Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 2-10-2018] Trong suốt thời gian diễn ra Thế vận hội Olympic năm 2008, tôi và chồng đã bị bắt giữ, nhưng tôi luôn ghi nhớ các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí trong tâm trí mình và hoàn toàn phủ nhận cuộc bức hại.

Được giải cứu khỏi trại lao động

Chồng tôi được tại ngoại sau 10 ngày bị bắt giam. Tôi bị kết án tù 1 năm 9 tháng vì từ chối từ bỏ Đại Pháp và bị đưa đến Trại lao động nữ ở Tế Nam. Ở đó, tôi bị tra tấn, tẩy não và bị ép buộc ký vào 3 tuyên bố từ bỏ Đại Pháp.

Tôi nhớ lại những lời Sư phụ giảng:

“Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác.” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực – Tinh tấn yếu chỉ II)

Tôi nghĩ: “Chân – Thiện – Nhẫn đã bám rễ sâu trong tâm tôi, tôi sẽ không bao giờ từ bỏ nó”. Sau đó, tôi bị bức hại nghiêm trọng vì đức tin và sự kiên định của mình.

Bị tra tấn và gặp các vấn đề về sức khỏe

Tôi bị bắt phải ngồi xổm trên 1 chiếc ghế đẩu nhỏ và không được phép cử động. Tôi không biết mình đã ngồi bao nhiêu ngày trên ghế, da tôi bị bong tróc và chảy mủ liên tục. Việc mỗi ngày bị ép buộc ngồi xổm trên ghế như thế khiến tôi vô cùng đau đớn.

Sau đó, tôi buộc phải may đồ chơi nhồi bông. Các tù nhân đưa cho tôi những món đồ khó may để họ có thể hoàn thành đúng hạn khối lượng công việc. Tôi phải may trong hơn mười tiếng đồng hồ mà vẫn không thể hoàn thành khối lượng công việc của mình. Khi tôi làm việc, tôi luôn giữ suy nghĩ: “Sư phụ là người quyết định khi nào tôi trở về nhà”.

Một ngày nọ, có một cuộc họp ở trại lao động, tôi nói chuyện với một người phụ nữ ngồi cạnh về Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi bảo với cô ấy nếu nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” thì sẽ gặp phúc báo. Một vài người nghe được và báo lên lính canh. Hắn ta tức giận và tra tấn tôi thậm tệ.

Do bị bức hại và tra tấn, sức khỏe của tôi suy giảm nghiêm trọng, tôi giảm hơn 20 cân nặng. Tôi đã được bác sĩ kiểm tra và chẩn đoán mắc u lympho ác tính, u xơ và polyp túi mật. Chẳng mấy chốc, vết sưng đầy khắp cổ và tôi không thể quay đầu lại.

Các khối u bắt đầu mọc ở bụng và chân của tôi, bàn chân của tôi trở nên cứng và sưng phồng. Ngoài ra còn có một khối u cứng, tròn mọc dưới lưỡi của tôi, khiến tôi gần như không thể nói được. Các lính canh thấy rằng các tế bào ung thư đã lan khắp cơ thể tôi, vì vậy trại lao động đã thả tôi ra để tránh chịu trách nhiệm. Tôi biết Sư phụ đã cứu tôi.

Bị bắt lần nữa

Sau khi được thả ra, tôi cùng chồng tiếp tục học Pháp, phát chính niệm và giảng chân tướng hàng ngày. Dần dần, cổ tôi thả lỏng ra, và những khối u trên mặt tôi biến mất. Các khối u trên bụng của tôi co lại, và khối u dưới lưỡi của tôi biến thành những mảnh nhỏ giống như răng và rơi ra. Tôi biết đó là giả tướng và Sư phụ đã an bài tất cả các triệu chứng này để tôi được thả ra. Thật sự, không một ngôn từ nào có thể diễn tả được lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ!

Vào tháng 3 năm 2012, tôi bị bắt khi đang đi phân phát tài liệu về Đại Pháp với một học viên khác. Cuối cùng tôi bị đưa trở lại Trại lao động cưỡng bức nữ Tế Nam. Trên đường tới đó, tôi đã nhẩm Pháp của Sư phụ:

Xa hành thiên lý lộ

Thần quang xa ngoại hộ

Hà nhân thừa tại nội

Tuần diễn bả nhân độ

(Tuần diễn lộ thượng – Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

Xe chạy trên con đường nghìn dặm

Ánh thần quang bảo hộ ngoài xe

Người nào ngồi ở trong đó

Là đi tua cứu độ con người

(Trên đường tuần diễn – Hồng Ngâm III)

Bác sĩ kiểm tra thể chất của tôi khi tôi bị đưa đến trại lao động cưỡng bức. Bác sĩ hỏi tôi về sức khỏe của tôi, tôi đã mô tả tình trạng bệnh của mình kể từ khi bị bức hại trong trại lao động. Cô ấy lấy hồ sơ của tôi ra, rồi rất ngạc nhiên hỏi tôi làm thế nào tôi có thể hồi phục nhanh như vậy.

Tôi trả lời: “Sau khi tiếp tục luyện các bài công Pháp của Pháp Luân Đại Pháp hàng ngày, tôi đã hồi phục nhanh chóng. Tôi không uống thuốc hay gặp bác sĩ lần nào. Cô ấy ngắt lời: “Pháp Luân Đại Pháp đúng là một phép màu”.

Cô ấy kiểm tra cổ và bụng của tôi, rồi nói thầm vào tai tôi rằng tôi không có bệnh gì cả. Cô ấy quay lại và nói với người lính canh đang đợi: chúng tôi kiên quyết không nhận người này. Bà ta rất ốm yếu và nên trở về nhà để được điều trị ngay lập tức.

Nước mắt tôi trào ra, tôi nói với Sư phụ: “Con xin cảm tạ Sư phụ, Ngài đã bảo hộ con hết lần này đến lần khác”. Dưới sự che chở của Sư phụ, tôi đã trở về nhà an toàn.

Gia đình của tôi được hồi sinh

Gia đình giàu có một thời của chúng tôi đã phải chịu áp lực tài chính và trải qua nhiều khổ nạn do cuộc bức hại gây ra. Con dâu tôi đã rất sợ hãi và đưa con chuyển về nhà bố mẹ đẻ ở. Gia đình thông gia đã đến nhà chúng tôi bằng một chiếc xe tải và lấy lại của hồi môn của con gái mình. Dù tôi có cố gắng giải thích như thế nào, bà thông gia cũng không lắng nghe và bỏ đi trong sự tức giận.

Chồng tôi được trả tự do vào giáp Tết Nguyên đán. Khi nhìn thấy ngôi nhà trống rỗng của chúng tôi, chồng tôi buồn bã nhưng vẫn nói: “Dù sao nó cũng yên tĩnh”.

Ông bà thông gia đến nhà chúng tôi và bắt đầu la mắng: Ông bà đã làm gì với gia đình của mình vậy? Ông bà suốt ngày dính vào Pháp Luân Công, không quan tâm đến con gái của chúng tôi và bỏ bê nhà cửa. Họ đã rất tức giận. Tôi biết rằng đây là do tôi đã dành quá ít nỗ lực để giảng chân tướng cho họ và họ vẫn bị đầu độc bởi những tuyên truyền giả dối của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Tôi nói chuyện với họ một cách bình tĩnh: “Anh chị thông gia, xin hãy bình tĩnh và xem xét sức khỏe của chúng tôi trước khi chúng tôi tập Pháp Luân Công. Trong cuộc sống, chúng tôi luôn cố gắng tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và không làm gì sai trái. Kể từ khi con dâu đến sống với chúng tôi, chúng tôi luôn đối xử tốt với con bé. ĐCSTQ đã bắt và quấy rối chúng tôi hết lần này đến lần khác.

“Hàng triệu học viên đã bị kết án lao động cưỡng bức và hàng ngàn người bị bức hại đến chết. Một số thậm chí đã bị giết để lấy nội tạng. Chỉ có ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Đại Pháp và tạo ra bi kịch cho các học viên và gia đình của họ. Chúng tôi tin vào Đại Pháp và Sư phụ Lý. Không có sự bảo hộ của Sư phụ, chúng tôi sẽ không thể sống sót sau cuộc bức hại này. Chúng tôi chỉ muốn giữ vững đức tin của mình, gia đình và nhà của chúng tôi.

Sau khi nghe tôi nói, họ bình tĩnh trở lại. Chúng tôi đã đến đón con dâu về nhà và có một lễ đón năm mới đơn giản. Mặc dù chúng tôi chỉ có bánh bao hấp và dưa muối, nhưng chúng tôi không cảm thấy cuộc sống cay đắng. Chúng tôi có Pháp ở trong tâm, và chúng tôi tin rằng chúng tôi là những người giàu nhất thế giới!

Vì bị bức hại, tôi đã không đến thăm người mẹ già 90 tuổi của mình trong một vài năm. Khi thấy tôi, bà khóc nức nở và nói: “Con gầy quá! Đến ở lại với cha mẹ và đừng trở về nữa”.

Anh trai và chị dâu biết chuyện của tôi và cũng yêu cầu tôi đến sống với họ. Anh tôi khá giàu và mua cho tôi rất nhiều thuốc bổ đắt tiền. Tôi nói với anh ấy: “Anh thật tốt với em, nhưng em không cần những thứ này. Em sẽ phục hồi rất nhanh mà không cần thuốc bổ. Cơ thể em không thiếu thứ gì”. Anh ấy tức giận nhưng vẫn đưa cho tôi một ít tiền, tôi từ chối không nhận.

Mặc dù bị bức hại trong nhiều năm, nhưng tôi đã từng bước từng bước vượt qua dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Bây giờ gia đình của chúng tôi đang dần hồi phục và trở nên tốt đẹp. Con dâu tôi và tôi ở nhà chăm sóc cháu và làm việc nhà, còn chồng và con trai tôi làm việc kiếm sống.

Tôi thể ngộ được rằng miễn là chúng ta luôn vững tin vào Sư phụ và Đại Pháp, chúng ta có thể vượt qua bất kỳ thử thách hay khổ nạn nào, dù thử thách đó có lớn đến đâu.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/2/375171.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/6/174537.html

Đăng ngày 23-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share