Bài viết của Hàn Trung Mai, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-02-2019] Mùa hè năm trước, tôi từng bị tai nạn khi đang đi trên đường tới nhà con trai. Vụ tai nạn không phải do lỗi của tôi, nên tôi không cần phải chịu trách nhiệm gì về tai nạn đó. Nhưng tôi đã xử lý tình huống dựa trên Pháp lý, và kết quả thu được rất tích cực. Tôi biết rằng chính Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã giải quyết rắc rối cho tôi.
Tai nạn xe đạp điện
Con trai tôi mua một căn nhà mới và mời tôi ghé qua chơi nhà. Khi tôi đi xe đạp điện theo sau xe con trai, đột nhiên tôi cảm thấy có gì đó tông mạnh vào đuôi xe. Tôi ngoái lại nhìn thì thấy một phụ nữ và một cô gái trẻ đang ngã lăn ra đất.
Cô gái mặt mày tái mét, với cánh tay đang bó bột. Đầu gối của người mẹ bị chảy máu. Người mẹ chật vật đi về phía tôi, túm lấy ghi đông xe đạp của tôi và nói: “Ông không thể tháo chạy được.”
Trông bà ấy có vẻ đau đớn và ủy khất, tôi sinh tâm thương cảm, nhìn bà ấy và bình tĩnh nói: “Tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ không tháo chạy. Tôi sẽ chịu trách nhiệm với mẹ con bà.” Nhiều người vây quanh và xôn xao nói về vụ tai nạn với nhiều ý kiến khác nhau. Sau đó, một taxi đi tới và chúng tôi đưa người mẹ và con gái bà ấy tới bệnh viện.
Đầu gối phải của người mẹ bị sưng nghiêm trọng và bầm tím. Bác sỹ xem qua đầu gối và nói rằng nó chắc hẳn đã bị vỡ xương. Bà ấy cần phải chụp X-quang.
Tôi nghĩ rằng sẽ rất tốn kém nếu đầu gối của bà ấy thực sự bị gãy. Tôi có chút lo lắng nhưng sau đó đã bình tâm lại. Tôi nghĩ là dẫu có chuyện gì xảy ra, thì tôi sẽ giải quyết nó chiểu theo Pháp lý.
Ngoặt chuyển
Tôi đã nói chuyện với người mẹ và con gái bà ấy trong khi họ đợi khám bác sỹ. Vì họ là nông dân, nên chúng tôi nói về những khó khăn trong cuộc sống của nông dân và rằng đạo đức của nhân loại đang trượt dốc. Tôi cũng nói với họ rằng hết thảy thiên tai nhân họa đều là do nhân tâm con người trở nên xấu xa mà chiêu mời tới; tôi cũng nói về việc Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo chính quyền cộng sản, đã phát động bức hại Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi hỏi họ có muốn thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức Đoàn, Đội của nó hay không, để họ không bị liên lụy khi ĐCSTQ phải chịu trách nhiệm cho những tội ác của nó. Họ đồng ý. Cuối cùng, tôi tặng họ bùa hộ mệnh Đại Pháp và đĩa CD nói về cách vượt phong tỏa internet, để họ có thể đọc các tin tức không bị kiểm duyệt trên khắp thế giới.
Con trai tôi nhắc nhở tôi rằng sắp đến lượt người mẹ đó chụp X-quang, và cháu thấy vết sưng trên chân phải của bà ấy đã xẹp xuống, và máu đã ngưng chảy. So với lúc bà ấy vừa đến bệnh viện cách đây một tiếng thì tình trạng đầu gối của bà ấy quả là có sự khác biệt vô cùng to lớn.
Sau đó, một bác sỹ gọi tên bà ấy. Dường như bà ấy quên mất chiếc chân đang bị thương của mình và tự đi vào phòng. Khoảng 10 phút sau bà ấy trở ra. Bác sỹ nói rằng chân bà ấy không bị gãy, và da chỉ bị trầy xước một chút mà thôi, không có gì nghiêm trọng cả.
Tôi đưa cho người mẹ 800 tệ và bảo bà ấy hãy nghỉ làm vài ngày để dưỡng thương. Bà ấy rất cảm động và nói: “Mẹ con tôi thật quá may mắn khi gặp ông ngày hôm nay. Thực sự mà nói, chúng tôi mới là người phải chịu trách nhiệm về vụ tai nạn, vì tôi vội vội vàng vàng mà đụng vào xe của ông.”
Tôi nhắc bà ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo,” để họ có thể được ban phúc lành.
Con trai ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp, và lần này cháu tận mắt đã chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp. Tôi bảo con trai rằng hai mẹ con bà ấy đã nghe và liễu giải chân tướng Đại Pháp, và thoái đảng. Họ đã lựa chọn cho mình một tương lai tươi sáng, nên Sư phụ đã hóa giải tai nạn cho họ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/8/382033.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/4/176030.html
Đăng ngày 14-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.