, cậu ấy nhắc nhở họ sau này nhớ chú ý an toàn khi giảng chân tướng Pháp Luân Công hoặc phát tài liệu chân tướng.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/28/383292.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/10/176099.html
Đăng ngày 19-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.